古诗词

韩元吉

送杜少卿起萃知遂宁府以高名千古重如山为韵七首

韩元吉

灵旗出江淮,犀甲下秦陇。líng qí chū jiāng huái,xī jiǎ xià qín lǒng。
天声毙狂酋,百战有馀勇。tiān shēng bì kuáng qiú,bǎi zhàn yǒu yú yǒng。
手敛权贵避,胆落将士愯。shǒu liǎn quán guì bì,dǎn luò jiāng shì sǒng。
谁欤任司直,用舍系轻重。shuí yú rèn sī zhí,yòng shě xì qīng zhòng。

送杜少卿起萃知遂宁府以高名千古重如山为韵七首

韩元吉

西京蜀都望,渊云暨相如。xī jīng shǔ dōu wàng,yuān yún jì xiāng rú。
节谊知不足,文章焉取馀。jié yì zhī bù zú,wén zhāng yān qǔ yú。
凛然见风采,吾非斯人徒。lǐn rán jiàn fēng cǎi,wú fēi sī rén tú。
峨峨眉山阳,不但闻三苏。é é méi shān yáng,bù dàn wén sān sū。

送杜少卿起萃知遂宁府以高名千古重如山为韵七首

韩元吉

征帆转吴楚,涉江指岷山。zhēng fān zhuǎn wú chǔ,shè jiāng zhǐ mín shān。
富贵归故乡,昔人以为难。fù guì guī gù xiāng,xī rén yǐ wèi nán。
大府固可乐,高风亦难攀。dà fǔ gù kě lè,gāo fēng yì nán pān。
岂必待政成,甘泉行赐环。qǐ bì dài zhèng chéng,gān quán xíng cì huán。

清旷亭送子云得有字

韩元吉

欢期苦难逢,离别乃易久。huān qī kǔ nán féng,lí bié nǎi yì jiǔ。
天涯老兄弟,况复亲白首。tiān yá lǎo xiōng dì,kuàng fù qīn bái shǒu。
田园固不足,功名亦何有。tián yuán gù bù zú,gōng míng yì hé yǒu。
今年送兄行,正尔作太守。jīn nián sòng xiōng xíng,zhèng ěr zuò tài shǒu。
池阳古名郡,地控大江口。chí yáng gǔ míng jùn,dì kòng dà jiāng kǒu。
舟来武昌鱼,车载桑落酒。zhōu lái wǔ chāng yú,chē zài sāng luò jiǔ。
登临得齐山,端不负重九。dēng lín dé qí shān,duān bù fù zhòng jiǔ。
公馀亦堪乐,尚有此客否。gōng yú yì kān lè,shàng yǒu cǐ kè fǒu。
天威动江淮,狂寇行授首。tiān wēi dòng jiāng huái,kuáng kòu xíng shòu shǒu。
努力幸驰驱,腰看印如斗。nǔ lì xìng chí qū,yāo kàn yìn rú dòu。

别子云

韩元吉

离觞不解醉,愁多令酒醒。lí shāng bù jiě zuì,chóu duō lìng jiǔ xǐng。
别怀亦云恶,况此兄弟情。bié huái yì yún è,kuàng cǐ xiōng dì qíng。
春风酿寒雨,十日未肯晴。chūn fēng niàng hán yǔ,shí rì wèi kěn qíng。
回头易千里,江南短长亭。huí tóu yì qiān lǐ,jiāng nán duǎn zhǎng tíng。

