古诗词

陆游

开岁屡作雨不成正月二十六日夜乃得雨明日行家圃有赋

陆游

东风催雨破天悭,行圃归来剩解颜。dōng fēng cuī yǔ pò tiān qiān,xíng pǔ guī lái shèng jiě yán。
百草吹香蝴蝶闹,一溪涨绿鹭鸶闲。bǎi cǎo chuī xiāng hú dié nào,yī xī zhǎng lǜ lù sī xián。
老来每叹论心少,贫甚方知觅醉艰。lǎo lái měi tàn lùn xīn shǎo,pín shén fāng zhī mì zuì jiān。
犹赖篮舆无恙在,呼儿结束入南山。yóu lài lán yú wú yàng zài,hū ér jié shù rù nán shān。

与儿孙同舟泛湖至西山旁憩酒家遂游任氏茅庵而归

陆游

过埭维舟古柳根,却扶拄杖入烟村。guò dài wéi zhōu gǔ liǔ gēn,què fú zhǔ zhàng rù yān cūn。
印泥接迹牛羊过,投宿争林鸟雀喧。yìn ní jiē jì niú yáng guò,tóu sù zhēng lín niǎo què xuān。
酒保殷勤邀瀹茗,道翁伛偻出迎门。jiǔ bǎo yīn qín yāo yuè míng,dào wēng yǔ lóu chū yíng mén。
郊居不与人间事,惟有耕桑得细论。jiāo jū bù yǔ rén jiān shì,wéi yǒu gēng sāng dé xì lùn。

日暮自大汇村归

陆游

笋舆伊轧暮山昏,水败陂塘路仅存。sǔn yú yī yà mù shān hūn,shuǐ bài bēi táng lù jǐn cún。
出谷钟声知过寺,隔林人语喜逢村。chū gǔ zhōng shēng zhī guò sì,gé lín rén yǔ xǐ féng cūn。
庙壖荒寂新犁地,堤草凄迷旧烧痕。miào ruán huāng jì xīn lí dì,dī cǎo qī mí jiù shāo hén。
儿子念翁霜露冷,遥持炬火出柴门。ér zi niàn wēng shuāng lù lěng,yáo chí jù huǒ chū chái mén。

题寺壁

陆游

庵居浑似罢参僧,除却痴憨百不能。ān jū hún shì bà cān sēng,chú què chī hān bǎi bù néng。
意倦有时凭曲几,兴来随处曳枯藤。yì juàn yǒu shí píng qū jǐ,xīng lái suí chù yè kū téng。
云山直去宁须伴,藓磴高攀不计层。yún shān zhí qù níng xū bàn,xiǎn dèng gāo pān bù jì céng。
闻道鼍鸣天欲雨,松门小住看云兴。wén dào tuó míng tiān yù yǔ,sōng mén xiǎo zhù kàn yún xīng。

题幽居壁二首

陆游

青山四抱路盘纡,天与先生卜草庐。qīng shān sì bào lù pán yū,tiān yǔ xiān shēng bo cǎo lú。
云冷数声闻断雁,溪清百尺见游鱼。yún lěng shù shēng wén duàn yàn,xī qīng bǎi chǐ jiàn yóu yú。
新醪薄薄闲寻醉,残发萧萧闷忆梳。xīn láo báo báo xián xún zuì,cán fā xiāo xiāo mèn yì shū。
莫谓躬耕便无事,百年京洛尚丘墟。mò wèi gōng gēng biàn wú shì,bǎi nián jīng luò shàng qiū xū。

题幽居壁二首

陆游

声利场中偶解围,悠然高枕谢招挥。shēng lì chǎng zhōng ǒu jiě wéi,yōu rán gāo zhěn xiè zhāo huī。
山前曳杖寻僧去,林下收棋送客归。shān qián yè zhàng xún sēng qù,lín xià shōu qí sòng kè guī。
城市氛埃那许到,比邻烟火自相依。chéng shì fēn āi nà xǔ dào,bǐ lín yān huǒ zì xiāng yī。
缨冠束带前身事,散发今惟勃落衣。yīng guān shù dài qián shēn shì,sàn fā jīn wéi bó luò yī。

