古诗词

陆游

晚兴

陆游

并檐幽鸟语璁珑,一榻萧然四面风。bìng yán yōu niǎo yǔ cōng lóng,yī tà xiāo rán sì miàn fēng。
客散茶甘留舌本,睡馀书味在胸中。kè sàn chá gān liú shé běn,shuì yú shū wèi zài xiōng zhōng。
浮云变态吾何与,腐骨成尘论自公。fú yún biàn tài wú hé yǔ,fǔ gǔ chéng chén lùn zì gōng。
剩欲与君谈此事,少须明月出溪东。shèng yù yǔ jūn tán cǐ shì,shǎo xū míng yuè chū xī dōng。

郊行

陆游

凄风吹雨过江城,缓策羸骖并水行。qī fēng chuī yǔ guò jiāng chéng,huǎn cè léi cān bìng shuǐ xíng。
古路初惊秋叶堕,荒郊已放候虫鸣。gǔ lù chū jīng qiū yè duò,huāng jiāo yǐ fàng hòu chóng míng。
壮心耿耿人谁识,往事悠悠恨未平。zhuàng xīn gěng gěng rén shuí shí,wǎng shì yōu yōu hèn wèi píng。
斜日半竿羌笛怨,西陵寂寞又潮生。xié rì bàn gān qiāng dí yuàn,xī líng jì mò yòu cháo shēng。

喜雨

陆游

雨气侵人暮不休,雨声逼枕冷飕飕。yǔ qì qīn rén mù bù xiū,yǔ shēng bī zhěn lěng sōu sōu。
方欣草木有生意,已报沟池无涸流。fāng xīn cǎo mù yǒu shēng yì,yǐ bào gōu chí wú hé liú。
避湿入檐怜病鹤,争巢逐妇叹鸣鸠。bì shī rù yán lián bìng hè,zhēng cháo zhú fù tàn míng jiū。
老农自喜知时节,夜半呼儿起饭牛。lǎo nóng zì xǐ zhī shí jié,yè bàn hū ér qǐ fàn niú。

秋兴四首

陆游

谁敢轻他万户侯,一生赋分在沧洲。shuí gǎn qīng tā wàn hù hóu,yī shēng fù fēn zài cāng zhōu。
屋穿况值雨骑月,路恶更堪风打头。wū chuān kuàng zhí yǔ qí yuè,lù è gèng kān fēng dǎ tóu。
此世极知同逆旅,吾身亦自是悬疣。cǐ shì jí zhī tóng nì lǚ,wú shēn yì zì shì xuán yóu。
乞钱买取青芒屦,烂醉三条二华秋。qǐ qián mǎi qǔ qīng máng jù,làn zuì sān tiáo èr huá qiū。

秋兴四首

陆游

敛尽残云见夕阳,门前䆉稏渐登场。liǎn jǐn cán yún jiàn xī yáng,mén qián bà yà jiàn dēng chǎng。
经年都得几回醉,一雨顿惊如许凉。jīng nián dōu dé jǐ huí zuì,yī yǔ dùn jīng rú xǔ liáng。
耐事尚能心似铁,放歌仍忘发成霜。nài shì shàng néng xīn shì tiě,fàng gē réng wàng fā chéng shuāng。
颐生底用从人问,此是山翁肘后方。yí shēng dǐ yòng cóng rén wèn,cǐ shì shān wēng zhǒu hòu fāng。

秋兴四首

陆游

五十年来住镜湖,白头仍是一臞儒。wǔ shí nián lái zhù jìng hú,bái tóu réng shì yī qú rú。
朝眠每恨妨书课,秋穫先令入酒逋。cháo mián měi hèn fáng shū kè,qiū huò xiān lìng rù jiǔ bū。
江路伶俜形吊影,草庵寂默我忘吾。jiāng lù líng pīng xíng diào yǐng,cǎo ān jì mò wǒ wàng wú。
雨窗忽有高谈兴,筮叟医翁亦可呼。yǔ chuāng hū yǒu gāo tán xīng,shì sǒu yī wēng yì kě hū。

秋兴四首

陆游

世事何曾挂齿牙,只将放浪作生涯。shì shì hé céng guà chǐ yá,zhǐ jiāng fàng làng zuò shēng yá。
有时掬米引驯鹿,到处入林求野花。yǒu shí jū mǐ yǐn xùn lù,dào chù rù lín qiú yě huā。
邻父筑场收早稼,溪姑负笼卖秋茶。lín fù zhù chǎng shōu zǎo jià,xī gū fù lóng mài qiū chá。
等闲一日还过却,又倚柴扉数暮鸦。děng xián yī rì hái guò què,yòu yǐ chái fēi shù mù yā。

