古诗词

吕本中

怀秋

吕本中

秋风日夜至,念我少年时。qiū fēng rì yè zhì,niàn wǒ shǎo nián shí。
新凉喜欲舞,至今心未衰。xīn liáng xǐ yù wǔ,zhì jīn xīn wèi shuāi。
心虽未遽衰,老病则已甚。xīn suī wèi jù shuāi,lǎo bìng zé yǐ shén。
颓然坐前阶,乃若两鸟噤。tuí rán zuò qián jiē,nǎi ruò liǎng niǎo jìn。
子病少则尔,衰羸非独今。zi bìng shǎo zé ěr,shuāi léi fēi dú jīn。
徘徊以彷徨,何以异夙心。pái huái yǐ páng huáng,hé yǐ yì sù xīn。
死者合已死,空费子百虑。sǐ zhě hé yǐ sǐ,kōng fèi zi bǎi lǜ。
在者亦已老,契阔少相遇。zài zhě yì yǐ lǎo,qì kuò shǎo xiāng yù。
洗心西方观,子复未肯然。xǐ xīn xī fāng guān,zi fù wèi kěn rán。
胡然竞日力,今年如去年。hú rán jìng rì lì,jīn nián rú qù nián。

秋日

吕本中

少年固长贫,长岁复多疾。shǎo nián gù zhǎng pín,zhǎng suì fù duō jí。
闭门取坚坐,到此多事日。bì mén qǔ jiān zuò,dào cǐ duō shì rì。
不嫌冷如浆,所要甘似蜜。bù xián lěng rú jiāng,suǒ yào gān shì mì。
旧书堆几案,老眼厌涂乙。jiù shū duī jǐ àn,lǎo yǎn yàn tú yǐ。
不如壁角坐,万事付以实。bù rú bì jiǎo zuò,wàn shì fù yǐ shí。
况今雨泽足,已觉忧患失。kuàng jīn yǔ zé zú,yǐ jué yōu huàn shī。
秋成日在望,所至有梨栗。qiū chéng rì zài wàng,suǒ zhì yǒu lí lì。
贼报虽未衰,一饱良可必。zéi bào suī wèi shuāi,yī bǎo liáng kě bì。

谢人送诗

吕本中

坚坐少愉乐,欲行还滞淫。jiān zuò shǎo yú lè,yù xíng hái zhì yín。
时蒙七字句,可慰十年心。shí méng qī zì jù,kě wèi shí nián xīn。
岁晚日晷短,天寒霜雪侵。suì wǎn rì guǐ duǎn,tiān hán shuāng xuě qīn。
主人不厌客,敢辞酒杯深。zhǔ rén bù yàn kè,gǎn cí jiǔ bēi shēn。

教授郑国材挽词

吕本中

松桂在荆棘,所趋故不同。sōng guì zài jīng jí,suǒ qū gù bù tóng。
虽云被剪伐,所至仰清风。suī yún bèi jiǎn fá,suǒ zhì yǎng qīng fēng。
念子行古道,箪瓢生屡空。niàn zi xíng gǔ dào,dān piáo shēng lǚ kōng。
我来则已病,不复能从容。wǒ lái zé yǐ bìng,bù fù néng cóng róng。
平生务躬行,圣处久收功。píng shēng wù gōng xíng,shèng chù jiǔ shōu gōng。
坚坐想颜子,欲往吾其从。jiān zuò xiǎng yán zi,yù wǎng wú qí cóng。
丹旐忽已远,暮霭千万重。dān zhào hū yǐ yuǎn,mù ǎi qiān wàn zhòng。
论文一尊酒,坚坐更谁逢。lùn wén yī zūn jiǔ,jiān zuò gèng shuí féng。

畜犬

吕本中

王人长年闲,柴户终日闭。wáng rén zhǎng nián xián,chái hù zhōng rì bì。
虽云伴我懒,常有跋扈志。suī yún bàn wǒ lǎn,cháng yǒu bá hù zhì。
端如在笼鹤,又若伏枥骥。duān rú zài lóng hè,yòu ruò fú lì jì。
举首望道路,久欲从此逝。jǔ shǒu wàng dào lù,jiǔ yù cóng cǐ shì。
恨无陆探微,写此师子戏。hèn wú lù tàn wēi,xiě cǐ shī zi xì。
如何尚摇尾,更作求食计。rú hé shàng yáo wěi,gèng zuò qiú shí jì。

