古诗词

陆游

杂赋十二首

陆游

地炉夜热麻䕸暖,瓦釜晨烹豆粥香。dì lú yè rè má jiē nuǎn,wǎ fǔ chén pēng dòu zhōu xiāng。
不是有心轻富贵,从来吾亦爱吾乡。bù shì yǒu xīn qīng fù guì,cóng lái wú yì ài wú xiāng。

杂赋十二首

陆游

病叟胸中一物无,梦游信脚到华胥。bìng sǒu xiōng zhōng yī wù wú,mèng yóu xìn jiǎo dào huá xū。
觉来忽见天窗白,短发萧萧起自梳。jué lái hū jiàn tiān chuāng bái,duǎn fā xiāo xiāo qǐ zì shū。

杂赋十二首

陆游

终日才堪米一升,生涯略似草庵僧。zhōng rì cái kān mǐ yī shēng,shēng yá lüè shì cǎo ān sēng。
湿薪不管晨炊晚,留得松肪代夜灯。shī xīn bù guǎn chén chuī wǎn,liú dé sōng fáng dài yè dēng。

杂赋十二首

陆游

出门信步作闲游,野庙村坊到处留。chū mén xìn bù zuò xián yóu,yě miào cūn fāng dào chù liú。
每伴樵夫尝半舍,更随牧竖采沿沟。měi bàn qiáo fū cháng bàn shě,gèng suí mù shù cǎi yán gōu。

杂赋十二首

陆游

体不佳时看周易,酒痛饮后读离骚。tǐ bù jiā shí kàn zhōu yì,jiǔ tòng yǐn hòu dú lí sāo。
骑驴太华三峰雪,鼓棹钱塘八月涛。qí lǘ tài huá sān fēng xuě,gǔ zhào qián táng bā yuè tāo。

杂赋十二首

陆游

昔人莽莽荒丘里,陈迹纷纷朽简中。xī rén mǎng mǎng huāng qiū lǐ,chén jì fēn fēn xiǔ jiǎn zhōng。
毕竟是非谁辨得,举杯吾欲问虚空。bì jìng shì fēi shuí biàn dé,jǔ bēi wú yù wèn xū kōng。

杂赋十二首

陆游

百亿须弥理固有,八九云梦何足吞。bǎi yì xū mí lǐ gù yǒu,bā jiǔ yún mèng hé zú tūn。
天下广居君识否,一间茆屋寄孤村。tiān xià guǎng jū jūn shí fǒu,yī jiān máo wū jì gū cūn。

杂赋十二首

陆游

梦里曾作南柯守,少时元是东陵侯。mèng lǐ céng zuò nán kē shǒu,shǎo shí yuán shì dōng líng hóu。
今朝半醉归草市,指点青帘上酒楼。jīn cháo bàn zuì guī cǎo shì,zhǐ diǎn qīng lián shàng jiǔ lóu。

杂赋十二首

陆游

七十八十古来稀,行年九十固应衰。qī shí bā shí gǔ lái xī,xíng nián jiǔ shí gù yīng shuāi。
已兴工部耳聋叹,更和文公齿落诗。yǐ xīng gōng bù ěr lóng tàn,gèng hé wén gōng chǐ luò shī。

杂赋十二首

陆游

中年畏病杯行浅,晚岁修真食禁多。zhōng nián wèi bìng bēi xíng qiǎn,wǎn suì xiū zhēn shí jìn duō。
谢客杜门殊省事,一盂香饭养天和。xiè kè dù mén shū shěng shì,yī yú xiāng fàn yǎng tiān hé。

杂赋十二首

陆游

齐民让畔不争桑,和气横流岁自穰。qí mín ràng pàn bù zhēng sāng,hé qì héng liú suì zì ráng。
君看三山百家聚,更无一垄有遗蝗。jūn kàn sān shān bǎi jiā jù,gèng wú yī lǒng yǒu yí huáng。

杂赋十二首

陆游

得雨郊原已遍耕,东家西舍多逢迎。dé yǔ jiāo yuán yǐ biàn gēng,dōng jiā xī shě duō féng yíng。
前山云起树无影,别浦潮生船有声。qián shān yún qǐ shù wú yǐng,bié pǔ cháo shēng chuán yǒu shēng。

自法云归

陆游

落日疏林数点鸦,青山阙处是吾家。luò rì shū lín shù diǎn yā,qīng shān quē chù shì wú jiā。
归来何事添幽致,小灶灯前自煮茶。guī lái hé shì tiān yōu zhì,xiǎo zào dēng qián zì zhǔ chá。

枯菊

陆游

龙山落帽未多时,陈迹依然使我悲。lóng shān luò mào wèi duō shí,chén jì yī rán shǐ wǒ bēi。
粲粲菊花何似好,阶前惟见束枯枝。càn càn jú huā hé shì hǎo,jiē qián wéi jiàn shù kū zhī。

梦曾文清公

陆游

有道真为万物宗,巉然使我叹犹龙。yǒu dào zhēn wèi wàn wù zōng,chán rán shǐ wǒ tàn yóu lóng。
晨鸡底事惊残梦,一夕清谈恨未终。chén jī dǐ shì jīng cán mèng,yī xī qīng tán hèn wèi zhōng。

睡觉

陆游

白日悠悠喜意平,梦中历历觉魂清。bái rì yōu yōu xǐ yì píng,mèng zhōng lì lì jué hún qīng。
觉时不落晨鸡后,静待天窗一点明。jué shí bù luò chén jī hòu,jìng dài tiān chuāng yī diǎn míng。

两日寒雨作雪不成夜忽大雨遂晴

陆游

折木翻涛一夜风,浮云吹尽日行空。zhé mù fān tāo yī yè fēng,fú yún chuī jǐn rì xíng kōng。
天公岂是真悭雪,三白留来付腊中。tiān gōng qǐ shì zhēn qiān xuě,sān bái liú lái fù là zhōng。

醉书

陆游

天公赋与五湖秋,风月云烟处处留。tiān gōng fù yǔ wǔ hú qiū,fēng yuè yún yān chù chù liú。
损食一年犹可健,无诗三日却堪忧。sǔn shí yī nián yóu kě jiàn,wú shī sān rì què kān yōu。

读唐人愁诗戏作五首

陆游

少时唤愁作底物,老境方知世有愁。shǎo shí huàn chóu zuò dǐ wù,lǎo jìng fāng zhī shì yǒu chóu。
忘尽世间愁故在,和身忘却始应休。wàng jǐn shì jiān chóu gù zài,hé shēn wàng què shǐ yīng xiū。

读唐人愁诗戏作五首

陆游

清愁自是诗中料,向使无愁可得诗。qīng chóu zì shì shī zhōng liào,xiàng shǐ wú chóu kě dé shī。
不属僧窗孤宿夜,即还山驿旅游时。bù shǔ sēng chuāng gū sù yè,jí hái shān yì lǚ yóu shí。