古诗词

陆游

出县

陆游

匆匆簿领不堪论,出宿聊宽久客魂。cōng cōng bù lǐng bù kān lùn,chū sù liáo kuān jiǔ kè hún。
稻垄牛行泥活活,野塘桥坏雨昏昏。dào lǒng niú xíng ní huó huó,yě táng qiáo huài yǔ hūn hūn。
槿篱护药才通径,竹笕分泉自遍村。jǐn lí hù yào cái tōng jìng,zhú jiǎn fēn quán zì biàn cūn。
归计未成留亦好,愁肠不用绕吴门。guī jì wèi chéng liú yì hǎo,chóu cháng bù yòng rào wú mén。

还县

陆游

霁色清和日已长,纶巾萧散意差强。jì sè qīng hé rì yǐ zhǎng,lún jīn xiāo sàn yì chà qiáng。
飞飞鸥鹭陂塘绿,郁郁桑麻风露香。fēi fēi ōu lù bēi táng lǜ,yù yù sāng má fēng lù xiāng。
南陌东村初过社,轻装小队似还乡。nán mò dōng cūn chū guò shè,qīng zhuāng xiǎo duì shì hái xiāng。
哦诗忘却登车去,枉是人言作吏忙。ó shī wàng què dēng chē qù,wǎng shì rén yán zuò lì máng。

雨晴游洞宫山天庆观坐间复雨

陆游

近水松篁锁翠微,洞天宫殿对清晖。jìn shuǐ sōng huáng suǒ cuì wēi,dòng tiān gōng diàn duì qīng huī。
快晴似为酴醾计,急雨还妨燕子飞。kuài qíng shì wèi tú mí jì,jí yǔ hái fáng yàn zi fēi。
道士昼闲丹灶冷,山童晓出药苗肥。dào shì zhòu xián dān zào lěng,shān tóng xiǎo chū yào miáo féi。
拂床不用勤留客,我困文书自怕归。fú chuáng bù yòng qín liú kè,wǒ kùn wén shū zì pà guī。

送杜起莘殿院出守遂宁

陆游

羽檄联翩昼夜驰,臣忧顾不在边陲。yǔ xí lián piān zhòu yè chí,chén yōu gù bù zài biān chuí。
军容地密宁当议,陛下恩深不忍欺。jūn róng dì mì níng dāng yì,bì xià ēn shēn bù rěn qī。
白简万言几恸哭,青编一传可前知。bái jiǎn wàn yán jǐ tòng kū,qīng biān yī chuán kě qián zhī。
平生所学今无负,未叹还乡两鬓丝。píng shēng suǒ xué jīn wú fù,wèi tàn hái xiāng liǎng bìn sī。

闻武均州报已复西京

陆游

白发将军亦壮哉,西京昨夜捷书来。bái fā jiāng jūn yì zhuàng zāi,xī jīng zuó yè jié shū lái。
胡儿敢作千年计,天意宁知一日回。hú ér gǎn zuò qiān nián jì,tiān yì níng zhī yī rì huí。
列圣仁恩深雨露,中兴赦令疾风雷。liè shèng rén ēn shēn yǔ lù,zhōng xīng shè lìng jí fēng léi。
悬知寒食朝陵使,驿路梨花处处开。xuán zhī hán shí cháo líng shǐ,yì lù lí huā chù chù kāi。

送七兄赴扬州帅幕

陆游

初报边烽照石头,旋闻胡马集瓜州。chū bào biān fēng zhào shí tóu,xuán wén hú mǎ jí guā zhōu。
诸公谁听刍荛策,吾辈空怀畎亩忧。zhū gōng shuí tīng chú ráo cè,wú bèi kōng huái quǎn mǔ yōu。
急雪打窗心共碎,危楼望远涕俱流。jí xuě dǎ chuāng xīn gòng suì,wēi lóu wàng yuǎn tì jù liú。
岂知今日淮南路,乱絮飞花送客舟。qǐ zhī jīn rì huái nán lù,luàn xù fēi huā sòng kè zhōu。

送梁谏议

陆游

湖海还朝白发生,懒随年少事声名。hú hǎi hái cháo bái fā shēng,lǎn suí nián shǎo shì shēng míng。
极知忧国人谁及,细看无心语自平。jí zhī yōu guó rén shuí jí,xì kàn wú xīn yǔ zì píng。
归访乡人忘位重,乍辞言责觉身轻。guī fǎng xiāng rén wàng wèi zhòng,zhà cí yán zé jué shēn qīng。
篮舆避暑云门寺,应过幽居听水声。lán yú bì shǔ yún mén sì,yīng guò yōu jū tīng shuǐ shēng。