吕本中

刺刺龊龊疥欲作,今年去年只如昨。cì cì chuò chuò jiè yù zuò,jīn nián qù nián zhǐ rú zuó。
人生纵病莫病此,此病虽轻更作恶。rén shēng zòng bìng mò bìng cǐ,cǐ bìng suī qīng gèng zuò è。
寒窗夜长灯烬落,败人禅观妨人乐。hán chuāng yè zhǎng dēng jìn luò,bài rén chán guān fáng rén lè。
安得壮士挽天河,尽洗此疮闲处著。ān dé zhuàng shì wǎn tiān hé,jǐn xǐ cǐ chuāng xián chù zhù。

赠友

吕本中

子来已冬深,仅得数夕款。zi lái yǐ dōng shēn,jǐn dé shù xī kuǎn。
寒窗听谈道,未厌白日短。hán chuāng tīng tán dào,wèi yàn bái rì duǎn。
从来不饮酒,万事付茗碗。cóng lái bù yǐn jiǔ,wàn shì fù míng wǎn。
别去今几日,荒阶月犹满。bié qù jīn jǐ rì,huāng jiē yuè yóu mǎn。

岁暮

吕本中

岁暮少欢愉,况复婴病苦。suì mù shǎo huān yú,kuàng fù yīng bìng kǔ。
闭门每厌客,幸此连日雨。bì mén měi yàn kè,xìng cǐ lián rì yǔ。
寒炉火复焰,乃若相媚妩。hán lú huǒ fù yàn,nǎi ruò xiāng mèi wǔ。
披衣坐壁角,妙处时一暏。pī yī zuò bì jiǎo,miào chù shí yī shǔ。
风声耿初夜,有句或未吐。fēng shēng gěng chū yè,yǒu jù huò wèi tǔ。
还书问故人,可复一笑许。hái shū wèn gù rén,kě fù yī xiào xǔ。

以一缣寄范四弟

吕本中

中原厌胡马,所至是贼窟。zhōng yuán yàn hú mǎ,suǒ zhì shì zéi kū。
念君空悬罄,何以备仓卒。niàn jūn kōng xuán qìng,hé yǐ bèi cāng zú。
穷冬霜雪繁,欲救乃无术。qióng dōng shuāng xuě fán,yù jiù nǎi wú shù。
儿号君莫厌,婢怨君莫恤。ér hào jūn mò yàn,bì yuàn jūn mò xù。
平生师颜子,于此见仿佛。píng shēng shī yán zi,yú cǐ jiàn fǎng fú。
此缣君所知,自我机杼出。cǐ jiān jūn suǒ zhī,zì wǒ jī zhù chū。

鼓山颂法眼语在里即求出云大家合眼跳黄河戏成四韵奉答

吕本中

合眼跳黄河,未有过得者。hé yǎn tiào huáng hé,wèi yǒu guò dé zhě。
岂惟不得过,身亦须判舍。qǐ wéi bù dé guò,shēn yì xū pàn shě。
告君过河妙,止要具船筏。gào jūn guò hé miào,zhǐ yào jù chuán fá。
乘时等风去,过此无别法。chéng shí děng fēng qù,guò cǐ wú bié fǎ。

夜深归家闻邻家小儿读书可喜有作

吕本中

还家更寒三鼓馀,邻家小儿犹读书。hái jiā gèng hán sān gǔ yú,lín jiā xiǎo ér yóu dú shū。
王侯将相乃无种,纨裤绮襦宁似渠。wáng hóu jiāng xiāng nǎi wú zhǒng,wán kù qǐ rú níng shì qú。
北风飕飕霜被草,听汝读书声转好。běi fēng sōu sōu shuāng bèi cǎo,tīng rǔ dú shū shēng zhuǎn hǎo。
莫言翁媪惜膏油,有儿如此可无忧。mò yán wēng ǎo xī gāo yóu,yǒu ér rú cǐ kě wú yōu。

