古诗词

晁补之

戊子六月十三日曝书得史院赐笔感怀

晁补之

君王孝悌纂修意,丞相忠良典领宜。jūn wáng xiào tì zuǎn xiū yì,chéng xiāng zhōng liáng diǎn lǐng yí。
却恨身为周柱史,不令人识汉官仪。què hèn shēn wèi zhōu zhù shǐ,bù lìng rén shí hàn guān yí。
当年请郡新进笑,今日曝书陈迹迷。dāng nián qǐng jùn xīn jìn xiào,jīn rì pù shū chén jì mí。
犹有院中宣赐笔,不妨林下醉题诗。yóu yǒu yuàn zhōng xuān cì bǐ,bù fáng lín xià zuì tí shī。

和二叔父少监入馆见赐诗

晁补之

楩楠要是晚方成,雄朔遗风世共惊。pián nán yào shì wǎn fāng chéng,xióng shuò yí fēng shì gòng jīng。
屑去未惊容必去,逃名还自得高名。xiè qù wèi jīng róng bì qù,táo míng hái zì dé gāo míng。
歌行元白辞涛壮,书画钟王笔势精。gē xíng yuán bái cí tāo zhuàng,shū huà zhōng wáng bǐ shì jīng。
乘马辎车何足算,不将稽古愧桓荣。chéng mǎ zī chē hé zú suàn,bù jiāng jī gǔ kuì huán róng。

次韵四叔父寄贺二叔父少监入馆并见寄诗

晁补之

琅邪太守鲁儒英,典校还高刘更生。láng xié tài shǒu lǔ rú yīng,diǎn xiào hái gāo liú gèng shēng。
已似诸荀并才子,复如群窦占诗名。yǐ shì zhū xún bìng cái zi,fù rú qún dòu zhàn shī míng。
尚吟河水怜孤侄,应与乡人痛伯兄。shàng yín hé shuǐ lián gū zhí,yīng yǔ xiāng rén tòng bó xiōng。
老鹤长鸣近天汉,可容丛灌和骊庚。lǎo hè zhǎng míng jìn tiān hàn,kě róng cóng guàn hé lí gēng。

送欧诚发

晁补之

春风共载扬州路,屈指都疑梦夜阑。chūn fēng gòng zài yáng zhōu lù,qū zhǐ dōu yí mèng yè lán。
可是重来俱白发,只堪归去却黄冠。kě shì zhòng lái jù bái fā,zhǐ kān guī qù què huáng guān。
为郎我赖文书少,作邑君逢政令宽。wèi láng wǒ lài wén shū shǎo,zuò yì jūn féng zhèng lìng kuān。
自古江山胜尘土,莫轻故步爱邯郸。zì gǔ jiāng shān shèng chén tǔ,mò qīng gù bù ài hán dān。

守蒲次新安西先寄府教授之道弟

晁补之

文章之子日翘翘,恐不能如岂有超。wén zhāng zhī zi rì qiào qiào,kǒng bù néng rú qǐ yǒu chāo。
助我彤襜问民俗,烦君泮水采风谣。zhù wǒ tóng chān wèn mín sú,fán jūn pàn shuǐ cǎi fēng yáo。
预知薄宦妨同处,且可清樽约屡招。yù zhī báo huàn fáng tóng chù,qiě kě qīng zūn yuē lǚ zhāo。
十月驱车汉函谷,冷云高处望中条。shí yuè qū chē hàn hán gǔ,lěng yún gāo chù wàng zhōng tiáo。

再用前韵答之道弟府教授

晁补之

文辞便是升堂贾,谈辩宁非入幕超。wén cí biàn shì shēng táng jiǎ,tán biàn níng fēi rù mù chāo。
已谓囊中能出颖,那知车下正哀谣。yǐ wèi náng zhōng néng chū yǐng,nà zhī chē xià zhèng āi yáo。
但从袁盎无何饮,莫笑冯公不见招。dàn cóng yuán àng wú hé yǐn,mò xiào féng gōng bù jiàn zhāo。
伴我河山访陈迹,明年红紫满阳条。bàn wǒ hé shān fǎng chén jì,míng nián hóng zǐ mǎn yáng tiáo。

