古诗词

王安石

送经臣富顺寺丞

王安石

故人为县楚江边,海角犹闻政事传。gù rén wèi xiàn chǔ jiāng biān,hǎi jiǎo yóu wén zhèng shì chuán。
万井已安如赤子,一麾今去上青天。wàn jǐng yǐ ān rú chì zi,yī huī jīn qù shàng qīng tiān。
应开醉眼酴醾下,莫起归心杜宇前。yīng kāi zuì yǎn tú mí xià,mò qǐ guī xīn dù yǔ qián。
报主代亲俱有地,几人忠孝似君全。bào zhǔ dài qīn jù yǒu dì,jǐ rén zhōng xiào shì jūn quán。

送张卿致仕

王安石

子房筹策汉时功,身退超然慕赤松。zi fáng chóu cè hàn shí gōng,shēn tuì chāo rán mù chì sōng。
馀烈尚能开后世,高材今复继前踪。yú liè shàng néng kāi hòu shì,gāo cái jīn fù jì qián zōng。
执鞭始负平生愿,操几何知此地逢。zhí biān shǐ fù píng shēng yuàn,cāo jǐ hé zhī cǐ dì féng。
窃食一官惭未艾,绪言方赖赐从容。qiè shí yī guān cán wèi ài,xù yán fāng lài cì cóng róng。

送梅龙图

王安石

子真家世子云乡,风力才华岂易当。zi zhēn jiā shì zi yún xiāng,fēng lì cái huá qǐ yì dāng。
回首古人多隐约,致身今日独辉光。huí shǒu gǔ rén duō yǐn yuē,zhì shēn jīn rì dú huī guāng。
谟明久合分三府,治剧聊须试一方。mó míng jiǔ hé fēn sān fǔ,zhì jù liáo xū shì yī fāng。
从此政成何所报,百城无事祇耕桑。cóng cǐ zhèng chéng hé suǒ bào,bǎi chéng wú shì qí gēng sāng。

送李秘校南归

王安石

四十青衫更旅人,悠悠饥马傍沙尘。sì shí qīng shān gèng lǚ rén,yōu yōu jī mǎ bàng shā chén。
久留上国言空富,却走南州食转贫。jiǔ liú shàng guó yán kōng fù,què zǒu nán zhōu shí zhuǎn pín。
自作诗书能见志,应知时命不关身。zì zuò shī shū néng jiàn zhì,yīng zhī shí mìng bù guān shēn。
江湖胜事从今数,肯但悲歌寂寞滨。jiāng hú shèng shì cóng jīn shù,kěn dàn bēi gē jì mò bīn。

送萧山钱著作

王安石

才高诸彦故无嫌,兄弟同时举孝廉。cái gāo zhū yàn gù wú xián,xiōng dì tóng shí jǔ xiào lián。
东观外除方墨绶,西州相见已苍髯。dōng guān wài chú fāng mò shòu,xī zhōu xiāng jiàn yǐ cāng rán。
灵胥引水清穿市,神禹分山翠入帘。líng xū yǐn shuǐ qīng chuān shì,shén yǔ fēn shān cuì rù lián。
好去弦歌聊自慰,郡人谁敢慢陶潜。hǎo qù xián gē liáo zì wèi,jùn rén shuí gǎn màn táo qián。

送灵仙

王安石

一官留隐太常中,生事萧然信所穷。yī guān liú yǐn tài cháng zhōng,shēng shì xiāo rán xìn suǒ qióng。
有力尚期当世用,无求今见古人风。yǒu lì shàng qī dāng shì yòng,wú qiú jīn jiàn gǔ rén fēng。
邅回旧学皆残稿,邂逅相看各老翁。zhān huí jiù xué jiē cán gǎo,xiè hòu xiāng kàn gè lǎo wēng。
他日卜居何处好,溪山还欲与君同。tā rì bo jū hé chù hǎo,xī shān hái yù yǔ jūn tóng。

送赵燮之蜀永康簿

王安石

蜀山万里一青袍,石栈天梯棰辔高。shǔ shān wàn lǐ yī qīng páo,shí zhàn tiān tī chuí pèi gāo。
多学似君宁易得,小官于此亦徒劳。duō xué shì jūn níng yì dé,xiǎo guān yú cǐ yì tú láo。
行追西路聊班草,坐忆南州欲梦刀。xíng zhuī xī lù liáo bān cǎo,zuò yì nán zhōu yù mèng dāo。
他日寄声能问我,应从锦水至江皋。tā rì jì shēng néng wèn wǒ,yīng cóng jǐn shuǐ zhì jiāng gāo。