次韵韩子师游三洞过赤松

韩元吉

山城一雨足,水满高下塘。shān chéng yī yǔ zú,shuǐ mǎn gāo xià táng。
好风从西来,萧然终夕凉。hǎo fēng cóng xī lái,xiāo rán zhōng xī liáng。
娈彼池间莲,当轩洗红妆。luán bǐ chí jiān lián,dāng xuān xǐ hóng zhuāng。
官事无时休,涉笔雁鹜行。guān shì wú shí xiū,shè bǐ yàn wù xíng。
岂知青云客,夙驾游宝坊。qǐ zhī qīng yún kè,sù jià yóu bǎo fāng。
坐厌市井尘,步寻松桂香。zuò yàn shì jǐng chén,bù xún sōng guì xiāng。
阴崖有灵湫,玉简帝所藏。yīn yá yǒu líng jiǎo,yù jiǎn dì suǒ cáng。
摘石收涧碧,梯空撷林芳。zhāi shí shōu jiàn bì,tī kōng xié lín fāng。
金盘荐麟脯,冰壶注瑶浆。jīn pán jiàn lín pú,bīng hú zhù yáo jiāng。
更语妙道根,宝篆开函琅。gèng yǔ miào dào gēn,bǎo zhuàn kāi hán láng。
路转九曲溪,著足千仞冈。lù zhuǎn jiǔ qū xī,zhù zú qiān rèn gāng。
旧闻井中丹,清宵发神光。jiù wén jǐng zhōng dān,qīng xiāo fā shén guāng。
直欲饵碧霞,谁能捣玄霜。zhí yù ěr bì xiá,shuí néng dǎo xuán shuāng。
朝来得君诗,险韵句复长。cháo lái dé jūn shī,xiǎn yùn jù fù zhǎng。
使我鸿鹄心,欻为天际翔。shǐ wǒ hóng gǔ xīn,chuā wèi tiān jì xiáng。
仙人亦举手,笑我徒奔忙。xiān rén yì jǔ shǒu,xiào wǒ tú bēn máng。
语默付一笑,物我当两忘。yǔ mò fù yī xiào,wù wǒ dāng liǎng wàng。
独携非有生,但醉无何乡。dú xié fēi yǒu shēng,dàn zuì wú hé xiāng。

次韵祐父秋怀

韩元吉

诗人固多穷,饮水但饥卧。shī rén gù duō qióng,yǐn shuǐ dàn jī wò。
谁能趋权门,残冷分涕唾。shuí néng qū quán mén,cán lěng fēn tì tuò。
争名与驰利,到眼不一过。zhēng míng yǔ chí lì,dào yǎn bù yī guò。
居然流俗罪,我尔乃同坐。jū rán liú sú zuì,wǒ ěr nǎi tóng zuò。
得为荀郎吊,失作蒯生贺。dé wèi xún láng diào,shī zuò kuǎi shēng hè。
却笑货殖翁,高谈六雄破。què xiào huò zhí wēng,gāo tán liù xióng pò。
愁来挹黄奶,悲至邀白堕。chóu lái yì huáng nǎi,bēi zhì yāo bái duò。
感时忽秋吟,蟋蟀正相和。gǎn shí hū qiū yín,xī shuài zhèng xiāng hé。

依韵恭和御制秋怀

韩元吉

商飙起璿霄,爽气静瑶海。shāng biāo qǐ xuán xiāo,shuǎng qì jìng yáo hǎi。
圣皇抚时运,喜色动眉彩。shèng huáng fǔ shí yùn,xǐ sè dòng méi cǎi。
蜂旗伫西指,乘辕行北改。fēng qí zhù xī zhǐ,chéng yuán xíng běi gǎi。
涛声鼓万壑,夜半响竽籁。tāo shēng gǔ wàn hè,yè bàn xiǎng yú lài。
汉仪欣复见,周鼎知德在。hàn yí xīn fù jiàn,zhōu dǐng zhī dé zài。
猗欤沛中歌,云飞风正大。yī yú pèi zhōng gē,yún fēi fēng zhèng dà。

次韵升之叔秋怀

韩元吉

客至得浊酒,共饮消百忧。kè zhì dé zhuó jiǔ,gòng yǐn xiāo bǎi yōu。
凉飙飒短景,感此岁已秋。liáng biāo sà duǎn jǐng,gǎn cǐ suì yǐ qiū。
忽惊草木陨,尚喜禾黍收。hū jīng cǎo mù yǔn,shàng xǐ hé shǔ shōu。
九鼎岂不慕,二顷亦良谋。jiǔ dǐng qǐ bù mù,èr qǐng yì liáng móu。
往圣实有言,未觉富可求。wǎng shèng shí yǒu yán,wèi jué fù kě qiú。

