古诗词

周邦彦

天启惠酥

周邦彦

南朝珍馔一时无,尚见休文谢北酥。nán cháo zhēn zhuàn yī shí wú,shàng jiàn xiū wén xiè běi sū。
陶瓮解汤香出屋,铜铛掠面乳供厨。táo wèng jiě tāng xiāng chū wū,tóng dāng lüè miàn rǔ gōng chú。
中都价重无钱买,京兆书迟怪路迂。zhōng dōu jià zhòng wú qián mǎi,jīng zhào shū chí guài lù yū。
闻道加餐最肥泽,异时烦与致醍醐。wén dào jiā cān zuì féi zé,yì shí fán yǔ zhì tí hú。

天启惠酥

周邦彦

高阳太守有遗书,亲教齐民炼玉酥。gāo yáng tài shǒu yǒu yí shū,qīn jiào qí mín liàn yù sū。
欲出浮膏先卧酪,为防馋鼠更薰厨。yù chū fú gāo xiān wò lào,wèi fáng chán shǔ gèng xūn chú。
绝知意重分馀弃,渐见诗多入怪迂。jué zhī yì zhòng fēn yú qì,jiàn jiàn shī duō rù guài yū。
犹恐伧人笑风土,预从贝叶检醍醐。yóu kǒng cāng rén xiào fēng tǔ,yù cóng bèi yè jiǎn tí hú。

楚村道中其一

周邦彦

林栖野啄散鸦群,极目风霾乱日曛。lín qī yě zhuó sàn yā qún,jí mù fēng mái luàn rì xūn。
短麦离离乾忆雨,远峰黯黯细输云。duǎn mài lí lí qián yì yǔ,yuǎn fēng àn àn xì shū yún。
愁逢杂路寻车辙,赖有高林出酒巾。chóu féng zá lù xún chē zhé,lài yǒu gāo lín chū jiǔ jīn。
辄得问津凡父老,不应看客废锄耘。zhé dé wèn jīn fán fù lǎo,bù yīng kàn kè fèi chú yún。

元夕

周邦彦

翠华临阙巷无人,曼衍鱼龙触眼新。cuì huá lín quē xiàng wú rén,màn yǎn yú lóng chù yǎn xīn。
羽蝶低昂万人醉,木山彩错九城春。yǔ dié dī áng wàn rén zuì,mù shān cǎi cuò jiǔ chéng chūn。
闲坊厌听粻䊗鼓,晓漏犹飞轣辘尘。xián fāng yàn tīng zhāng huáng gǔ,xiǎo lòu yóu fēi lì lù chén。
谁解招邀狂处士,掺挝惊倒坐中宾。shuí jiě zhāo yāo kuáng chù shì,càn wō jīng dào zuò zhōng bīn。

寿宋守

周邦彦

珥笔曾趋殿两间,冰姿清彻照朝班。ěr bǐ céng qū diàn liǎng jiān,bīng zī qīng chè zhào cháo bān。
民讴在处思廉范,谏疏何人忆贾山。mín ōu zài chù sī lián fàn,jiàn shū hé rén yì jiǎ shān。
竹简翻经秋闭阁,玉棋欢客夜留关。zhú jiǎn fān jīng qiū bì gé,yù qí huān kè yè liú guān。
直须剩饮邦人寿,天上如今欲赐环。zhí xū shèng yǐn bāng rén shòu,tiān shàng rú jīn yù cì huán。

寿陈运干

周邦彦

节过中和日有三,台星一点下江南。jié guò zhōng hé rì yǒu sān,tái xīng yī diǎn xià jiāng nán。
因仍睿算疏恩宠,多少春风在笑谈。yīn réng ruì suàn shū ēn chǒng,duō shǎo chūn fēng zài xiào tán。
颂祝椒花随以柏,恩袍欺草绿于蓝。sòng zhù jiāo huā suí yǐ bǎi,ēn páo qī cǎo lǜ yú lán。
儿孙更祝无穷寿,齐指庄椿愿与参。ér sūn gèng zhù wú qióng shòu,qí zhǐ zhuāng chūn yuàn yǔ cān。

曝日

周邦彦

冬曦如村酿,奇温止须臾。dōng xī rú cūn niàng,qí wēn zhǐ xū yú。
行行正须此,恋恋忽已无。xíng xíng zhèng xū cǐ,liàn liàn hū yǐ wú。

竹城

周邦彦

竹城何檀栾,属翠分雉堞。zhú chéng hé tán luán,shǔ cuì fēn zhì dié。
王封尽四堑,同有岁寒节。wáng fēng jǐn sì qiàn,tóng yǒu suì hán jié。