渑池道中寄福昌令张景良通直

晁补之

十年一梦间湖湘,欲往从之道阻长。shí nián yī mèng jiān hú xiāng,yù wǎng cóng zhī dào zǔ zhǎng。
可但知君爱彭泽,不应言我薄淮阳。kě dàn zhī jūn ài péng zé,bù yīng yán wǒ báo huái yáng。
马穿崤底流泉白,鸟下关头落照黄。mǎ chuān xiáo dǐ liú quán bái,niǎo xià guān tóu luò zhào huáng。
愁作驿亭寒不寐,怀人思古九回肠。chóu zuò yì tíng hán bù mèi,huái rén sī gǔ jiǔ huí cháng。

次韵毅父提刑将至蒲见寄

晁补之

骑报山云见旗脚,吏趋原雪没靴翁。qí bào shān yún jiàn qí jiǎo,lì qū yuán xuě méi xuē wēng。
朅来定坐玄犹白,捷去还忧易又东。qiè lái dìng zuò xuán yóu bái,jié qù hái yōu yì yòu dōng。
他日江湖空白首,只今关陇有清风。tā rì jiāng hú kōng bái shǒu,zhǐ jīn guān lǒng yǒu qīng fēng。
登瀛契分南迁梦,十五年来事事同。dēng yíng qì fēn nán qiān mèng,shí wǔ nián lái shì shì tóng。

次韵毅父户部兄游栖岩寺

晁补之

恐是初禅第一天,千秋龙象镇危巅。kǒng shì chū chán dì yī tiān,qiān qiū lóng xiàng zhèn wēi diān。
坐看玉井莲飘叶,绝胜香垆日照烟。zuò kàn yù jǐng lián piāo yè,jué shèng xiāng lú rì zhào yān。
点点蚁封知晋甸,纷纷雁背向秦川。diǎn diǎn yǐ fēng zhī jìn diān,fēn fēn yàn bèi xiàng qín chuān。
要须浩荡奇言称,付与南华旧老仙。yào xū hào dàng qí yán chēng,fù yǔ nán huá jiù lǎo xiān。

庐山

晁补之

丹碧沉沉虎豹闲,松幢引度九重关。dān bì chén chén hǔ bào xián,sōng chuáng yǐn dù jiǔ zhòng guān。
人间未觉浑无路,天上还惊更有山。rén jiān wèi jué hún wú lù,tiān shàng hái jīng gèng yǒu shān。
瑶草红泉供挹酌,金风白露送跻攀。yáo cǎo hóng quán gōng yì zhuó,jīn fēng bái lù sòng jī pān。
良游自叹平生误,便作归来鬓已斑。liáng yóu zì tàn píng shēng wù,biàn zuò guī lái bìn yǐ bān。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

儿童豪气自堪惊,未入乡人月旦评。ér tóng háo qì zì kān jīng,wèi rù xiāng rén yuè dàn píng。
叔向亦闻呼使上,子将一见便知名。shū xiàng yì wén hū shǐ shàng,zi jiāng yī jiàn biàn zhī míng。
平生兰省追高步,老去秦川共此行。píng shēng lán shěng zhuī gāo bù,lǎo qù qín chuān gòng cǐ xíng。
赖有蒲城桑落酒,高楼条华慰人情。lài yǒu pú chéng sāng luò jiǔ,gāo lóu tiáo huá wèi rén qíng。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

赋成庚子尚魂惊,往事如风未暇评。fù chéng gēng zi shàng hún jīng,wǎng shì rú fēng wèi xiá píng。
长乐钟前偶相对,凌烟图上等浮名。zhǎng lè zhōng qián ǒu xiāng duì,líng yān tú shàng děng fú míng。
登车岂是君无意,襆被何妨我自行。dēng chē qǐ shì jūn wú yì,fú bèi hé fáng wǒ zì xíng。
更许心亲遗貌敬,老来尤见旧交情。gèng xǔ xīn qīn yí mào jìng,lǎo lái yóu jiàn jiù jiāo qíng。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

二人射策几人惊,要与三苏共入评。èr rén shè cè jǐ rén jīng,yào yǔ sān sū gòng rù píng。
先圣子孙多异禀,累朝图牒有高名。xiān shèng zi sūn duō yì bǐng,lèi cháo tú dié yǒu gāo míng。
书传科斗犹须定,钓拂珊瑚未可行。shū chuán kē dòu yóu xū dìng,diào fú shān hú wèi kě xíng。
子墨文章豪气在,登临怀古一含情。zi mò wén zhāng háo qì zài,dēng lín huái gǔ yī hán qíng。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

