古诗词

文天祥

坟墓第一百三十九

文天祥

别离已五年,不及祖父茔。bié lí yǐ wǔ nián,bù jí zǔ fù yíng。
霜露晚凄凄,痛哭松声回。shuāng lù wǎn qī qī,tòng kū sōng shēng huí。

宗族第一百四十

文天祥

西江接锦城,山阴一茅宇。xī jiāng jiē jǐn chéng,shān yīn yī máo yǔ。
宗族忍相遗,乾坤此深阻。zōng zú rěn xiāng yí,qián kūn cǐ shēn zǔ。

母第一百四十一

文天祥

何时太夫人,上天回哀眷。hé shí tài fū rén,shàng tiān huí āi juàn。
墓久狐兔邻,呜呼泪如霰。mù jiǔ hú tù lín,wū hū lèi rú xiàn。

舅第一百四十二

文天祥

萱草秋已死,岁暮有严霜。xuān cǎo qiū yǐ sǐ,suì mù yǒu yán shuāng。
落日渭阳明,涕泪溅我裳。luò rì wèi yáng míng,tì lèi jiàn wǒ shang。

妻第一百四十三

文天祥

结发为妻子,仓皇避乱兵。jié fā wèi qī zi,cāng huáng bì luàn bīng。
生离与死别,回首泪纵横。shēng lí yǔ sǐ bié,huí shǒu lèi zòng héng。

二女第一百四十四

文天祥

床前两小女,各在天一涯。chuáng qián liǎng xiǎo nǚ,gè zài tiān yī yá。
所愧为人父,风物长年悲。suǒ kuì wèi rén fù,fēng wù zhǎng nián bēi。

次子第一百四十五

文天祥

渥洼骐骥儿,众中见毛骨。wò wā qí jì ér,zhòng zhōng jiàn máo gǔ。
别来忽三岁,残害为异物。bié lái hū sān suì,cán hài wèi yì wù。

妻子第一百四十六

文天祥

妻子隔绝久,飘飖若埃尘。qī zi gé jué jiǔ,piāo yáo ruò āi chén。
漠漠世间黑,性命由他人。mò mò shì jiān hēi,xìng mìng yóu tā rén。

妻子第一百四十七

文天祥

世乱遭飘荡,飞藿共徘徊。shì luàn zāo piāo dàng,fēi huò gòng pái huái。
十口隔风雪,反畏消息来。shí kǒu gé fēng xuě,fǎn wèi xiāo xī lái。

长妹第一百四十八

文天祥

近闻韦氏妹,零落依草木。jìn wén wéi shì mèi,líng luò yī cǎo mù。
深负鹡鸰诗,临风欲痛哭。shēn fù jí líng shī,lín fēng yù tòng kū。

长子第一百四十九

文天祥

大儿聪明到,青岁已摧颓。dà ér cōng míng dào,qīng suì yǐ cuī tuí。
回风吹独树,吾宁舍一哀。huí fēng chuī dú shù,wú níng shě yī āi。

二女第一百五十

文天祥

痴女饥咬我,郁没一悲魂。chī nǚ jī yǎo wǒ,yù méi yī bēi hún。
不得收骨肉,痛哭苍烟根。bù dé shōu gǔ ròu,tòng kū cāng yān gēn。

弟第一百五十一

文天祥

兄弟分离苦,凄凉忆去年。xiōng dì fēn lí kǔ,qī liáng yì qù nián。
何以有羽翼,飞去堕尔前。hé yǐ yǒu yǔ yì,fēi qù duò ěr qián。

弟第一百五十二

文天祥

棣华晴雨好,风急手足寒。dì huá qíng yǔ hǎo,fēng jí shǒu zú hán。
百战今谁在,羁栖见汝难。bǎi zhàn jīn shuí zài,jī qī jiàn rǔ nán。

弟第一百五十三

文天祥

沙晚鹡鸰寒,风吹紫荆树。shā wǎn jí líng hán,fēng chuī zǐ jīng shù。
忍泪独含情,江湖春欲暮。rěn lèi dú hán qíng,jiāng hú chūn yù mù。

弟第一百五十四

文天祥

不见江东弟,急难心炯然。bù jiàn jiāng dōng dì,jí nán xīn jiǒng rán。
念君经世乱,卧病海云边。niàn jūn jīng shì luàn,wò bìng hǎi yún biān。

次妹第一百五十五

文天祥

天际伤愁别,江山憔悴人。tiān jì shāng chóu bié,jiāng shān qiáo cuì rén。
团圆思弟妹,传语故乡春。tuán yuán sī dì mèi,chuán yǔ gù xiāng chūn。

思故乡第一百五十六

文天祥

天地西江远,无家问死生。tiān dì xī jiāng yuǎn,wú jiā wèn sǐ shēng。
凉风起天末,万里故乡情。liáng fēng qǐ tiān mò,wàn lǐ gù xiāng qíng。

第一百五十七

文天祥

江汉故人少,东西消息稀。jiāng hàn gù rén shǎo,dōng xī xiāo xī xī。
异花开绝域,野风吹征衣。yì huā kāi jué yù,yě fēng chuī zhēng yī。

第一百五十八

文天祥

老夫悲暮年,天涯故人少。lǎo fū bēi mù nián,tiān yá gù rén shǎo。
每望东南云,决眦入归鸟。měi wàng dōng nán yún,jué zì rù guī niǎo。