酬吴季野见寄

王安石

漫披陈蠹学经纶,捧檄生平只为亲。màn pī chén dù xué jīng lún,pěng xí shēng píng zhǐ wèi qīn。
闻道不先从事早,课功无状取官频。wén dào bù xiān cóng shì zǎo,kè gōng wú zhuàng qǔ guān pín。
岂堪置足青冥上,终欲回身寂寞滨。qǐ kān zhì zú qīng míng shàng,zhōng yù huí shēn jì mò bīn。
俯仰谬恩方自歉,惭君将比洛阳人。fǔ yǎng miù ēn fāng zì qiàn,cán jūn jiāng bǐ luò yáng rén。

和平甫寄陈正叔

王安石

强行南仕莫辞勤,闻说田园已旷耘。qiáng xíng nán shì mò cí qín,wén shuō tián yuán yǐ kuàng yún。
纵使一区犹有宅,可能三月尚无君。zòng shǐ yī qū yóu yǒu zhái,kě néng sān yuè shàng wú jūn。
且同元亮倾樽酒,更与灵均续旧文。qiě tóng yuán liàng qīng zūn jiǔ,gèng yǔ líng jūn xù jiù wén。
此道废兴吾命在,世间滕口任云云。cǐ dào fèi xīng wú mìng zài,shì jiān téng kǒu rèn yún yún。

送王大卿致政归江陵

王安石

九卿初命亚三司,朝吏相瞻得老师。jiǔ qīng chū mìng yà sān sī,cháo lì xiāng zhān dé lǎo shī。
南阙便还新印绶,东舟只载旧书诗。nán quē biàn hái xīn yìn shòu,dōng zhōu zhǐ zài jiù shū shī。
汉庭饯客无佳句,越水归装有富赀。hàn tíng jiàn kè wú jiā jù,yuè shuǐ guī zhuāng yǒu fù zī。
回首千年见疏范,共疑今事胜当时。huí shǒu qiān nián jiàn shū fàn,gòng yí jīn shì shèng dāng shí。

送叔康侍御

王安石

诏取名郎入宪台,此时方急济时才。zhào qǔ míng láng rù xiàn tái,cǐ shí fāng jí jì shí cái。
圣聪应已虚心待,奸党宁无侧目猜。shèng cōng yīng yǐ xū xīn dài,jiān dǎng níng wú cè mù cāi。
白笔岂知权可畏,皂囊还请上亲开。bái bǐ qǐ zhī quán kě wèi,zào náng hái qǐng shàng qīn kāi。
伫闻谠论能医国,飞报频随驿骑来。zhù wén dǎng lùn néng yī guó,fēi bào pín suí yì qí lái。

寄朱昌叔

王安石

清江漫漫绕城流,尚忆城边系小舟。qīng jiāng màn màn rào chéng liú,shàng yì chéng biān xì xiǎo zhōu。
射虎未能随李广,割鸡空欲戏言游。shè hǔ wèi néng suí lǐ guǎng,gē jī kōng yù xì yán yóu。
云埋塞路惊尘合,霜入春风满鬓愁。yún mái sāi lù jīng chén hé,shuāng rù chūn fēng mǎn bìn chóu。
此日君书苦难得,谩多鸿雁起南洲。cǐ rì jūn shū kǔ nán dé,mán duō hóng yàn qǐ nán zhōu。

九日登东山寄昌叔

王安石

城上啼乌破寂寥,思君何处坐岧峣。chéng shàng tí wū pò jì liáo,sī jūn hé chù zuò tiáo yáo。
应须绿酒酬黄菊,何必红裙弄紫箫。yīng xū lǜ jiǔ chóu huáng jú,hé bì hóng qún nòng zǐ xiāo。
落木云连秋水渡,乱山烟入夕阳桥。luò mù yún lián qiū shuǐ dù,luàn shān yān rù xī yáng qiáo。
渊明久负东篱醉,犹分低心事折腰。yuān míng jiǔ fù dōng lí zuì,yóu fēn dī xīn shì zhé yāo。