曾原伯屡劝居城中而仆方欲自梅山入云门今日病酒偶得长句奉寄

陆游

借得僧房似钓船,兼旬散发醉江天。jiè dé sēng fáng shì diào chuán,jiān xún sàn fā zuì jiāng tiān。
酒能作病真如此,穷乃工诗却未然。jiǔ néng zuò bìng zhēn rú cǐ,qióng nǎi gōng shī què wèi rán。
闲似白鸥虽自许,健如黄犊已无缘。xián shì bái ōu suī zì xǔ,jiàn rú huáng dú yǐ wú yuán。
秋高更欲移家去,先葺云门屋数椽。qiū gāo gèng yù yí jiā qù,xiān qì yún mén wū shù chuán。

村居

陆游

富贵功名不拟论,且浮舴艋寄烟村。fù guì gōng míng bù nǐ lùn,qiě fú zé měng jì yān cūn。
生憎快马随鞭影,宁作痴人记剑痕。shēng zēng kuài mǎ suí biān yǐng,níng zuò chī rén jì jiàn hén。
樵牧相谙欲争席,比邻渐熟约论婚。qiáo mù xiāng ān yù zhēng xí,bǐ lín jiàn shú yuē lùn hūn。
晨舂夜绩吾家旧,正要遗风付子孙。chén chōng yè jì wú jiā jiù,zhèng yào yí fēng fù zi sūn。

夏夜泛舟书所见

陆游

山房犹复畏炎蒸,长掩柴门愧老僧。shān fáng yóu fù wèi yán zhēng,zhǎng yǎn chái mén kuì lǎo sēng。
两桨去摇东浦月,一龛回望上方灯。liǎng jiǎng qù yáo dōng pǔ yuè,yī kān huí wàng shàng fāng dēng。
惊飞宿鸟时呼侣,腾起长鱼有脱罾。jīng fēi sù niǎo shí hū lǚ,téng qǐ zhǎng yú yǒu tuō zēng。
夜半归来步松影,真成赤脚踏层冰。yè bàn guī lái bù sōng yǐng,zhēn chéng chì jiǎo tà céng bīng。

晨起偶题

陆游

城远不闻长短更,上方钟鼓自分明。chéng yuǎn bù wén zhǎng duǎn gèng,shàng fāng zhōng gǔ zì fēn míng。
幽居不负秋来睡,末路偏谙世上情。yōu jū bù fù qiū lái shuì,mò lù piān ān shì shàng qíng。
大事岂堪重破坏,穷人难与共功名。dà shì qǐ kān zhòng pò huài,qióng rén nán yǔ gòng gōng míng。
风炉歙钵生涯在,且试新寒芋糁羹。fēng lú shè bō shēng yá zài,qiě shì xīn hán yù sǎn gēng。

谢王彦光提刑见访并送茶

陆游

迩英帷幄旧儒臣,肯顾荒山野水滨。ěr yīng wéi wò jiù rú chén,kěn gù huāng shān yě shuǐ bīn。
不怕客嘲轻薄尹,要令我识老成人。bù pà kè cháo qīng báo yǐn,yào lìng wǒ shí lǎo chéng rén。
帆回鼓转东城暮,酒冽橙香一笑新。fān huí gǔ zhuǎn dōng chéng mù,jiǔ liè chéng xiāng yī xiào xīn。
遥想解酲须底物,隆兴第一壑源春。yáo xiǎng jiě chéng xū dǐ wù,lóng xīng dì yī hè yuán chūn。

逍遥

陆游

台省诸公日造朝,放慵别驾愧逍遥。tái shěng zhū gōng rì zào cháo,fàng yōng bié jià kuì xiāo yáo。
州如斗大真无事,日抵年长未易消。zhōu rú dòu dà zhēn wú shì,rì dǐ nián zhǎng wèi yì xiāo。
午坐焚香常寂寂,晨兴署字亦寥寥。wǔ zuò fén xiāng cháng jì jì,chén xīng shǔ zì yì liáo liáo。
时平更喜戈船静,闲看城边带雨潮。shí píng gèng xǐ gē chuán jìng,xián kàn chéng biān dài yǔ cháo。

病中简仲弥性唐克明苏训直

陆游

移疾还家暂曲肱,依然耐久北窗灯。yí jí hái jiā zàn qū gōng,yī rán nài jiǔ běi chuāng dēng。
心如泽国春归雁,身是云堂旦过僧。xīn rú zé guó chūn guī yàn,shēn shì yún táng dàn guò sēng。
细雨佩壶寻废寺,夕阳下马吊荒陵。xì yǔ pèi hú xún fèi sì,xī yáng xià mǎ diào huāng líng。
小留莫厌时追逐,胜社年来冷欲冰。xiǎo liú mò yàn shí zhuī zhú,shèng shè nián lái lěng yù bīng。