怀许子礼

吕本中

寒松厌庭院,老马倦维絷。hán sōng yàn tíng yuàn,lǎo mǎ juàn wéi zhí。
翛然出尘去,粗免朝夕急。xiāo rán chū chén qù,cū miǎn cháo xī jí。
我友隔湖岭,尚作一日葺。wǒ yǒu gé hú lǐng,shàng zuò yī rì qì。
平生学道心,择善有固执。píng shēng xué dào xīn,zé shàn yǒu gù zhí。
岂不在行路,自远霜露湿。qǐ bù zài xíng lù,zì yuǎn shuāng lù shī。
百川灌河来,砥柱乃中立。bǎi chuān guàn hé lái,dǐ zhù nǎi zhōng lì。
何时一尊酒,更与交旧集。hé shí yī zūn jiǔ,gèng yǔ jiāo jiù jí。

报晖庵

吕本中

寸草仰生活,春晖常照临。cùn cǎo yǎng shēng huó,chūn huī cháng zhào lín。
不知欲报德,何以见此心。bù zhī yù bào dé,hé yǐ jiàn cǐ xīn。
江汉有时竭,此心无浅深。jiāng hàn yǒu shí jié,cǐ xīn wú qiǎn shēn。
魏氏有令德,传家非独今。wèi shì yǒu lìng dé,chuán jiā fēi dú jīn。
结庵在山阿,日瞻松柏林。jié ān zài shān ā,rì zhān sōng bǎi lín。
仁风被远迹,猛兽不敢侵。rén fēng bèi yuǎn jì,měng shòu bù gǎn qīn。
令子守直道,意往无崎嵚。lìng zi shǒu zhí dào,yì wǎng wú qí qīn。
遂令此乡人,得闻金玉音。suì lìng cǐ xiāng rén,dé wén jīn yù yīn。
我行时序晚,回望西山岑。wǒ xíng shí xù wǎn,huí wàng xī shān cén。
延领长太息,聊为纯孝吟。yán lǐng zhǎng tài xī,liáo wèi chún xiào yín。

李器之履斋

吕本中

人履履险巇,君履履平地。rén lǚ lǚ xiǎn xī,jūn lǚ lǚ píng dì。
平地信可履,行稳居亦易。píng dì xìn kě lǚ,xíng wěn jū yì yì。
责己不责人,为道不为利。zé jǐ bù zé rén,wèi dào bù wèi lì。
熟视履险者,岂不心有愧。shú shì lǚ xiǎn zhě,qǐ bù xīn yǒu kuì。
君家天台守,固学有馀味。jūn jiā tiān tái shǒu,gù xué yǒu yú wèi。
微言化子侄,自足警一世。wēi yán huà zi zhí,zì zú jǐng yī shì。
初无举足劳,宁有半涂滞。chū wú jǔ zú láo,níng yǒu bàn tú zhì。
君能识其然,我亦从子逝。jūn néng shí qí rán,wǒ yì cóng zi shì。

野寺

吕本中

晓窗日未融,野寺雨欲作。xiǎo chuāng rì wèi róng,yě sì yǔ yù zuò。
经旬少客到,静坐差可乐。jīng xún shǎo kè dào,jìng zuò chà kě lè。
平生遭病扰,今更不如昨。píng shēng zāo bìng rǎo,jīn gèng bù rú zuó。
囊空畏高医,何以致良药。náng kōng wèi gāo yī,hé yǐ zhì liáng yào。
所幸秋已至,所在身可著。suǒ xìng qiū yǐ zhì,suǒ zài shēn kě zhù。
洗耳听凉风,不待一叶落。xǐ ěr tīng liáng fēng,bù dài yī yè luò。

