古诗词

陈与义

樱桃

陈与义

四月江南黄鸟肥,樱桃满市粲朝晖。sì yuè jiāng nán huáng niǎo féi,yīng táo mǎn shì càn cháo huī。
赤瑛盘里虽殊遇,何似筠笼相发挥。chì yīng pán lǐ suī shū yù,hé shì yún lóng xiāng fā huī。

叶楠惠花

陈与义

无住庵中老居士,逢春入定不衔杯。wú zhù ān zhōng lǎo jū shì,féng chūn rù dìng bù xián bēi。
文殊罔明俱拱手,今日花枝唤得回。wén shū wǎng míng jù gǒng shǒu,jīn rì huā zhī huàn dé huí。

牡丹

陈与义

一自胡尘入汉关,十年伊洛路漫漫。yī zì hú chén rù hàn guān,shí nián yī luò lù màn màn。
青墩溪畔龙钟客,独立东风看牡丹。qīng dūn xī pàn lóng zhōng kè,dú lì dōng fēng kàn mǔ dān。

盆池

陈与义

三尺清池窗外开,茨菰叶底戏鱼回。sān chǐ qīng chí chuāng wài kāi,cí gū yè dǐ xì yú huí。
雨声转入浙江去,云影还从震泽来。yǔ shēng zhuǎn rù zhè jiāng qù,yún yǐng hái cóng zhèn zé lái。

松棚

陈与义

黯黯当窗云不驱,不教风日到琴书。àn àn dāng chuāng yún bù qū,bù jiào fēng rì dào qín shū。
只今老子风流地,何似茅山陶隐居。zhǐ jīn lǎo zi fēng liú dì,hé shì máo shān táo yǐn jū。

玉堂儤直

陈与义

庭叶珑珑晓更青,断云吐日照寒厅。tíng yè lóng lóng xiǎo gèng qīng,duàn yún tǔ rì zhào hán tīng。
只应未上归田奏,贪诵楞伽四卷经。zhǐ yīng wèi shàng guī tián zòu,tān sòng léng gā sì juǎn jīng。

晨起

陈与义

寂寂东轩晨起迟,蒙茏草木暗疏篱。jì jì dōng xuān chén qǐ chí,méng lóng cǎo mù àn shū lí。
风来众绿一时动,正是先生睡足时。fēng lái zhòng lǜ yī shí dòng,zhèng shì xiān shēng shuì zú shí。

芙蓉

陈与义

白发飘萧一病翁,暮年身世药瓢中。bái fā piāo xiāo yī bìng wēng,mù nián shēn shì yào piáo zhōng。
芙蓉墙外垂垂发,九月凭栏未怯风。fú róng qiáng wài chuí chuí fā,jiǔ yuè píng lán wèi qiè fēng。

微雨中赏月桂独酌

陈与义

人间跌宕简斋老,天下风流月桂花。rén jiān diē dàng jiǎn zhāi lǎo,tiān xià fēng liú yuè guì huā。
一壶不觉丛边尽,暮雨霏霏欲湿鸦。yī hú bù jué cóng biān jǐn,mù yǔ fēi fēi yù shī yā。

画梅

陈与义

娥眉淡淡自成妆,驿使还家空断肠。é méi dàn dàn zì chéng zhuāng,yì shǐ hái jiā kōng duàn cháng。
脂粉不施憔悴尽,失身未嫁易元光。zhī fěn bù shī qiáo cuì jǐn,shī shēn wèi jià yì yuán guāng。

长沙寺桂花重开

陈与义

天遣幽花两度开,黄昏梵放此徘徊。tiān qiǎn yōu huā liǎng dù kāi,huáng hūn fàn fàng cǐ pái huái。
不教居士卧禅榻,唤出西厢共看来。bù jiào jū shì wò chán tà,huàn chū xī xiāng gòng kàn lái。

和若拙弟得陪

陈与义

西园冠盖坐生风,更欲长绳系六龙。xī yuán guān gài zuò shēng fēng,gèng yù zhǎng shéng xì liù lóng。
惟有病夫能省事,北窗三友是过从。wéi yǒu bìng fū néng shěng shì,běi chuāng sān yǒu shì guò cóng。

和若拙弟得陪

陈与义

壮夫三箭功名手,儒士百篇藜苋肠。zhuàng fū sān jiàn gōng míng shǒu,rú shì bǎi piān lí xiàn cháng。
莫道人人握珠玉,应须字字挟风霜。mò dào rén rén wò zhū yù,yīng xū zì zì xié fēng shuāng。

季高送酒

陈与义

自接曲生蓬户外,便呼伯雅竹床头。zì jiē qū shēng péng hù wài,biàn hū bó yǎ zhú chuáng tóu。
真逢幼妇著黄绢,直遣从事到青州。zhēn féng yòu fù zhù huáng juàn,zhí qiǎn cóng shì dào qīng zhōu。

墨戏二首兰

陈与义

鄂州迁客一花说,仇池老仙五字铭。è zhōu qiān kè yī huā shuō,chóu chí lǎo xiān wǔ zì míng。
并入晴窗三昧手,不须辛苦读骚经。bìng rù qíng chuāng sān mèi shǒu,bù xū xīn kǔ dú sāo jīng。

墨戏二首兰

陈与义

人间风露不到畹,只有酪奴无世尘。rén jiān fēng lù bù dào wǎn,zhǐ yǒu lào nú wú shì chén。
何须更待秋风至,萧艾从来不共春。hé xū gèng dài qiū fēng zhì,xiāo ài cóng lái bù gòng chūn。

某用家弟韵赋绝句上浼清视芜词累句非敢以为诗也赐一言卒相之

陈与义

万里平生几蛇足,九州何路不羊肠。wàn lǐ píng shēng jǐ shé zú,jiǔ zhōu hé lù bù yáng cháng。
只应绿士苍官辈,却解从公到雪霜。zhǐ yīng lǜ shì cāng guān bèi,què jiě cóng gōng dào xuě shuāng。

某以雨有嘉应遂占有秋辄采用家弟韵赋二绝句少赀勤恤之诚也

陈与义

云气初看龙起湫,雨声旋听树惊秋。yún qì chū kàn lóng qǐ jiǎo,yǔ shēng xuán tīng shù jīng qiū。
已教农父歌田守,更遣虞人信魏侯。yǐ jiào nóng fù gē tián shǒu,gèng qiǎn yú rén xìn wèi hóu。

某以雨有嘉应遂占有秋辄采用家弟韵赋二绝句少赀勤恤之诚也

陈与义

纪德刊碑不厌丰,龙眠深洞一言通。jì dé kān bēi bù yàn fēng,lóng mián shēn dòng yī yán tōng。
坐看绿浪摇千里,拔薤栽榆未当功。zuò kàn lǜ làng yáo qiān lǐ,bá xiè zāi yú wèi dāng gōng。

陈与义

爱歌纤影上窗纱,无限轻香夜绕家。ài gē xiān yǐng shàng chuāng shā,wú xiàn qīng xiāng yè rào jiā。
一阵东风湿残雪,强将娇泪学梨花。yī zhèn dōng fēng shī cán xuě,qiáng jiāng jiāo lèi xué lí huā。