思蜀

陆游

西游陈迹浩无穷,回首真同一梦中。xī yóu chén jì hào wú qióng,huí shǒu zhēn tóng yī mèng zhōng。
柳拂驿墙思凤集,鼓喧市里忆蚕丛。liǔ fú yì qiáng sī fèng jí,gǔ xuān shì lǐ yì cán cóng。
故人丘垄秋芜碧,旧隐园林夕照红。gù rén qiū lǒng qiū wú bì,jiù yǐn yuán lín xī zhào hóng。
自闵未能忘感慨,浩歌弹剑送飞鸿。zì mǐn wèi néng wàng gǎn kǎi,hào gē dàn jiàn sòng fēi hóng。

病思

陆游

短发萧萧不满簪,更堪衰疾日侵寻。duǎn fā xiāo xiāo bù mǎn zān,gèng kān shuāi jí rì qīn xún。
数匙淡饭支残息,一篆清香印本心。shù shi dàn fàn zhī cán xī,yī zhuàn qīng xiāng yìn běn xīn。
小径古苔遗鹤毳,空堂坏甃有虫吟。xiǎo jìng gǔ tái yí hè cuì,kōng táng huài zhòu yǒu chóng yín。
悠然更起扁舟兴,秋水门前五尺深。yōu rán gèng qǐ biǎn zhōu xīng,qiū shuǐ mén qián wǔ chǐ shēn。

术家言予今岁畏四孟月而秋尤甚自初秋小疾屡作戏题长句

陆游

一生强半卧穷阎,粝饭藜羹似蜜甜。yī shēng qiáng bàn wò qióng yán,lì fàn lí gēng shì mì tián。
耄齿觉衰嗟已晚,孟秋属疾信如占。mào chǐ jué shuāi jiē yǐ wǎn,mèng qiū shǔ jí xìn rú zhàn。
危途本自难安步,恶石何妨更痛砭。wēi tú běn zì nán ān bù,è shí hé fáng gèng tòng biān。
坚忍莫为秋雨叹,牵萝犹足补茅苫。jiān rěn mò wèi qiū yǔ tàn,qiān luó yóu zú bǔ máo shān。

病中作

陆游

此事明明在默存,一身元有一乾坤。cǐ shì míng míng zài mò cún,yī shēn yuán yǒu yī qián kūn。
不忧竖子居肓上,已见真人出面门。bù yōu shù zi jū huāng shàng,yǐ jiàn zhēn rén chū miàn mén。
力守谁能发底火,深潜自足美灵根。lì shǒu shuí néng fā dǐ huǒ,shēn qián zì zú měi líng gēn。
用功若到无功处,千载乘云不足言。yòng gōng ruò dào wú gōng chù,qiān zài chéng yún bù zú yán。

圣门

陆游

圣门妙处不容思,千古茫茫欲语谁。shèng mén miào chù bù róng sī,qiān gǔ máng máng yù yǔ shuí。
晞发庭中新沐后,舞雩沂上咏归时。xī fā tíng zhōng xīn mù hòu,wǔ yú yí shàng yǒng guī shí。
研求岂足窥微指,博约何由遇硕师。yán qiú qǐ zú kuī wēi zhǐ,bó yuē hé yóu yù shuò shī。
小疾扫空身尚健,蓬窗更作数年期。xiǎo jí sǎo kōng shēn shàng jiàn,péng chuāng gèng zuò shù nián qī。

书斋壁

陆游

幅巾短褐野人装,洗尽黄尘早暮忙。fú jīn duǎn hè yě rén zhuāng,xǐ jǐn huáng chén zǎo mù máng。
地僻渔扉常隐翳,身闲灵府自清凉。dì pì yú fēi cháng yǐn yì,shēn xián líng fǔ zì qīng liáng。
雨中郁郁垣衣绿,涧底纤纤石发长。yǔ zhōng yù yù yuán yī lǜ,jiàn dǐ xiān xiān shí fā zhǎng。
老惫只思眠蹋壁,一尊到手又成狂。lǎo bèi zhǐ sī mián tà bì,yī zūn dào shǒu yòu chéng kuáng。