园中晚饭示儿子

陆游

一饱何心慕万钟,小园父子自相从。yī bǎo hé xīn mù wàn zhōng,xiǎo yuán fù zi zì xiāng cóng。
蚍蜉布阵雨将作,蛱蝶成团春已浓。pí fú bù zhèn yǔ jiāng zuò,jiá dié chéng tuán chūn yǐ nóng。
涧底束薪供晚爨,街头籴米续晨舂。jiàn dǐ shù xīn gōng wǎn cuàn,jiē tóu dí mǐ xù chén chōng。
盘餐莫恨无兼味,自绕荒畦摘芥菘。pán cān mò hèn wú jiān wèi,zì rào huāng qí zhāi jiè sōng。

茆亭

陆游

读罢楞伽四卷经,其馀终日坐茆亭。dú bà léng gā sì juǎn jīng,qí yú zhōng rì zuò máo tíng。
静听溪碓舂云母,细斸松根采茯苓。jìng tīng xī duì chōng yún mǔ,xì zhǔ sōng gēn cǎi fú líng。
大道粗尝闻海若,高情未至愧山灵。dà dào cū cháng wén hǎi ruò,gāo qíng wèi zhì kuì shān líng。
寒泉新渫甘于乳,晨起何妨挈半瓶。hán quán xīn xiè gān yú rǔ,chén qǐ hé fáng qiè bàn píng。

身世

陆游

身世飘然似断云,时人误许与斯文。shēn shì piāo rán shì duàn yún,shí rén wù xǔ yǔ sī wén。
旋偿碑债动千里,强理诗情无一分。xuán cháng bēi zhài dòng qiān lǐ,qiáng lǐ shī qíng wú yī fēn。
子美旧悲残酒炙,幼安今老白襦裙。zi měi jiù bēi cán jiǔ zhì,yòu ān jīn lǎo bái rú qún。
馀生自喜浑无事,清夜铜炉炷宝熏。yú shēng zì xǐ hún wú shì,qīng yè tóng lú zhù bǎo xūn。

旅游二首

陆游

壮志蹉跎雪满头,久将馀日付沧洲。zhuàng zhì cuō tuó xuě mǎn tóu,jiǔ jiāng yú rì fù cāng zhōu。
闲云不入老人梦,邻笛似知孤客愁。xián yún bù rù lǎo rén mèng,lín dí shì zhī gū kè chóu。
小筑聊须傍兰渚,片帆那复到樟楼。xiǎo zhù liáo xū bàng lán zhǔ,piàn fān nà fù dào zhāng lóu。
生涯草草真堪笑,三十年来一破裘。shēng yá cǎo cǎo zhēn kān xiào,sān shí nián lái yī pò qiú。

旅游二首

陆游

本自无心落市朝,不妨随处狎渔樵。běn zì wú xīn luò shì cháo,bù fáng suí chù xiá yú qiáo。
螺青点出暮山色,石绿染成春浦潮。luó qīng diǎn chū mù shān sè,shí lǜ rǎn chéng chūn pǔ cháo。
县驿下时人语闹,寺楼倚处客魂消。xiàn yì xià shí rén yǔ nào,sì lóu yǐ chù kè hún xiāo。
流年不贷君知否,素扇团团又可摇。liú nián bù dài jūn zhī fǒu,sù shàn tuán tuán yòu kě yáo。

石帆山下作

陆游

石帆山下古苔矶,回首人间万事非。shí fān shān xià gǔ tái jī,huí shǒu rén jiān wàn shì fēi。
能饮上池何患死,不营尺宅欲安归。néng yǐn shàng chí hé huàn sǐ,bù yíng chǐ zhái yù ān guī。
寒龟瑟缩支床老,倦鹤翩跹带箭飞。hán guī sè suō zhī chuáng lǎo,juàn hè piān xiān dài jiàn fēi。
堪笑年来殊省事,就凭樵女绽春衣。kān xiào nián lái shū shěng shì,jiù píng qiáo nǚ zhàn chūn yī。

书况

陆游

自从请老镜湖滨,万事不关林下人。zì cóng qǐng lǎo jìng hú bīn,wàn shì bù guān lín xià rén。
鸦去鸦归还过日,花开花落又经春。yā qù yā guī hái guò rì,huā kāi huā luò yòu jīng chūn。
官微也过千重浪,身在依然一幅巾。guān wēi yě guò qiān zhòng làng,shēn zài yī rán yī fú jīn。
晨突有烟吾事了,浊醪不复恼比邻。chén tū yǒu yān wú shì le,zhuó láo bù fù nǎo bǐ lín。

