古诗词

陆游

一壶歌五首

陆游

其一
悠悠日月没根株,常在人间醉一壶。yōu yōu rì yuè méi gēn zhū,cháng zài rén jiān zuì yī hú。
倾倒欲空还潋滟,不曾教化不曾沽。qīng dào yù kōng hái liàn yàn,bù céng jiào huà bù céng gū。
其二
先生醉后即高歌,千古英雄奈我何?xiān shēng zuì hòu jí gāo gē,qiān gǔ yīng xióng nài wǒ hé?
花底一壶天所破,不曾饮尽不曾多。huā dǐ yī hú tiān suǒ pò,bù céng yǐn jǐn bù céng duō。
其三
自从轩昊到隋唐,几见中原作战场!zì cóng xuān hào dào suí táng,jǐ jiàn zhōng yuán zuò zhàn chǎng!
三十万年如电掣,不曾记得不曾忘。sān shí wàn nián rú diàn chè,bù céng jì dé bù céng wàng。
其四
耻从岳牧立尧庭,况见商周战血腥。chǐ cóng yuè mù lì yáo tíng,kuàng jiàn shāng zhōu zhàn xuè xīng。
携得一壶闲处饮,不曾苦醉不曾醒。xié dé yī hú xián chù yǐn,bù céng kǔ zuì bù céng xǐng。
其五
长安市上醉春风,乱插繁花满帽红。zhǎng ān shì shàng zuì chūn fēng,luàn chā fán huā mǎn mào hóng。
看尽人间兴废事,不曾富贵不曾穷。kàn jǐn rén jiān xīng fèi shì,bù céng fù guì bù céng qióng。

东关

陆游

烟水苍茫西复东,扁舟又系柳阴中。yān shuǐ cāng máng xī fù dōng,biǎn zhōu yòu xì liǔ yīn zhōng。
三更酒醒残灯在,卧听萧萧雨打蓬。sān gèng jiǔ xǐng cán dēng zài,wò tīng xiāo xiāo yǔ dǎ péng。

立夏

陆游

赤帜插城扉,东君整驾归。chì zhì chā chéng fēi,dōng jūn zhěng jià guī。
泥新巢燕闹,花尽蜜蜂稀。ní xīn cháo yàn nào,huā jǐn mì fēng xī。
槐柳阴初密,帘栊暑尚微。huái liǔ yīn chū mì,lián lóng shǔ shàng wēi。
日斜汤沐罢,熟练试单衣。rì xié tāng mù bà,shú liàn shì dān yī。

立夏前二日作

陆游

晨起披衣出草堂,轩窗已自喜微凉。chén qǐ pī yī chū cǎo táng,xuān chuāng yǐ zì xǐ wēi liáng。
余春只有二三日,烂醉恨无千百场。yú chūn zhǐ yǒu èr sān rì,làn zuì hèn wú qiān bǎi chǎng。
芳草自随征路远,游丝不及客愁长。fāng cǎo zì suí zhēng lù yuǎn,yóu sī bù jí kè chóu zhǎng。
残红一片无寻处,分付年华与蜜房。cán hóng yī piàn wú xún chù,fēn fù nián huá yǔ mì fáng。

四月旦作时立夏已十余日

陆游

京尘相值各匆忙,谁信闲人日月长?jīng chén xiāng zhí gè cōng máng,shuí xìn xián rén rì yuè zhǎng?
争叶蚕饥闹风雨,趁虚茶懒斗旗枪。zhēng yè cán jī nào fēng yǔ,chèn xū chá lǎn dòu qí qiāng。
林中晚笋供厨美,庭下新桐覆井凉。lín zhōng wǎn sǔn gōng chú měi,tíng xià xīn tóng fù jǐng liáng。
堪笑山家太早计,已陈竹几与藤床。kān xiào shān jiā tài zǎo jì,yǐ chén zhú jǐ yǔ téng chuáng。

四月二十八日作又行遍人间病不禁

陆游

四月欲尽五月初,九十未及八十余。sì yuè yù jǐn wǔ yuè chū,jiǔ shí wèi jí bā shí yú。
开口何曾谈世事,收身且复爱吾庐。kāi kǒu hé céng tán shì shì,shōu shēn qiě fù ài wú lú。

春夏之交衰病相仍过芒种始健戏作

陆游

药里关心百不知,可怜笔砚锁蛛丝。yào lǐ guān xīn bǎi bù zhī,kě lián bǐ yàn suǒ zhū sī。
倒壶犹有暮春酒,开卷遂无初夏诗。dào hú yóu yǒu mù chūn jiǔ,kāi juǎn suì wú chū xià shī。
户外逢人惊隔阔,灯前顾影叹支离。hù wài féng rén jīng gé kuò,dēng qián gù yǐng tàn zhī lí。
痴顽未伏常愁卧,鼓缶长谣乐圣时。chī wán wèi fú cháng chóu wò,gǔ fǒu zhǎng yáo lè shèng shí。