病少愈偶作二首

陆游

萧条白发卧蓬庐,虚读人间万卷书。xiāo tiáo bái fā wò péng lú,xū dú rén jiān wàn juǎn shū。
遇事始知闻道晚,抱疴方悔养生疏。yù shì shǐ zhī wén dào wǎn,bào kē fāng huǐ yǎng shēng shū。
高门赫赫何关我,薄俗纷纷莫问渠。gāo mén hè hè hé guān wǒ,báo sú fēn fēn mò wèn qú。
羸疾少苏思一出,夕阳门巷驾柴车。léi jí shǎo sū sī yī chū,xī yáng mén xiàng jià chái chē。

病少愈偶作二首

陆游

病入秋来不可当,便从此逝亦何伤。bìng rù qiū lái bù kě dāng,biàn cóng cǐ shì yì hé shāng。
百钱布被敛首足,三寸桐棺埋涧岗。bǎi qián bù bèi liǎn shǒu zú,sān cùn tóng guān mái jiàn gǎng。
但恨著书终草草,不嫌徂岁去堂堂。dàn hèn zhù shū zhōng cǎo cǎo,bù xián cú suì qù táng táng。
今朝生意才丝发,便拟街头醉放狂。jīn cháo shēng yì cái sī fā,biàn nǐ jiē tóu zuì fàng kuáng。

书生

陆游

书生事业苦难成,点检常忧害至诚。shū shēng shì yè kǔ nán chéng,diǎn jiǎn cháng yōu hài zhì chéng。
梦寐未能除小忿,文辞犹欲事虚名。mèng mèi wèi néng chú xiǎo fèn,wén cí yóu yù shì xū míng。
圣言甚远当深考,古义虽闻要力行。shèng yán shén yuǎn dāng shēn kǎo,gǔ yì suī wén yào lì xíng。
汉世陋儒吾所斥,若为青紫胜归耕。hàn shì lòu rú wú suǒ chì,ruò wèi qīng zǐ shèng guī gēng。

古驿

陆游

古驿桥边艇子横,每因羁旅惬幽情。gǔ yì qiáo biān tǐng zi héng,měi yīn jī lǚ qiè yōu qíng。
窗间月落无花影,枕上潮来有橹声。chuāng jiān yuè luò wú huā yǐng,zhěn shàng cháo lái yǒu lǔ shēng。
旧友凋零归梦想,新诗邂逅得天成。jiù yǒu diāo líng guī mèng xiǎng,xīn shī xiè hòu dé tiān chéng。
今朝有喜君知否,秋雨晴时小疾平。jīn cháo yǒu xǐ jūn zhī fǒu,qiū yǔ qíng shí xiǎo jí píng。

梦华山

陆游

路入河潼喜著鞭,华山忽到帽裙边。lù rù hé tóng xǐ zhù biān,huá shān hū dào mào qún biān。
洗头盆上云生壁,腰带鞓前月满川。xǐ tóu pén shàng yún shēng bì,yāo dài tīng qián yuè mǎn chuān。
丹灶故基谁复识,白驴遗迹但相传。dān zào gù jī shuí fù shí,bái lǘ yí jì dàn xiāng chuán。
梦魂妄想君无笑,尚拟今生得地仙。mèng hún wàng xiǎng jūn wú xiào,shàng nǐ jīn shēng dé dì xiān。

八月二十三夜梦中作

陆游

道士上天鹤一只,老僧住庵云半间。dào shì shàng tiān hè yī zhǐ,lǎo sēng zhù ān yún bàn jiān。
去来尽向无心得,痴黠相除到处闲。qù lái jǐn xiàng wú xīn dé,chī xiá xiāng chú dào chù xián。
江山千里互明晦,鱼鸟十年相往还。jiāng shān qiān lǐ hù míng huì,yú niǎo shí nián xiāng wǎng hái。
高岩缥缈人不到,醉中为子题其颜。gāo yán piāo miǎo rén bù dào,zuì zhōng wèi zi tí qí yán。

秋晚幽居

陆游

吴中秋晚气犹和,疾竖其如此老何。wú zhōng qiū wǎn qì yóu hé,jí shù qí rú cǐ lǎo hé。
鸟语渐稀人睡美,木阴初薄夕阳多。niǎo yǔ jiàn xī rén shuì měi,mù yīn chū báo xī yáng duō。
扫园日日成幽趣,抚枕时时亦浩歌。sǎo yuán rì rì chéng yōu qù,fǔ zhěn shí shí yì hào gē。
车辙久空君勿叹,文殊自解问维摩。chē zhé jiǔ kōng jūn wù tàn,wén shū zì jiě wèn wéi mó。