到舒州

王安石

夜别江船晓解骖,秋城气象亦潭潭。yè bié jiāng chuán xiǎo jiě cān,qiū chéng qì xiàng yì tán tán。
山从树外青争出,水向沙边绿半涵。shān cóng shù wài qīng zhēng chū,shuǐ xiàng shā biān lǜ bàn hán。
行问啬夫多不记,坐论公瑾少能谈。xíng wèn sè fū duō bù jì,zuò lùn gōng jǐn shǎo néng tán。
只愁地僻无宾客,旧学从谁得指南。zhǐ chóu dì pì wú bīn kè,jiù xué cóng shuí dé zhǐ nán。

舒州七月十一

王安石

行看野气来方勇,卧听秋声落竟悭。xíng kàn yě qì lái fāng yǒng,wò tīng qiū shēng luò jìng qiān。
淅沥未生罗豆水,苍茫空失皖公山。xī lì wèi shēng luó dòu shuǐ,cāng máng kōng shī wǎn gōng shān。
火耕又见无遗种,肉食何妨有厚颜。huǒ gēng yòu jiàn wú yí zhǒng,ròu shí hé fáng yǒu hòu yán。
巫祝万端曾不救,只疑天赐雨工闲。wū zhù wàn duān céng bù jiù,zhǐ yí tiān cì yǔ gōng xián。

次韵答丁端州

王安石

莫嗟荒僻又离群,且喜风谣岭北闻。mò jiē huāng pì yòu lí qún,qiě xǐ fēng yáo lǐng běi wén。
铜柱虽然蛮徼接,竹符还是汉家分。tóng zhù suī rán mán jiǎo jiē,zhú fú hái shì hàn jiā fēn。
春书来逐衡阳雁,秋骑归看陇首云。chūn shū lái zhú héng yáng yàn,qiū qí guī kàn lǒng shǒu yún。
相见会知南望苦,病骸今似沈休文。xiāng jiàn huì zhī nán wàng kǔ,bìng hái jīn shì shěn xiū wén。

答刘季孙

王安石

偶著儒冠敢陋今,自怜多负少时心。ǒu zhù rú guān gǎn lòu jīn,zì lián duō fù shǎo shí xīn。
轾轩已任人前后,揭厉安知世浅深。zhì xuān yǐ rèn rén qián hòu,jiē lì ān zhī shì qiǎn shēn。
挟策有思悲慷慨,负薪无力病侵淫。xié cè yǒu sī bēi kāng kǎi,fù xīn wú lì bìng qīn yín。
愧君绿绮虚投赠,更觉贫家报乏金。kuì jūn lǜ qǐ xū tóu zèng,gèng jué pín jiā bào fá jīn。

次韵酬王太祝

王安石

尘土波澜不自期,飘然身与愿相违。chén tǔ bō lán bù zì qī,piāo rán shēn yǔ yuàn xiāng wéi。
衰根要路知难植,病羽长年欲退飞。shuāi gēn yào lù zhī nán zhí,bìng yǔ zhǎng nián yù tuì fēi。
高论已嗟能听少,力行还恨赋材微。gāo lùn yǐ jiē néng tīng shǎo,lì xíng hái hèn fù cái wēi。
惭君俊少今知我,一见心如客得归。cán jūn jùn shǎo jīn zhī wǒ,yī jiàn xīn rú kè dé guī。

寄吴成之

王安石

绿发溪山笑语中,岂知翻手两成翁。lǜ fā xī shān xiào yǔ zhōng,qǐ zhī fān shǒu liǎng chéng wēng。
辛夷屋角抟香雪,踯躅冈头挽醉红。xīn yí wū jiǎo tuán xiāng xuě,zhí zhú gāng tóu wǎn zuì hóng。
想见旧山茅径在,追随今日板舆空。xiǎng jiàn jiù shān máo jìng zài,zhuī suí jīn rì bǎn yú kōng。
渭阳车马嗟何及,荣禄方当与子同。wèi yáng chē mǎ jiē hé jí,róng lù fāng dāng yǔ zi tóng。

寄曾子固

王安石

斗粟犹惭报礼轻,敢嗟吾道独难行。dòu sù yóu cán bào lǐ qīng,gǎn jiē wú dào dú nán xíng。
脱身负米将求志,戮力乘田岂为名。tuō shēn fù mǐ jiāng qiú zhì,lù lì chéng tián qǐ wèi míng。
高论几为衰俗废,壮怀难值故人倾。gāo lùn jǐ wèi shuāi sú fèi,zhuàng huái nán zhí gù rén qīng。
荒城回首山川隔,更觉秋风白发生。huāng chéng huí shǒu shān chuān gé,gèng jué qiū fēng bái fā shēng。