古诗词

陆游

禹寺

陆游

禹寺荒残钟鼓在,我来又见物华新。yǔ sì huāng cán zhōng gǔ zài,wǒ lái yòu jiàn wù huá xīn。
绍兴年上曾题壁,观者多疑是古人。shào xīng nián shàng céng tí bì,guān zhě duō yí shì gǔ rén。

东窗四首

陆游

九折危途寸步艰,至今回首尚心寒。jiǔ zhé wēi tú cùn bù jiān,zhì jīn huí shǒu shàng xīn hán。
元来自有安身处,茆屋三间似海宽。yuán lái zì yǒu ān shēn chù,máo wū sān jiān shì hǎi kuān。

东窗四首

陆游

才薄常为世俗轻,还山力不给躬耕。cái báo cháng wèi shì sú qīng,hái shān lì bù gěi gōng gēng。
即今赢得都无事,袖手东窗听雨声。jí jīn yíng dé dōu wú shì,xiù shǒu dōng chuāng tīng yǔ shēng。

东窗四首

陆游

俗事纷纷意不摅,兀如头垢念爬梳。sú shì fēn fēn yì bù shū,wù rú tóu gòu niàn pá shū。
东窗且复焚香坐,闲看微云自卷舒。dōng chuāng qiě fù fén xiāng zuò,xián kàn wēi yún zì juǎn shū。

东窗四首

陆游

寂寂东窗午梦残,更堪春雨作春寒。jì jì dōng chuāng wǔ mèng cán,gèng kān chūn yǔ zuò chūn hán。
蛮童未报煎茶熟,一卷南华枕上看。mán tóng wèi bào jiān chá shú,yī juǎn nán huá zhěn shàng kàn。

旦起二首

陆游

残灯冷火待窗明,稍觉今朝病体轻。cán dēng lěng huǒ dài chuāng míng,shāo jué jīn cháo bìng tǐ qīng。
已赖林鸠知宿雨,更烦檐鹊报新晴。yǐ lài lín jiū zhī sù yǔ,gèng fán yán què bào xīn qíng。

旦起二首

陆游

地炉晨起拨寒灰,困睫蒙蒙尚懒开。dì lú chén qǐ bō hán huī,kùn jié méng méng shàng lǎn kāi。
正倚蒲团觅残梦,一声啼鸟又惊回。zhèng yǐ pú tuán mì cán mèng,yī shēng tí niǎo yòu jīng huí。

出游遇雨而返二首

陆游

柴门方出雨霏霏,未到湖边促驾归。chái mén fāng chū yǔ fēi fēi,wèi dào hú biān cù jià guī。
深炷炉香掩屏卧,谁知不为湿春衣。shēn zhù lú xiāng yǎn píng wò,shuí zhī bù wèi shī chūn yī。

出游遇雨而返二首

陆游

荒山前头野水边,东行西行不自怜。huāng shān qián tóu yě shuǐ biān,dōng xíng xī xíng bù zì lián。
天公岂亦哀老子,风雨留教终日眠。tiān gōng qǐ yì āi lǎo zi,fēng yǔ liú jiào zhōng rì mián。

记闲

陆游

白云堆里看青山,猿鸟为邻日往还。bái yún duī lǐ kàn qīng shān,yuán niǎo wèi lín rì wǎng hái。
黄绮后身应我是,再来依旧一生闲。huáng qǐ hòu shēn yīng wǒ shì,zài lái yī jiù yī shēng xián。

贫病戏书二首

陆游

得米还忧无束薪,今年真欲甑生尘。dé mǐ hái yōu wú shù xīn,jīn nián zhēn yù zèng shēng chén。
椎奴跣婢皆辞去,始觉卢仝未苦贫。chuí nú xiǎn bì jiē cí qù,shǐ jué lú tóng wèi kǔ pín。

贫病戏书二首

陆游

头痛涔涔齿动摇,医骄折简不能招。tóu tòng cén cén chǐ dòng yáo,yī jiāo zhé jiǎn bù néng zhāo。
亦知客疾无根柢,少健还能起负樵。yì zhī kè jí wú gēn dǐ,shǎo jiàn hái néng qǐ fù qiáo。

又作二首自解

陆游

尽日溪边艇子斜,治生不种邵平瓜。jǐn rì xī biān tǐng zi xié,zhì shēng bù zhǒng shào píng guā。
已分邻舍红莲米,更啜僧房紫笋茶。yǐ fēn lín shě hóng lián mǐ,gèng chuài sēng fáng zǐ sǔn chá。

又作二首自解

陆游

灵府安平四体和,经时止酒颊常酡。líng fǔ ān píng sì tǐ hé,jīng shí zhǐ jiǔ jiá cháng tuó。
老生要是常谈尔,吐纳馀闲即按摩。lǎo shēng yào shì cháng tán ěr,tǔ nà yú xián jí àn mó。

挟书一卷至湖上戏作

陆游

买地孤村结草庐,萧然身世落樵渔。mǎi dì gū cūn jié cǎo lú,xiāo rán shēn shì luò qiáo yú。
一编在手君无怪,曾典蓬山四库书。yī biān zài shǒu jūn wú guài,céng diǎn péng shān sì kù shū。

半俸自戊辰二月置不复言作绝句二首

陆游

力请还山又几年,何功月费水衡钱。lì qǐng hái shān yòu jǐ nián,hé gōng yuè fèi shuǐ héng qián。
君恩深厚犹惭惧,敢向他人更乞怜。jūn ēn shēn hòu yóu cán jù,gǎn xiàng tā rén gèng qǐ lián。

半俸自戊辰二月置不复言作绝句二首

陆游

俸券新同废纸收,迎宾仅有一絁裘。fèng quàn xīn tóng fèi zhǐ shōu,yíng bīn jǐn yǒu yī shī qiú。
日锄幽圃君无笑,犹胜墙东学侩牛。rì chú yōu pǔ jūn wú xiào,yóu shèng qiáng dōng xué kuài niú。

头风戏作

陆游

出门处处皆桃李,我独呻吟一室中。chū mén chù chù jiē táo lǐ,wǒ dú shēn yín yī shì zhōng。
只道有诗驱疟鬼,谁知无檄愈头风。zhǐ dào yǒu shī qū nüè guǐ,shuí zhī wú xí yù tóu fēng。

春咏四首

陆游

方舟冲破湖波绿,联骑蹋残花径红。fāng zhōu chōng pò hú bō lǜ,lián qí tà cán huā jìng hóng。
七十年间人换尽,放翁依旧醉春风。qī shí nián jiān rén huàn jǐn,fàng wēng yī jiù zuì chūn fēng。

春咏四首

陆游

熟食从来少天色,东吴况是足春寒。shú shí cóng lái shǎo tiān sè,dōng wú kuàng shì zú chūn hán。
城南藉草可痛饮,安得酒肠如海宽。chéng nán jí cǎo kě tòng yǐn,ān dé jiǔ cháng rú hǎi kuān。