春帖子

周邦彦

鸾辂青旗殿阁宽,祠官奠璧下春坛。luán lù qīng qí diàn gé kuān,cí guān diàn bì xià chūn tán。
晓开鱼钥朝衣集,彩胜飘扬百辟冠。xiǎo kāi yú yào cháo yī jí,cǎi shèng piāo yáng bǎi pì guān。

春雨

周邦彦

耕人扶耒语林丘,花外时时落一鸥。gēng rén fú lěi yǔ lín qiū,huā wài shí shí luò yī ōu。
欲验春来多少雨,野塘漫水可回舟。yù yàn chūn lái duō shǎo yǔ,yě táng màn shuǐ kě huí zhōu。

凤凰台

周邦彦

危台飘尽碧梧花,胜地凄凉属梵家。wēi tái piāo jǐn bì wú huā,shèng dì qī liáng shǔ fàn jiā。
凤入紫云招不得,木鱼堂殿下饥鸦。fèng rù zǐ yún zhāo bù dé,mù yú táng diàn xià jī yā。

谩成其二

周邦彦

河声连底卷黄沙,回首方惊去国赊。hé shēng lián dǐ juǎn huáng shā,huí shǒu fāng jīng qù guó shē。
唯有客情无尽处,暗随春水涨桃花。wéi yǒu kè qíng wú jǐn chù,àn suí chūn shuǐ zhǎng táo huā。

谩书其三

周邦彦

丽日烘帘幔影斜,酒馀春思托韶华。lì rì hōng lián màn yǐng xié,jiǔ yú chūn sī tuō sháo huá。
高楼不隔东南望,苦雾游云莫谩遮。gāo lóu bù gé dōng nán wàng,kǔ wù yóu yún mò mán zhē。

偶成

周邦彦

窗风猎猎举绡衣,睡美唯应枕簟知。chuāng fēng liè liè jǔ xiāo yī,shuì měi wéi yīng zhěn diàn zhī。
忽有黄鹂深树语,宛如春尽绿阴时。hū yǒu huáng lí shēn shù yǔ,wǎn rú chūn jǐn lǜ yīn shí。

二月十四日至越州置酒泛湖欲往诸刹风作不能前

周邦彦

青山定厌俗人游,萝帐云屏到即收。qīng shān dìng yàn sú rén yóu,luó zhàng yún píng dào jí shōu。
更欲凌波访幽刹,疾风已戒早回舟。gèng yù líng bō fǎng yōu shā,jí fēng yǐ jiè zǎo huí zhōu。

投子山

周邦彦

缅怀鲁将军,兵败携部曲。miǎn huái lǔ jiāng jūn,bīng bài xié bù qū。
来投衲子衣,解甲饭戎菽。lái tóu nà zi yī,jiě jiǎ fàn róng shū。
谁令名此山,异代有馀辱。shuí lìng míng cǐ shān,yì dài yǒu yú rǔ。

赠常熟贺公叔隐士

周邦彦

怀珠崖不枯,韫玉山有辉。huái zhū yá bù kū,yùn yù shān yǒu huī。
隐翳不言德,人自知神奇。yǐn yì bù yán dé,rén zì zhī shén qí。
公叔季贞后,不为世网縻。gōng shū jì zhēn hòu,bù wèi shì wǎng mí。
浮沉里闾间,身晦道同违。fú chén lǐ lǘ jiān,shēn huì dào tóng wéi。
弓旌搜俊良,圭衡略无遗。gōng jīng sōu jùn liáng,guī héng lüè wú yí。
难偕集雍鹭,宁作曳尾龟。nán xié jí yōng lù,níng zuò yè wěi guī。
慈仁盖天性,惠泽施鳏嫠。cí rén gài tiān xìng,huì zé shī guān lí。
倒囷食流冗,死葬病有医。dào qūn shí liú rǒng,sǐ zàng bìng yǒu yī。
人今泣遗爱,若见岘首碑。rén jīn qì yí ài,ruò jiàn xiàn shǒu bēi。
肯构有材子,修德亦庶几。kěn gòu yǒu cái zi,xiū dé yì shù jǐ。
高风自兹显,岂病知者希。gāo fēng zì zī xiǎn,qǐ bìng zhī zhě xī。