草亭独坐

陆游

扫地垂帘坐草亭,东风吹颊醉初醒。sǎo dì chuí lián zuò cǎo tíng,dōng fēng chuī jiá zuì chū xǐng。
睡蛇死后魔无力,疾竖降来药有灵。shuì shé sǐ hòu mó wú lì,jí shù jiàng lái yào yǒu líng。
在手残梅香淡泊,傍檐幽鸟语丁宁。zài shǒu cán méi xiāng dàn pō,bàng yán yōu niǎo yǔ dīng níng。
老人不是神通妙,世事元来要饱经。lǎo rén bù shì shén tōng miào,shì shì yuán lái yào bǎo jīng。

遁迹

陆游

遁迹荒村惯忍贫,秋毫不使丧其真。dùn jì huāng cūn guàn rěn pín,qiū háo bù shǐ sàng qí zhēn。
家居亦以古为鉴,事过始知天胜人。jiā jū yì yǐ gǔ wèi jiàn,shì guò shǐ zhī tiān shèng rén。
临食致思方下箸,读书有得每书绅。lín shí zhì sī fāng xià zhù,dú shū yǒu dé měi shū shēn。
放翁耄矣当知幸,布褐藜羹毕此身。fàng wēng mào yǐ dāng zhī xìng,bù hè lí gēng bì cǐ shēn。

春晴登小台

陆游

不管筇枝破绿苔,闲穿万竹上荒台。bù guǎn qióng zhī pò lǜ tái,xián chuān wàn zhú shàng huāng tái。
幽花经雨自开落,啼鸟喜晴时去来。yōu huā jīng yǔ zì kāi luò,tí niǎo xǐ qíng shí qù lái。
河岸家家装彩舫,儿曹处处唱青梅。hé àn jiā jiā zhuāng cǎi fǎng,ér cáo chù chù chàng qīng méi。
谁家老子痴顽甚,看改新元十一回。shuí jiā lǎo zi chī wán shén,kàn gǎi xīn yuán shí yī huí。

鲁墟舟中作

陆游

春浦南来元不到,画桡偶复入鸥群。chūn pǔ nán lái yuán bù dào,huà ráo ǒu fù rù ōu qún。
人家远火林间见,船底微波枕上闻。rén jiā yuǎn huǒ lín jiān jiàn,chuán dǐ wēi bō zhěn shàng wén。
山口正衔初出月,渡头未散欲归云。shān kǒu zhèng xián chū chū yuè,dù tóu wèi sàn yù guī yún。
锦囊诗草新寥落,得句犹堪寄一欣。jǐn náng shī cǎo xīn liáo luò,dé jù yóu kān jì yī xīn。

书叹

陆游

髧髦承学绍兴前,历看人间七十年。dàn máo chéng xué shào xīng qián,lì kàn rén jiān qī shí nián。
扑满终归弃道侧,鸱夷犹得载车边。pū mǎn zhōng guī qì dào cè,chī yí yóu dé zài chē biān。
钓船夜泛吴江月,醉眼秋看楚泽天。diào chuán yè fàn wú jiāng yuè,zuì yǎn qiū kàn chǔ zé tiān。
造物未容书鬼录,残春又藉落花眠。zào wù wèi róng shū guǐ lù,cán chūn yòu jí luò huā mián。

恩封渭南伯唐诗人赵嘏为渭南尉当时谓之赵渭南后来将以予为陆渭南乎戏作长句

陆游

老向人间久倦游,君恩乞与渭川秋。lǎo xiàng rén jiān jiǔ juàn yóu,jūn ēn qǐ yǔ wèi chuān qiū。
虚名定作陈惊坐,好句真惭赵倚楼。xū míng dìng zuò chén jīng zuò,hǎo jù zhēn cán zhào yǐ lóu。
栈豆十年沾病马,烟波万里著浮鸥。zhàn dòu shí nián zhān bìng mǎ,yān bō wàn lǐ zhù fú ōu。
就封他日轻裘去,应过三峰处处留。jiù fēng tā rì qīng qiú qù,yīng guò sān fēng chù chù liú。

肩舆至湖桑埭

陆游

篮舆随意出衡门,日已沉山野未昏。lán yú suí yì chū héng mén,rì yǐ chén shān yě wèi hūn。
小市丛祠湖上路,短垣高柳埭西村。xiǎo shì cóng cí hú shàng lù,duǎn yuán gāo liǔ dài xī cūn。
麦苗极目无闲土,塘水平堤失旧痕。mài miáo jí mù wú xián tǔ,táng shuǐ píng dī shī jiù hén。
明诏裕民闻屡下,老农何以报君恩。míng zhào yù mín wén lǚ xià,lǎo nóng hé yǐ bào jūn ēn。