芒种后经旬无日不雨偶得长句

陆游

芒种初过雨及时,纱厨睡起角巾欹。máng zhǒng chū guò yǔ jí shí,shā chú shuì qǐ jiǎo jīn yī。
痴云不散常遮塔,野水无声自入池。chī yún bù sàn cháng zhē tǎ,yě shuǐ wú shēng zì rù chí。
绿树晚凉鸠语闹,画梁昼寂燕归迟。lǜ shù wǎn liáng jiū yǔ nào,huà liáng zhòu jì yàn guī chí。
闲身自喜浑无事,衣覆熏笼独诵诗。xián shēn zì xǐ hún wú shì,yī fù xūn lóng dú sòng shī。

时雨

陆游

时雨及芒种,四野皆插秧。shí yǔ jí máng zhǒng,sì yě jiē chā yāng。
家家麦饭美,处处菱歌长。jiā jiā mài fàn měi,chù chù líng gē zhǎng。
老我成惰农,永日付竹床。lǎo wǒ chéng duò nóng,yǒng rì fù zhú chuáng。
衰发短不栉,爱此一雨凉。shuāi fā duǎn bù zhì,ài cǐ yī yǔ liáng。
庭木集奇声,架藤发幽香。tíng mù jí qí shēng,jià téng fā yōu xiāng。
莺衣湿不去,劝我持一觞。yīng yī shī bù qù,quàn wǒ chí yī shāng。
即今幸无事,际海皆农桑。jí jīn xìng wú shì,jì hǎi jiē nóng sāng。
野老固不穷,击壤歌虞唐。yě lǎo gù bù qióng,jī rǎng gē yú táng。

苦热

陆游

万瓦鳞鳞若火龙,日车不动汗珠融。wàn wǎ lín lín ruò huǒ lóng,rì chē bù dòng hàn zhū róng。
无因羽翮氛埃外,坐觉蒸炊釜甑中。wú yīn yǔ hé fēn āi wài,zuò jué zhēng chuī fǔ zèng zhōng。
石涧寒泉空有梦,冰壶团扇欲无功。shí jiàn hán quán kōng yǒu mèng,bīng hú tuán shàn yù wú gōng。
余威向晚犹堪畏,浴罢斜阳满野红。yú wēi xiàng wǎn yóu kān wèi,yù bà xié yáng mǎn yě hóng。

秋分后顿凄冷有感

陆游

今年秋气早,木落不待黄。jīn nián qiū qì zǎo,mù luò bù dài huáng。
蟋蟀当在宇,遽已近我床。xī shuài dāng zài yǔ,jù yǐ jìn wǒ chuáng。
况我老当逝,且复小彷徉。kuàng wǒ lǎo dāng shì,qiě fù xiǎo páng yáng。
岂无一樽酒,亦有书在傍。qǐ wú yī zūn jiǔ,yì yǒu shū zài bàng。
饮酒读古书,慨然想黄唐。yǐn jiǔ dú gǔ shū,kǎi rán xiǎng huáng táng。
耄矣狂未除,谁能药膏肓。mào yǐ kuáng wèi chú,shuí néng yào gāo huāng。

立冬日作

陆游

室小才容膝,墙低仅及肩。shì xiǎo cái róng xī,qiáng dī jǐn jí jiān。
方过授衣月,又遇始裘天。fāng guò shòu yī yuè,yòu yù shǐ qiú tiān。
寸积篝炉炭,铢称布被绵。cùn jī gōu lú tàn,zhū chēng bù bèi mián。
平生师陋巷,随处一欣然。píng shēng shī lòu xiàng,suí chù yī xīn rán。

大寒出江陵西门

陆游

平明羸马出西门,淡日寒云久吐吞。píng míng léi mǎ chū xī mén,dàn rì hán yún jiǔ tǔ tūn。
醉面冲风惊易醒,重裘藏手取微温。zuì miàn chōng fēng jīng yì xǐng,zhòng qiú cáng shǒu qǔ wēi wēn。
纷纷狐兔投深莽,点点牛羊散远村。fēn fēn hú tù tóu shēn mǎng,diǎn diǎn niú yáng sàn yuǎn cūn。
不为山川多感慨,岁穷游子自消魂。bù wèi shān chuān duō gǎn kǎi,suì qióng yóu zi zì xiāo hún。

