古诗词

朱敦儒

绝句二首

朱敦儒

轻阴小雨晚难收,柳瘦梅穷却似秋。qīng yīn xiǎo yǔ wǎn nán shōu,liǔ shòu méi qióng què shì qiū。
可恨水仙花不语,无人共我说春愁。kě hèn shuǐ xiān huā bù yǔ,wú rén gòng wǒ shuō chūn chóu。

春怨

朱敦儒

梨花雨送海棠风,不借胭脂作小红。lí huā yǔ sòng hǎi táng fēng,bù jiè yān zhī zuò xiǎo hóng。
几日无人吹玉笛,鸳鸯飞入馆娃宫。jǐ rì wú rén chuī yù dí,yuān yāng fēi rù guǎn wá gōng。

绝句

朱敦儒

青罗包髻白行缠,不是凡人不是仙。qīng luó bāo jì bái xíng chán,bù shì fán rén bù shì xiān。
家在洛阳城里住,卧吹铜笛过伊川。jiā zài luò yáng chéng lǐ zhù,wò chuī tóng dí guò yī chuān。

忆旧

朱敦儒

早年京洛识前辈,晚景江湖无故人。zǎo nián jīng luò shí qián bèi,wǎn jǐng jiāng hú wú gù rén。
难与儿童谈旧事,夜攀庭树数星辰。nán yǔ ér tóng tán jiù shì,yè pān tíng shù shù xīng chén。

小尽行

朱敦儒

藤州三月作小尽,梧州三月作大尽。téng zhōu sān yuè zuò xiǎo jǐn,wú zhōu sān yuè zuò dà jǐn。
哀哉官历今不颁,忆昔升平泪成阵。āi zāi guān lì jīn bù bān,yì xī shēng píng lèi chéng zhèn。
我今何异桃源人,落叶为秋花作春。wǒ jīn hé yì táo yuán rén,luò yè wèi qiū huā zuò chūn。
但恨未能与世隔,时闻丧乱空伤神。dàn hèn wèi néng yǔ shì gé,shí wén sàng luàn kōng shāng shén。

五言

朱敦儒

天寒犹著絮,雨湿欲蒸书。tiān hán yóu zhù xù,yǔ shī yù zhēng shū。
吴地人情薄,西人客计疏。wú dì rén qíng báo,xī rén kè jì shū。
无书堪着眼,有法可安心。wú shū kān zhe yǎn,yǒu fǎ kě ān xīn。

临江仙

朱敦儒

直自凤凰城破后,擘钗破镜分飞。zhí zì fèng huáng chéng pò hòu,bāi chāi pò jìng fēn fēi。
天涯海角信音稀。tiān yá hǎi jiǎo xìn yīn xī。
梦回辽海北,魂断玉关西。mèng huí liáo hǎi běi,hún duàn yù guān xī。
月解重圆星解聚,如何不见人归?今春还听杜鹃啼。yuè jiě zhòng yuán xīng jiě jù,rú hé bù jiàn rén guī?jīn chūn hái tīng dù juān tí。
年年看塞雁,一十四番回。nián nián kàn sāi yàn,yī shí sì fān huí。
227«6789101112