须弥纳芥事堪惊,千岁聊堪一日评。xū mí nà jiè shì kān jīng,qiān suì liáo kān yī rì píng。
世上相逢俱梦寐,古来何处是功名。shì shàng xiāng féng jù mèng mèi,gǔ lái hé chù shì gōng míng。
簿书听我依稀了,云水陪君浩荡行。bù shū tīng wǒ yī xī le,yún shuǐ péi jūn hào dàng xíng。
便与此山同不朽,不应惆怅复牵情。biàn yǔ cǐ shān tóng bù xiǔ,bù yīng chóu chàng fù qiān qíng。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

郎潜如我未宜惊,户部须推宰相评。láng qián rú wǒ wèi yí jīng,hù bù xū tuī zǎi xiāng píng。
他日碧山思却走,当年紫府已收名。tā rì bì shān sī què zǒu,dāng nián zǐ fǔ yǐ shōu míng。
共知白发生青鬓,未废长歌续短行。gòng zhī bái fā shēng qīng bìn,wèi fèi zhǎng gē xù duǎn xíng。
樽酒不空多坐客,君家馀事足陶情。zūn jiǔ bù kōng duō zuò kè,jūn jiā yú shì zú táo qíng。

叙旧感怀呈提刑毅父并再和六首

晁补之

亲见扬雄自不惊,吾人要使后人评。qīn jiàn yáng xióng zì bù jīng,wú rén yào shǐ hòu rén píng。
白圭未可轻三复,小草须防得二名。bái guī wèi kě qīng sān fù,xiǎo cǎo xū fáng dé èr míng。
太华耸天如剑立,黄河蹙野似军行。tài huá sǒng tiān rú jiàn lì,huáng hé cù yě shì jūn xíng。
栖迟自忆衡门后,可是登楼不称情。qī chí zì yì héng mén hòu,kě shì dēng lóu bù chēng qíng。

用评字韵和答府教授十二弟

晁补之

君诗飘举似鸿惊,书入扬州子弟评。jūn shī piāo jǔ shì hóng jīng,shū rù yáng zhōu zi dì píng。
圣世由来升俊造,少年已自得声名。shèng shì yóu lái shēng jùn zào,shǎo nián yǐ zì dé shēng míng。
六经正可三冬足,万里聊堪一日行。liù jīng zhèng kě sān dōng zú,wàn lǐ liáo kān yī rì xíng。
更约弥敦同姓乐,能来触咏畅幽情。gèng yuē mí dūn tóng xìng lè,néng lái chù yǒng chàng yōu qíng。

次韵邠倅王正夫

晁补之

函谷鸡鸣满面尘,夫君泛爱尚为亲。hán gǔ jī míng mǎn miàn chén,fū jūn fàn ài shàng wèi qīn。
清时有味俱吾党,黄发相看更几人。qīng shí yǒu wèi jù wú dǎng,huáng fā xiāng kàn gèng jǐ rén。
物理未惊翁丧马,世情应笑子知津。wù lǐ wèi jīng wēng sàng mǎ,shì qíng yīng xiào zi zhī jīn。
似闻绝塞风沙苦,只约觥船莫负春。shì wén jué sāi fēng shā kǔ,zhǐ yuē gōng chuán mò fù chūn。

蠖轩孤坐寄曹南教授八弟

晁补之

畏暑经旬不涉街,蠖轩孤坐壁生苔。wèi shǔ jīng xún bù shè jiē,huò xuān gū zuò bì shēng tái。
出檐碧笋犹争长,映户丹榴故后开。chū yán bì sǔn yóu zhēng zhǎng,yìng hù dān liú gù hòu kāi。
双蝶风前愁夜去,一蝉雨外送秋来。shuāng dié fēng qián chóu yè qù,yī chán yǔ wài sòng qiū lái。
曹南瘦弟应相忆,白首迁兄未放回。cáo nán shòu dì yīng xiāng yì,bái shǒu qiān xiōng wèi fàng huí。

次韵袁畴耕道见贻

晁补之

阅世纷纷共旅亭,归来眼为里人明。yuè shì fēn fēn gòng lǚ tíng,guī lái yǎn wèi lǐ rén míng。
老夫未叹尝三已,吾子何忧取一名。lǎo fū wèi tàn cháng sān yǐ,wú zi hé yōu qǔ yī míng。
仁义夙心成自误,文章小道得高评。rén yì sù xīn chéng zì wù,wén zhāng xiǎo dào dé gāo píng。
曲池远市偏宜暑,携卷同来看月生。qū chí yuǎn shì piān yí shǔ,xié juǎn tóng lái kàn yuè shēng。