平生八见女而存者五人比又得女少稷作诗见宽次韵谢之

韩元吉

渐老思似续,抚怀良惘然。jiàn lǎo sī shì xù,fǔ huái liáng wǎng rán。
空馀岁寒心,凛凛松柏坚。kōng yú suì hán xīn,lǐn lǐn sōng bǎi jiān。
平生孔明妇,贫贱房且专。píng shēng kǒng míng fù,pín jiàn fáng qiě zhuān。
生女不生男,造物宁我偏。shēng nǚ bù shēng nán,zào wù níng wǒ piān。
娈彼五娇儿,弄瓦相随肩。luán bǐ wǔ jiāo ér,nòng wǎ xiāng suí jiān。
人言可御盗,无乃缪以千。rén yán kě yù dào,wú nǎi móu yǐ qiān。
囊金不办嫁,择婿那敢全。náng jīn bù bàn jià,zé xù nà gǎn quán。
今年又增一,比比安求旃。jīn nián yòu zēng yī,bǐ bǐ ān qiú zhān。
觉贫与觉富,可笑还可怜。jué pín yǔ jué fù,kě xiào hái kě lián。
向来两童乌,泡幻随变迁。xiàng lái liǎng tóng wū,pào huàn suí biàn qiān。
应门固未计,畴复与我玄。yīng mén gù wèi jì,chóu fù yǔ wǒ xuán。
我家岂无人,文章绍编笺。wǒ jiā qǐ wú rén,wén zhāng shào biān jiān。
经心不能释,欲语气已填。jīng xīn bù néng shì,yù yǔ qì yǐ tián。
筮言晚当见,默祷资明蠲。shì yán wǎn dāng jiàn,mò dǎo zī míng juān。
行年且四十,那得慰眼前。xíng nián qiě sì shí,nà dé wèi yǎn qián。
陶公谓胜无,此论吾师焉。táo gōng wèi shèng wú,cǐ lùn wú shī yān。
舒宣傥可待,弓裘犹足传。shū xuān tǎng kě dài,gōng qiú yóu zú chuán。
今者事方殷,烦君费诗篇。jīn zhě shì fāng yīn,fán jūn fèi shī piān。
君诗妙难敌,巨刃迎小鲜。jūn shī miào nán dí,jù rèn yíng xiǎo xiān。
炯炯明月珠,一一照眼圆。jiǒng jiǒng míng yuè zhū,yī yī zhào yǎn yuán。
吁嗟人生事,岁月如奔川。xū jiē rén shēng shì,suì yuè rú bēn chuān。
岂不舒我忧,熊罴梦丰年。qǐ bù shū wǒ yōu,xióng pí mèng fēng nián。
蓬门亦何祥,但见巾帨悬。péng mén yì hé xiáng,dàn jiàn jīn shuì xuán。
会当亦添丁,荷锄赋归田。huì dāng yì tiān dīng,hé chú fù guī tián。
老妻鼓掌笑,子意将谁愆。lǎo qī gǔ zhǎng xiào,zi yì jiāng shuí qiān。
须知百男恶,未若一女贤。xū zhī bǎi nán è,wèi ruò yī nǚ xián。
矧子四壁空,盖头无尺椽。shěn zi sì bì kōng,gài tóu wú chǐ chuán。
儿女分所定,底用相镵镌。ér nǚ fēn suǒ dìng,dǐ yòng xiāng chán juān。
尚应具扁舟,江湖穷溯沿。shàng yīng jù biǎn zhōu,jiāng hú qióng sù yán。
为君聘络秀,椎牛事烹煎。wèi jūn pìn luò xiù,chuí niú shì pēng jiān。

明远次韵超然谈道因以谑语为戏将无同耶

韩元吉

忘机亦忘言,政作口挂壁。wàng jī yì wàng yán,zhèng zuò kǒu guà bì。
因君强一语,习气乃乘隙。yīn jūn qiáng yī yǔ,xí qì nǎi chéng xì。
昨夕饮君家,看朱忽成碧。zuó xī yǐn jūn jiā,kàn zhū hū chéng bì。
醉归城南路,不记足所历。zuì guī chéng nán lù,bù jì zú suǒ lì。
尚想两红妆,翠袖香襞积。shàng xiǎng liǎng hóng zhuāng,cuì xiù xiāng bì jī。
我歌君为舞,举手还恨窄。wǒ gē jūn wèi wǔ,jǔ shǒu hái hèn zhǎi。
诗成漫不省,叹我真恶客。shī chéng màn bù shěng,tàn wǒ zhēn è kè。
剩肯来看山,未厌一水隔。shèng kěn lái kàn shān,wèi yàn yī shuǐ gé。

