古诗词

陆游

小疾治药偶书二首

陆游

揠苗农害稼,过剂药伤人。yà miáo nóng hài jià,guò jì yào shāng rén。
此理君能造,无为万物春。cǐ lǐ jūn néng zào,wú wèi wàn wù chūn。

春寒二首

陆游

滔天来洚水,震瓦战昆阳。tāo tiān lái jiàng shuǐ,zhèn wǎ zhàn kūn yáng。
此敌犹能御,春寒不可当。cǐ dí yóu néng yù,chūn hán bù kě dāng。

春寒二首

陆游

高楼坠绿珠,恶客碎珊瑚。gāo lóu zhuì lǜ zhū,è kè suì shān hú。
未抵春寒夜,贫翁丧故襦。wèi dǐ chūn hán yè,pín wēng sàng gù rú。

野步二首

陆游

堤上淡黄柳,水中花白鹅。dī shàng dàn huáng liǔ,shuǐ zhōng huā bái é。
诗情随处有,此地得偏多。shī qíng suí chù yǒu,cǐ dì dé piān duō。

野步二首

陆游

水生已抹堤,草长复侵路。shuǐ shēng yǐ mǒ dī,cǎo zhǎng fù qīn lù。
小蝶仍可怜,欲下却飞去。xiǎo dié réng kě lián,yù xià què fēi qù。

大雨排闷二首

陆游

地润础流水,气蒸人脱裘。dì rùn chǔ liú shuǐ,qì zhēng rén tuō qiú。
前知暴雨至,孰解老农忧。qián zhī bào yǔ zhì,shú jiě lǎo nóng yōu。

大雨排闷二首

陆游

三日断行路,束薪无处求。sān rì duàn xíng lù,shù xīn wú chù qiú。
床头周易在,且复送悠悠。chuáng tóu zhōu yì zài,qiě fù sòng yōu yōu。

陆游

一夕山阴道,真成白玉京。yī xī shān yīn dào,zhēn chéng bái yù jīng。
衰残失壮观,拥被听窗声。shuāi cán shī zhuàng guān,yōng bèi tīng chuāng shēng。

采菊

陆游

秋花莫插鬓,虽好亦凄凉。qiū huā mò chā bìn,suī hǎo yì qī liáng。
采菊还挼却,空馀满袖香。cǎi jú hái ruá què,kōng yú mǎn xiù xiāng。

社日

陆游

坎坎迎神鼓,儿童喜欲颠。kǎn kǎn yíng shén gǔ,ér tóng xǐ yù diān。
放翁无社酒,闭户课残编。fàng wēng wú shè jiǔ,bì hù kè cán biān。

樵夫

陆游

酸涩涧边果,青红岩际花。suān sè jiàn biān guǒ,qīng hóng yán jì huā。
贪随狙狖去,风雨未还家。tān suí jū yòu qù,fēng yǔ wèi hái jiā。

诗一首

陆游

上重支三枕,趺寒踏两裘。shàng zhòng zhī sān zhěn,fū hán tà liǎng qiú。
悠悠煎药水,常照夜深愁。yōu yōu jiān yào shuǐ,cháng zhào yè shēn chóu。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

胜游谢车马,从此始青鞋。shèng yóu xiè chē mǎ,cóng cǐ shǐ qīng xié。
俗士洗褊心,达人增旷怀。sú shì xǐ biǎn xīn,dá rén zēng kuàng huái。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

小山有桂枝,名自骚人传。xiǎo shān yǒu guì zhī,míng zì sāo rén chuán。
我欲辨其族,衰病空慨然。wǒ yù biàn qí zú,shuāi bìng kōng kǎi rán。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

我昔溯三峡,仰天如匹练。wǒ xī sù sān xiá,yǎng tiān rú pǐ liàn。
安得中天月,正用此时见。ān dé zhōng tiān yuè,zhèng yòng cǐ shí jiàn。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

山中一枰棋,尘世底事无。shān zhōng yī píng qí,chén shì dǐ shì wú。
若复计胜负,与彼亦何殊。ruò fù jì shèng fù,yǔ bǐ yì hé shū。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

种梧待凤雏,此计乃可笑。zhǒng wú dài fèng chú,cǐ jì nǎi kě xiào。
不如看月堕,与子舒清啸。bù rú kàn yuè duò,yǔ zi shū qīng xiào。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

我诵明逸诗,豹林不可到。wǒ sòng míng yì shī,bào lín bù kě dào。
斯山幸不远,何日攲纱帽。sī shān xìng bù yuǎn,hé rì qī shā mào。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

白云如高人,择友尚傲世。bái yún rú gāo rén,zé yǒu shàng ào shì。
朱门客三千,一点不可致。zhū mén kè sān qiān,yī diǎn bù kě zhì。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

吾庐在目中,日可理轻策。wú lú zài mù zhōng,rì kě lǐ qīng cè。
乃知壶中天,端胜缩地脉。nǎi zhī hú zhōng tiān,duān shèng suō dì mài。