雪夜

吕本中

破屋除灯雪自明,案头无用读书檠。pò wū chú dēng xuě zì míng,àn tóu wú yòng dú shū qíng。
老慵已惯跏趺坐,昏梦尤便松竹吟。lǎo yōng yǐ guàn jiā fū zuò,hūn mèng yóu biàn sōng zhú yín。
知有故人来问道,久无佳兴与寻盟。zhī yǒu gù rén lái wèn dào,jiǔ wú jiā xīng yǔ xún méng。
明年更有闽山兴,但办行缠莫计程。míng nián gèng yǒu mǐn shān xīng,dàn bàn xíng chán mò jì chéng。

辛酉之冬周提宫埅惠行隔

吕本中

深冬坐穷阎,未厌风日恶。shēn dōng zuò qióng yán,wèi yàn fēng rì è。
今晨起浓阴,正恐雨雪作。jīn chén qǐ nóng yīn,zhèng kǒng yǔ xuě zuò。
故人怜我寒,垂意到丘壑。gù rén lián wǒ hán,chuí yì dào qiū hè。
虚堂排竹牖,已觉暖胜昨。xū táng pái zhú yǒu,yǐ jué nuǎn shèng zuó。
初无穷窒劳,渐有闲适乐。chū wú qióng zhì láo,jiàn yǒu xián shì lè。
我生甚易足,所至况旅泊。wǒ shēng shén yì zú,suǒ zhì kuàng lǚ pō。
不为御冬计,敢复备陨箨。bù wèi yù dōng jì,gǎn fù bèi yǔn tuò。
偶蒙仁者念,僻处未萧索。ǒu méng rén zhě niàn,pì chù wèi xiāo suǒ。
从今作新年,对酒且斟酌。cóng jīn zuò xīn nián,duì jiǔ qiě zhēn zhuó。

周仲固尚论斋

吕本中

周侯不出何所为,闭门读书心自知。zhōu hóu bù chū hé suǒ wèi,bì mén dú shū xīn zì zhī。
箪瓢陋巷君不厌,读书万卷能忘饥。dān piáo lòu xiàng jūn bù yàn,dú shū wàn juǎn néng wàng jī。
上参羲皇下秦汉,采取英华几脱腕。shàng cān xī huáng xià qín hàn,cǎi qǔ yīng huá jǐ tuō wàn。
是非荣辱姑置之,忽若乘船到彼岸。shì fēi róng rǔ gū zhì zhī,hū ruò chéng chuán dào bǐ àn。
古人之学有传授,君生寂寞千载后。gǔ rén zhī xué yǒu chuán shòu,jūn shēng jì mò qiān zài hòu。
问君何以识古人,袖手无言坐清昼。wèn jūn hé yǐ shí gǔ rén,xiù shǒu wú yán zuò qīng zhòu。
以此读书为尚友,是事渺茫人信否。yǐ cǐ dú shū wèi shàng yǒu,shì shì miǎo máng rén xìn fǒu。
人信不信君不问,松柏固难生培塿。rén xìn bù xìn jūn bù wèn,sōng bǎi gù nán shēng péi lǒu。
朝来落叶乱荒城,青山照人溪水横。cháo lái luò yè luàn huāng chéng,qīng shān zhào rén xī shuǐ héng。
往来车马作尘土,想君深夜读书声。wǎng lái chē mǎ zuò chén tǔ,xiǎng jūn shēn yè dú shū shēng。

吉州段秀才粟庵

吕本中

大千非有馀,一粟岂不足。dà qiān fēi yǒu yú,yī sù qǐ bù zú。
须弥纳芥子,岂复论盈缩。xū mí nà jiè zi,qǐ fù lùn yíng suō。
今君住世网,何以得此独。jīn jūn zhù shì wǎng,hé yǐ dé cǐ dú。
始知陋巷居,已悟不远复。shǐ zhī lòu xiàng jū,yǐ wù bù yuǎn fù。

自如斋

吕本中

朝为事所夺,莫为饥所驱。cháo wèi shì suǒ duó,mò wèi jī suǒ qū。
不知六合间,何人能自如。bù zhī liù hé jiān,hé rén néng zì rú。
永新段夫子,屋小心有馀。yǒng xīn duàn fū zi,wū xiǎo xīn yǒu yú。
教之有家法,逃禅犹作书。jiào zhī yǒu jiā fǎ,táo chán yóu zuò shū。