古诗词

韩元吉

听雨

韩元吉

咿轧篮舆不计肩,五更残梦尚悠然。yī yà lán yú bù jì jiān,wǔ gèng cán mèng shàng yōu rán。
红油盖重听朝雨,却似西江坐钓船。hóng yóu gài zhòng tīng cháo yǔ,què shì xī jiāng zuò diào chuán。

题张几仲所藏醉道士图

韩元吉

何须坐客总能文,呼酒相逢日暮云。hé xū zuò kè zǒng néng wén,hū jiǔ xiāng féng rì mù yún。
醉倒尽如狂道士,夜归谁问故将军。zuì dào jǐn rú kuáng dào shì,yè guī shuí wèn gù jiāng jūn。

浙江观潮

韩元吉

江翻海涌势难平,鳌掷鹏鶱自不停。jiāng fān hǎi yǒng shì nán píng,áo zhì péng xiān zì bù tíng。
端为君王洗兵马,参旗井钺万雷霆。duān wèi jūn wáng xǐ bīng mǎ,cān qí jǐng yuè wàn léi tíng。

太湖秋晚

韩元吉

片帆几日下西风,湖色秋容暮霭中。piàn fān jǐ rì xià xī fēng,hú sè qiū róng mù ǎi zhōng。
买得鲈鱼吊张翰,卧听欸乃度垂虹。mǎi dé lú yú diào zhāng hàn,wò tīng āi nǎi dù chuí hóng。

海门斜照

韩元吉

云梦悬知八九吞,银山万叠涨天门。yún mèng xuán zhī bā jiǔ tūn,yín shān wàn dié zhǎng tiān mén。
长江日落鱼龙舞,古寺烟深鸟雀喧。zhǎng jiāng rì luò yú lóng wǔ,gǔ sì yān shēn niǎo què xuān。

武昌春色

韩元吉

樊山宫殿已成陈,烟雨阴晴到处春。fán shān gōng diàn yǐ chéng chén,yān yǔ yīn qíng dào chù chūn。
花柳不知兴废事,隔江相倚斗时新。huā liǔ bù zhī xīng fèi shì,gé jiāng xiāng yǐ dòu shí xīn。

七夕

韩元吉

银河翻浪拍空流,玉女停梭清露秋。yín hé fān làng pāi kōng liú,yù nǚ tíng suō qīng lù qiū。
天上一年真一日,人间风月自生愁。tiān shàng yī nián zhēn yī rì,rén jiān fēng yuè zì shēng chóu。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

恶复凶终事久知,岂知圣断不逾时。è fù xiōng zhōng shì jiǔ zhī,qǐ zhī shèng duàn bù yú shí。
小儒未叹周南滞,但喜逢人敢说诗。xiǎo rú wèi tàn zhōu nán zhì,dàn xǐ féng rén gǎn shuō shī。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

桓温将死谢安起,霍氏初除魏相来。huán wēn jiāng sǐ xiè ān qǐ,huò shì chū chú wèi xiāng lái。
谁与圣君安大业,巍巍廊庙可无材。shuí yǔ shèng jūn ān dà yè,wēi wēi láng miào kě wú cái。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

圣朝遂失诛元载,公议犹能去霍山。shèng cháo suì shī zhū yuán zài,gōng yì yóu néng qù huò shān。
落胆徒闻温御史,不知睿意在群奸。luò dǎn tú wén wēn yù shǐ,bù zhī ruì yì zài qún jiān。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

元祐诸公秉国均,诏条先请惠吾民。yuán yòu zhū gōng bǐng guó jūn,zhào tiáo xiān qǐng huì wú mín。
孤雏腐鼠何劳逐,准拟朝廷政事新。gū chú fǔ shǔ hé láo zhú,zhǔn nǐ cháo tíng zhèng shì xīn。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

金貂七叶谁能必,石椁三年计自愚。jīn diāo qī yè shuí néng bì,shí guǒ sān nián jì zì yú。
得鹿覆蕉真一梦,求鱼缘木信狂图。dé lù fù jiāo zhēn yī mèng,qiú yú yuán mù xìn kuáng tú。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

献可争先诋荆国,莹中居首论莆阳。xiàn kě zhēng xiān dǐ jīng guó,yíng zhōng jū shǒu lùn pú yáng。
十年言路皆支党,前无一语讥安昌。shí nián yán lù jiē zhī dǎng,qián wú yī yǔ jī ān chāng。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

近闻羔雁已成群,藻鉴渠能泾渭分。jìn wén gāo yàn yǐ chéng qún,zǎo jiàn qú néng jīng wèi fēn。
急士且须侯雍齿,得贤端可吏朱云。jí shì qiě xū hóu yōng chǐ,dé xián duān kě lì zhū yún。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

刺字几漫冠欲尘,向来浮薄自纷纷。cì zì jǐ màn guān yù chén,xiàng lái fú báo zì fēn fēn。
尔曹胸次多周孔,忍作铜山破贼文。ěr cáo xiōng cì duō zhōu kǒng,rěn zuò tóng shān pò zéi wén。

圣政更新诏书正告讦之罪因得小诗十首

韩元吉

荆棘谁令满路栽,雷州司户却生回。jīng jí shuí lìng mǎn lù zāi,léi zhōu sī hù què shēng huí。
独怜阳陆真天命,不见承平公道开。dú lián yáng lù zhēn tiān mìng,bù jiàn chéng píng gōng dào kāi。

卧病

韩元吉

有身自觉皆为患,了事从来却号痴。yǒu shēn zì jué jiē wèi huàn,le shì cóng lái què hào chī。
贫里定知强健乐,未妨斗酒百篇诗。pín lǐ dìng zhī qiáng jiàn lè,wèi fáng dòu jiǔ bǎi piān shī。

夜宿青阳旅舍起观林端积雪半消疑山矾盛开

韩元吉

风卷千林夜雪晴,九华山下月微明。fēng juǎn qiān lín yè xuě qíng,jiǔ huá shān xià yuè wēi míng。
不须更觅唐昌蕊,树树珑璁玉刻成。bù xū gèng mì táng chāng ruǐ,shù shù lóng cōng yù kè chéng。

去草

韩元吉

永日荒园独荷锄,草根藤蔓喜无馀。yǒng rì huāng yuán dú hé chú,cǎo gēn téng màn xǐ wú yú。
谁怜仲举平生志,却学齐民种树书。shuí lián zhòng jǔ píng shēng zhì,què xué qí mín zhǒng shù shū。

偶兴四首

韩元吉

桂花飘尽菊花黄,闲对芳丛静爱香。guì huā piāo jǐn jú huā huáng,xián duì fāng cóng jìng ài xiāng。
堂下草深须一丈,会看春意满池塘。táng xià cǎo shēn xū yī zhàng,huì kàn chūn yì mǎn chí táng。