送吕彦升参谋

陆游

楚塞萧条久宿师,参谋承诏上丹墀。chǔ sāi xiāo tiáo jiǔ sù shī,cān móu chéng zhào shàng dān chí。
苦言到口真当发,圣度如天莫自疑。kǔ yán dào kǒu zhēn dāng fā,shèng dù rú tiān mò zì yí。
万里寄声长不达,一尊相属岂前期。wàn lǐ jì shēng zhǎng bù dá,yī zūn xiāng shǔ qǐ qián qī。
遥怜霜晓朝衣冷,深愧江城睡足时。yáo lián shuāng xiǎo cháo yī lěng,shēn kuì jiāng chéng shuì zú shí。

次韵无咎别后见寄

陆游

平日杯行不解辞,长亭况是送君时。píng rì bēi xíng bù jiě cí,zhǎng tíng kuàng shì sòng jūn shí。
几行零落僧窗字,何限流传乐府诗。jǐ xíng líng luò sēng chuāng zì,hé xiàn liú chuán lè fǔ shī。
归思恰如重酝酒,欢情略似欲残棋。guī sī qià rú zhòng yùn jiǔ,huān qíng lüè shì yù cán qí。
龙蛇飞动无由见,坐愧文园属思迟。lóng shé fēi dòng wú yóu jiàn,zuò kuì wén yuán shǔ sī chí。

望江道中

陆游

吾道非邪来旷野,江涛如此去何之。wú dào fēi xié lái kuàng yě,jiāng tāo rú cǐ qù hé zhī。
起随乌鹊初翻后,宿及牛羊欲下时。qǐ suí wū què chū fān hòu,sù jí niú yáng yù xià shí。
风力渐添帆力健,橹声常杂雁声悲。fēng lì jiàn tiān fān lì jiàn,lǔ shēng cháng zá yàn shēng bēi。
晚来又入淮南路,红树青山合有诗。wǎn lái yòu rù huái nán lù,hóng shù qīng shān hé yǒu shī。

寄答绵州杨齐伯左司

陆游

磊落人为磊落州,滕王阁望越王楼。lěi luò rén wèi lěi luò zhōu,téng wáng gé wàng yuè wáng lóu。
欲凭梦去直虚语,赖有诗来宽旅愁。yù píng mèng qù zhí xū yǔ,lài yǒu shī lái kuān lǚ chóu。
我老一官书纸尾,君行千骑试遨头。wǒ lǎo yī guān shū zhǐ wěi,jūn xíng qiān qí shì áo tóu。
遥知小寄平生快,春酒如川炙万牛。yáo zhī xiǎo jì píng shēng kuài,chūn jiǔ rú chuān zhì wàn niú。

去年余佐京口遇王嘉叟从张魏公督师过焉魏公道免相嘉叟亦出守莆阳近辱书报魏公已葬衡山感叹不已因用所遗拄颊亭诗韵奉寄

陆游

河亭挈手共徘徊,万事宁非有数哉。hé tíng qiè shǒu gòng pái huái,wàn shì níng fēi yǒu shù zāi。
黄阁相君三黜去,青云学士一麾来。huáng gé xiāng jūn sān chù qù,qīng yún xué shì yī huī lái。
中原故老知谁在,南岳新丘共此哀。zhōng yuán gù lǎo zhī shuí zài,nán yuè xīn qiū gòng cǐ āi。
火冷夜窗听急雪,相思时取近书开。huǒ lěng yè chuāng tīng jí xuě,xiāng sī shí qǔ jìn shū kāi。

自咏示客

陆游

衰发萧萧老郡丞,洪州又看上元灯。shuāi fā xiāo xiāo lǎo jùn chéng,hóng zhōu yòu kàn shàng yuán dēng。
羞将枉直分寻尺,宁走东西就斗升。xiū jiāng wǎng zhí fēn xún chǐ,níng zǒu dōng xī jiù dòu shēng。
吏进饱谙钳纸尾,客来苦劝摸床棱。lì jìn bǎo ān qián zhǐ wěi,kè lái kǔ quàn mō chuáng léng。
归装渐理君知否,笑指庐山古涧藤。guī zhuāng jiàn lǐ jūn zhī fǒu,xiào zhǐ lú shān gǔ jiàn téng。