大寒

陆游

大寒雪未消,闭户不能出,dà hán xuě wèi xiāo,bì hù bù néng chū,
可怜切云冠,局此容膝室。kě lián qiè yún guān,jú cǐ róng xī shì。
吾车适已悬,吾驭久罢叱,wú chē shì yǐ xuán,wú yù jiǔ bà chì,
拂麈取一编,相对辄终日。fú zhǔ qǔ yī biān,xiāng duì zhé zhōng rì。
亡羊戒多岐,学道当致一,wáng yáng jiè duō qí,xué dào dāng zhì yī,
信能宗阙里,百氏端可黜。xìn néng zōng quē lǐ,bǎi shì duān kě chù。
为山傥勿休,会见高崒嵂。wèi shān tǎng wù xiū,huì jiàn gāo zú lǜ。
颓龄虽已迫,孺子有美质。tuí líng suī yǐ pò,rú zi yǒu měi zhì。

示福孙井示喜曾

陆游

北商久不通,犁枣罕登盘;běi shāng jiǔ bù tōng,lí zǎo hǎn dēng pán;
山舍惟有橘,琐细如弹丸,shān shě wéi yǒu jú,suǒ xì rú dàn wán,
此外则柿栗,收拾猿鸟残。cǐ wài zé shì lì,shōu shí yuán niǎo cán。
虽无庞翁话,儿孙亦团栾。suī wú páng wēng huà,ér sūn yì tuán luán。
今岁雨雪晚,岁莫始大寒,jīn suì yǔ xuě wǎn,suì mò shǐ dà hán,
二稚乃可怜,不诉衣襦单。èr zhì nǎi kě lián,bù sù yī rú dān。
地炉有微火,诵书到更阑。dì lú yǒu wēi huǒ,sòng shū dào gèng lán。
我老多感慨,赖汝差自宽。wǒ lǎo duō gǎn kǎi,lài rǔ chà zì kuān。

乙卯重五诗

陆游

重五山村好,榴花忽已繁。zhòng wǔ shān cūn hǎo,liú huā hū yǐ fán。
粽包分两髻,艾束著危冠。zòng bāo fēn liǎng jì,ài shù zhù wēi guān。
旧俗方储药,羸躯亦点丹。jiù sú fāng chǔ yào,léi qū yì diǎn dān。
日斜吾事毕,一笑向杯盘。rì xié wú shì bì,yī xiào xiàng bēi pán。

冬夜读书示子聿

陆游

古人学问无遗力,少壮工夫老始成。gǔ rén xué wèn wú yí lì,shǎo zhuàng gōng fū lǎo shǐ chéng。
纸上得来终觉浅,绝知此事要躬行。zhǐ shàng dé lái zhōng jué qiǎn,jué zhī cǐ shì yào gōng xíng。

村居书喜

陆游

红桥梅市晓山横,白塔樊江春水生。hóng qiáo méi shì xiǎo shān héng,bái tǎ fán jiāng chūn shuǐ shēng。
花气袭人知骤暖,鹊声穿树喜新晴。huā qì xí rén zhī zhòu nuǎn,què shēng chuān shù xǐ xīn qíng。
坊场酒贱贫犹醉,原野泥深老亦耕。fāng chǎng jiǔ jiàn pín yóu zuì,yuán yě ní shēn lǎo yì gēng。
最喜先期官赋足,经年无吏叩柴荆。zuì xǐ xiān qī guān fù zú,jīng nián wú lì kòu chái jīng。

金错刀行

陆游

黄金错刀白玉装,夜穿窗扉出光芒。huáng jīn cuò dāo bái yù zhuāng,yè chuān chuāng fēi chū guāng máng。
丈夫五十功未立,提刀独立顾八荒。zhàng fū wǔ shí gōng wèi lì,tí dāo dú lì gù bā huāng。
京华结交尽奇士,意气相期共生死。jīng huá jié jiāo jǐn qí shì,yì qì xiāng qī gòng shēng sǐ。
千年史策耻无名,一片丹心报天子。qiān nián shǐ cè chǐ wú míng,yī piàn dān xīn bào tiān zi。
尔来从军天汉滨,南山晓雪玉嶙峋。ěr lái cóng jūn tiān hàn bīn,nán shān xiǎo xuě yù lín xún。
呜呼!楚虽三户能亡秦,岂有堂堂中国空无人?wū hū!chǔ suī sān hù néng wáng qín,qǐ yǒu táng táng zhōng guó kōng wú rén?

宝剑吟

陆游

幽人枕宝剑,殷殷夜有声。yōu rén zhěn bǎo jiàn,yīn yīn yè yǒu shēng。
人言剑化龙,直恐兴风霆。rén yán jiàn huà lóng,zhí kǒng xīng fēng tíng。
不然愤狂虏,慨然思遐征。bù rán fèn kuáng lǔ,kǎi rán sī xiá zhēng。
取酒起酹剑,至宝当潜形。qǔ jiǔ qǐ lèi jiàn,zhì bǎo dāng qián xíng。
岂无知君者,时来自施行。qǐ wú zhī jūn zhě,shí lái zì shī xíng。
一匣有馀地,胡为鸣不平。yī xiá yǒu yú dì,hú wèi míng bù píng。