次韵子云送儿女至昭亭见寄

韩元吉

岩岩昭亭山,度岁一再行。yán yán zhāo tíng shān,dù suì yī zài xíng。
吾亲在其下,有路如砥平。wú qīn zài qí xià,yǒu lù rú dǐ píng。
风物岁时佳,岂问楚与荆。fēng wù suì shí jiā,qǐ wèn chǔ yǔ jīng。
胡为不得往,使我涕泗横。hú wèi bù dé wǎng,shǐ wǒ tì sì héng。
出身备王官,敢自颓家声。chū shēn bèi wáng guān,gǎn zì tuí jiā shēng。
圣皇察庶狱,小大必以情。shèng huáng chá shù yù,xiǎo dà bì yǐ qíng。
哀矜且勿喜,死当使之生。āi jīn qiě wù xǐ,sǐ dāng shǐ zhī shēng。
念昔栖闽陬,孤童共营营。niàn xī qī mǐn zōu,gū tóng gòng yíng yíng。
菽水曾几何,青紫望一经。shū shuǐ céng jǐ hé,qīng zǐ wàng yī jīng。
弟兄亦云幸,假节仍专城。dì xiōng yì yún xìng,jiǎ jié réng zhuān chéng。
别离乃频有,仆奴费邀迎。bié lí nǎi pín yǒu,pū nú fèi yāo yíng。
安仁赋闲居,要自贤西征。ān rén fù xián jū,yào zì xián xī zhēng。
板舆日欢侍,儿女森在庭。bǎn yú rì huān shì,ér nǚ sēn zài tíng。
岂比隔山岳,空书问安宁。qǐ bǐ gé shān yuè,kōng shū wèn ān níng。
薄田可负郭,不归定谁令。báo tián kě fù guō,bù guī dìng shuí lìng。
壮士志中原,边尘暗幽并。zhuàng shì zhì zhōng yuán,biān chén àn yōu bìng。
拟蹑冒顿居,端谋渭南耕。nǐ niè mào dùn jū,duān móu wèi nán gēng。
书生复何事,三入老承明。shū shēng fù hé shì,sān rù lǎo chéng míng。
应知当馈叹,廊庙资扶倾。yīng zhī dāng kuì tàn,láng miào zī fú qīng。
忍作寒蝉喑,愿为威凤鸣。rěn zuò hán chán yīn,yuàn wèi wēi fèng míng。

次韵子云种竹

韩元吉

官居地多隙,种竹及春早。guān jū dì duō xì,zhǒng zhú jí chūn zǎo。
萧然三亩园,便可事幽讨。xiāo rán sān mǔ yuán,biàn kě shì yōu tǎo。
层峦寓岩石,一目惜尽了。céng luán yù yán shí,yī mù xī jǐn le。
移根互掩映,取径作深杳。yí gēn hù yǎn yìng,qǔ jìng zuò shēn yǎo。
飞来几乌鹊,相唤亦栖绕。fēi lái jǐ wū què,xiāng huàn yì qī rào。
微风与新月,屡舞欣袅袅。wēi fēng yǔ xīn yuè,lǚ wǔ xīn niǎo niǎo。
乃知亭馆闲,有竹自能好。nǎi zhī tíng guǎn xián,yǒu zhú zì néng hǎo。
堂前艺梅花,堂后列萱草。táng qián yì méi huā,táng hòu liè xuān cǎo。
叩门有俗客,未至迹已扫。kòu mén yǒu sú kè,wèi zhì jì yǐ sǎo。
遥怜敬亭下,巷僻客仍少。yáo lián jìng tíng xià,xiàng pì kè réng shǎo。
庭隅方解箨,相对亦社保。tíng yú fāng jiě tuò,xiāng duì yì shè bǎo。
吟哦五字句,饮水良不饱。yín ó wǔ zì jù,yǐn shuǐ liáng bù bǎo。
春雷发头角,茧栗未应小。chūn léi fā tóu jiǎo,jiǎn lì wèi yīng xiǎo。
卜居如有得,破地出池沼。bo jū rú yǒu dé,pò dì chū chí zhǎo。
胸中千亩计,岂顾万事扰。xiōng zhōng qiān mǔ jì,qǐ gù wàn shì rǎo。
他年醉林间,准拟成二老。tā nián zuì lín jiān,zhǔn nǐ chéng èr lǎo。