仙杏山

周邦彦

仙人药光明夜烛,种杏碧山如种玉。xiān rén yào guāng míng yè zhú,zhǒng xìng bì shān rú zhǒng yù。
春风裂石凤收花,赤颊离离照山谷。chūn fēng liè shí fèng shōu huā,chì jiá lí lí zhào shān gǔ。
卿云承日作阴润,猛虎守山防采斸。qīng yún chéng rì zuò yīn rùn,měng hǔ shǒu shān fáng cǎi zhǔ。
高真筐篚入时贡,拜望通明荐新熟。gāo zhēn kuāng fěi rù shí gòng,bài wàng tōng míng jiàn xīn shú。
珠旒颔首一破颜,气压蟠桃羞若木。zhū liú hàn shǒu yī pò yán,qì yā pán táo xiū ruò mù。
自从移植近星榆,山水无光灵鬼哭。zì cóng yí zhí jìn xīng yú,shān shuǐ wú guāng líng guǐ kū。
长松枯倒流液尽,棹赖牵藤多朴樕。zhǎng sōng kū dào liú yè jǐn,zhào lài qiān téng duō pǔ sù。
我思百年访灵异,羽褐虽存言语俗。wǒ sī bǎi nián fǎng líng yì,yǔ hè suī cún yán yǔ sú。
本非民土宰官身,欲断人间烟火谷。běn fēi mín tǔ zǎi guān shēn,yù duàn rén jiān yān huǒ gǔ。
行寻幽洞觅丹砂,傥见臞仙骑白鹿。xíng xún yōu dòng mì dān shā,tǎng jiàn qú xiān qí bái lù。
便应执帚洗仙坛,不用纤纤扫尘竹。biàn yīng zhí zhǒu xǐ xiān tán,bù yòng xiān xiān sǎo chén zhú。

过左伯桃羊角哀墓

周邦彦

古交久沦丧,末世尤反覆。gǔ jiāo jiǔ lún sàng,mò shì yóu fǎn fù。
谷风歌焚轮,黄鸟譬伐木。gǔ fēng gē fén lún,huáng niǎo pì fá mù。
永怀羊与左,重义逾血属。yǒng huái yáng yǔ zuǒ,zhòng yì yú xuè shǔ。
客行干楚王,冬雪无斗粟。kè xíng gàn chǔ wáng,dōng xuě wú dòu sù。
倾粮活一士,誓不俱死辱。qīng liáng huó yī shì,shì bù jù sǐ rǔ。
风云为惨变,鸟兽同踯躅。fēng yún wèi cǎn biàn,niǎo shòu tóng zhí zhú。
角哀哭前途,伯桃槁空谷。jiǎo āi kū qián tú,bó táo gǎo kōng gǔ。
终乘大夫车,千骑下棺椟。zhōng chéng dà fū chē,qiān qí xià guān dú。
子长何所疑,旧史刊不录。zi zhǎng hé suǒ yí,jiù shǐ kān bù lù。
独行贵苟难,义侠轻杀戮。dú xíng guì gǒu nán,yì xiá qīng shā lù。
虽云匪中制,要可兴薄俗。suī yún fěi zhōng zhì,yào kě xīng báo sú。
荒坟邻万鬼,溘死皆碌碌。huāng fén lín wàn guǐ,kè sǐ jiē lù lù。
何事荆将军,操戈相窘逐。hé shì jīng jiāng jūn,cāo gē xiāng jiǒng zhú。

薛侯马

周邦彦

薛侯俊健如生猱,不识中原生土豪。xuē hóu jùn jiàn rú shēng náo,bù shí zhōng yuán shēng tǔ háo。
蛇矛丈八常在手,骆马蕃鞍云锦袍。shé máo zhàng bā cháng zài shǒu,luò mǎ fān ān yún jǐn páo。
往属嫖姚探虎穴,狐鸣萧萧风立发。wǎng shǔ piáo yáo tàn hǔ xué,hú míng xiāo xiāo fēng lì fā。
短鞯淋血斩将归,夜斫坚冰濡马渴。duǎn jiān lín xuè zhǎn jiāng guī,yè zhuó jiān bīng rú mǎ kě。
中都久住武城坊,屋头养骆如养羊。zhōng dōu jiǔ zhù wǔ chéng fāng,wū tóu yǎng luò rú yǎng yáng。
枯萁不饱篱壁尽,狭巷怒蹄盆盎伤。kū qí bù bǎo lí bì jǐn,xiá xiàng nù tí pén àng shāng。
只今栖栖守环堵,五月樵风吹宿莽。zhǐ jīn qī qī shǒu huán dǔ,wǔ yuè qiáo fēng chuī sù mǎng。
千金夜出酬市儿,客帐昼眠听戏鼓。qiān jīn yè chū chóu shì ér,kè zhàng zhòu mián tīng xì gǔ。
边人视死亦寻常,笑里辞家登战场。biān rén shì sǐ yì xún cháng,xiào lǐ cí jiā dēng zhàn chǎng。
铨劳定次屈壮士,两眼荧荧收泪光。quán láo dìng cì qū zhuàng shì,liǎng yǎn yíng yíng shōu lèi guāng。
齿坚食肉何曾老,骑马身轻飞一鸟。chǐ jiān shí ròu hé céng lǎo,qí mǎ shēn qīng fēi yī niǎo。
焉知不将万人行,横槊秋风贺兰道。yān zhī bù jiāng wàn rén xíng,héng shuò qiū fēng hè lán dào。
219«567891011