连日得杂花数株艺之池亭感而有作

韩元吉

七十已过半,所向意不如。qī shí yǐ guò bàn,suǒ xiàng yì bù rú。
一官计大州,仆仆畏简书。yī guān jì dà zhōu,pū pū wèi jiǎn shū。
酒薄不可醉,歌舞见已疏。jiǔ báo bù kě zuì,gē wǔ jiàn yǐ shū。
亦有淡生活,诗成自相纾。yì yǒu dàn shēng huó,shī chéng zì xiāng shū。
池面数尺地,荆棘试剪除。chí miàn shù chǐ dì,jīng jí shì jiǎn chú。
为觅桃李花,养根待春初。wèi mì táo lǐ huā,yǎng gēn dài chūn chū。
日暮公事已,呼童细耘锄。rì mù gōng shì yǐ,hū tóng xì yún chú。
稍稍净朽壤,依依列荒墟。shāo shāo jìng xiǔ rǎng,yī yī liè huāng xū。
岁月能几何,坐见红绮舒。suì yuè néng jǐ hé,zuò jiàn hóng qǐ shū。
更须土脉动,艺柳分芙蕖。gèng xū tǔ mài dòng,yì liǔ fēn fú qú。
赏心固难事,寓目良有馀。shǎng xīn gù nán shì,yù mù liáng yǒu yú。
即此且痛饮,三年冀安居。jí cǐ qiě tòng yǐn,sān nián jì ān jū。
勿言传舍耳,吾生亦蘧庐。wù yán chuán shě ěr,wú shēng yì qú lú。
苟无名利著,朝市均樵渔。gǒu wú míng lì zhù,cháo shì jūn qiáo yú。

对梅

韩元吉

吏事纷俗语,新诗固难成。lì shì fēn sú yǔ,xīn shī gù nán chéng。
朝来见梅花,诗兴还自生。cháo lái jiàn méi huā,shī xīng hái zì shēng。
江头十日雨,云色开小晴。jiāng tóu shí rì yǔ,yún sè kāi xiǎo qíng。
高山带微雪,北客眼为明。gāo shān dài wēi xuě,běi kè yǎn wèi míng。
应怜此花开,与雪犹争衡。yīng lián cǐ huā kāi,yǔ xuě yóu zhēng héng。
天公剪六出,未敌枝上英。tiān gōng jiǎn liù chū,wèi dí zhī shàng yīng。
萧然北窗下,冰壶看斜横。xiāo rán běi chuāng xià,bīng hú kàn xié héng。
坐想南山中,晚风千树清。zuò xiǎng nán shān zhōng,wǎn fēng qiān shù qīng。
平生一尊酒,肯为桃李倾。píng shēng yī zūn jiǔ,kěn wèi táo lǐ qīng。
幽香莫零落,送我扁舟行。yōu xiāng mò líng luò,sòng wǒ biǎn zhōu xíng。

食田螺

韩元吉

几年客勾吴,盘馔索无有。jǐ nián kè gōu wú,pán zhuàn suǒ wú yǒu。
鯹咸咀彭蜞,臭腐羹石首。xīng xián jǔ péng qí,chòu fǔ gēng shí shǒu。
牛心与熊掌,梦寐不到口。niú xīn yǔ xióng zhǎng,mèng mèi bù dào kǒu。
朅来灵山下,空肠尚雷吼。qiè lái líng shān xià,kōng cháng shàng léi hǒu。
苜蓿映朝餐,杞菊富肴簌。mù xu yìng cháo cān,qǐ jú fù yáo sù。
相过有贤士,无以侑卮酒。xiāng guò yǒu xián shì,wú yǐ yòu zhī jiǔ。
跰?樽俎间,见此青裙妇。pián xiān zūn zǔ jiān,jiàn cǐ qīng qún fù。
百金买市城,竞拾不论斗。bǎi jīn mǎi shì chéng,jìng shí bù lùn dòu。
枵中本离化,黝质真坤耦。xiāo zhōng běn lí huà,yǒu zhì zhēn kūn ǒu。
稍稍被寒泉,累累付清滫。shāo shāo bèi hán quán,lèi lèi fù qīng xiǔ。
舒觞颇甘豢,窒户还畏剖。shū shāng pǒ gān huàn,zhì hù hái wèi pōu。
芼姜摘其元,璀璨置瓦缶。mào jiāng zhāi qí yuán,cuǐ càn zhì wǎ fǒu。
中年消渴病,快若尘赴帚。zhōng nián xiāo kě bìng,kuài ruò chén fù zhǒu。
含浆与文蛤,未易较先后。hán jiāng yǔ wén há,wèi yì jiào xiān hòu。
吾生亦何为,甘此味岂厚。wú shēng yì hé wèi,gān cǐ wèi qǐ hòu。
醢之自周官,况我乃田叟。hǎi zhī zì zhōu guān,kuàng wǒ nǎi tián sǒu。
尚殊鼠供苏,复类蟆饷柳。shàng shū shǔ gōng sū,fù lèi má xiǎng liǔ。
北风饫竹实,南俗夸针取。běi fēng yù zhú shí,nán sú kuā zhēn qǔ。
虽非绿纹酌,仅免青泥呕。suī fēi lǜ wén zhuó,jǐn miǎn qīng ní ǒu。
据龟定应用,啖鳆良可丑。jù guī dìng yīng yòng,dàn fù liáng kě chǒu。
谁能事颜色,此腹嗟敢负。shuí néng shì yán sè,cǐ fù jiē gǎn fù。
诗成调儿曹,吾意真亦偶。shī chéng diào ér cáo,wú yì zhēn yì ǒu。

云洞

韩元吉

挥策度绝壑,撑空见楼台。huī cè dù jué hè,chēng kōng jiàn lóu tái。
丹崖几千仞,中有佛寺开。dān yá jǐ qiān rèn,zhōng yǒu fú sì kāi。
老僧如远公,应门走蒿莱。lǎo sēng rú yuǎn gōng,yīng mén zǒu hāo lái。
下马问所适,褰衣指崔嵬。xià mǎ wèn suǒ shì,qiān yī zhǐ cuī wéi。
飞阑倚石磴,旷荡无纤埃。fēi lán yǐ shí dèng,kuàng dàng wú xiān āi。
坐久意颇惬,爽气生樽罍。zuò jiǔ yì pǒ qiè,shuǎng qì shēng zūn léi。
仙棺是何人,蜕骨藏莓苔。xiān guān shì hé rén,tuì gǔ cáng méi tái。
举酒一酌之,慨然兴我怀。jǔ jiǔ yī zhuó zhī,kǎi rán xīng wǒ huái。
丹砂固未就,白鹤何时来。dān shā gù wèi jiù,bái hè hé shí lái。
不如生前乐,长啸且衔杯。bù rú shēng qián lè,zhǎng xiào qiě xián bēi。

跋北齐校书图

韩元吉

高齐校雠谁作图,一时紬书亦名儒。gāo qí xiào chóu shuí zuò tú,yī shí chóu shū yì míng rú。
网罗卷轴三千馀,俗儒非真类迂愚。wǎng luó juǎn zhóu sān qiān yú,sú rú fēi zhēn lèi yū yú。
雌黄是正定不无,虚文末学徒区区。cí huáng shì zhèng dìng bù wú,xū wén mò xué tú qū qū。
岂识治道通唐虞,文林高馆希石渠。qǐ shí zhì dào tōng táng yú,wén lín gāo guǎn xī shí qú。
后来御览嗟何书,修文偃武事益诬。hòu lái yù lǎn jiē hé shū,xiū wén yǎn wǔ shì yì wū。
转头邺城已丘墟,峨冠广袖长眉须。zhuǎn tóu yè chéng yǐ qiū xū,é guān guǎng xiù zhǎng méi xū。
丹书写此犹不渝,高鬟侍女曳红裾。dān shū xiě cǐ yóu bù yú,gāo huán shì nǚ yè hóng jū。
两骓帕鞍立奚奴,罢琴涉笔倾酒壶。liǎng zhuī pà ān lì xī nú,bà qín shè bǐ qīng jiǔ hú。
兰台供拟信乐欤,不知画手安用摹。lán tái gōng nǐ xìn lè yú,bù zhī huà shǒu ān yòng mó。
无乃逞巧聊自娱,千年视之一欷歔。wú nǎi chěng qiǎo liáo zì yú,qiān nián shì zhī yī xī xū。
君不见文皇学士十八人,谋猷事业皆功臣。jūn bù jiàn wén huáng xué shì shí bā rén,móu yóu shì yè jiē gōng chén。
瀛洲旧图应更真,诸君寻观为拂尘。yíng zhōu jiù tú yīng gèng zhēn,zhū jūn xún guān wèi fú chén。

陆务观寄著色山水屏

韩元吉

我居面山俯潺湲,凭轩卧牖皆见山。wǒ jū miàn shān fǔ chán yuán,píng xuān wò yǒu jiē jiàn shān。
山光水影入怀袖,秀色爽气非人寰。shān guāng shuǐ yǐng rù huái xiù,xiù sè shuǎng qì fēi rén huán。
故人怜我新结屋,犹恐看山未能足。gù rén lián wǒ xīn jié wū,yóu kǒng kàn shān wèi néng zú。
丹青写作何许图,不碍闭门聊纵目。dān qīng xiě zuò hé xǔ tú,bù ài bì mén liáo zòng mù。
千峰缭绕生白云,小舟荡漾横江滨。qiān fēng liáo rào shēng bái yún,xiǎo zhōu dàng yàng héng jiāng bīn。
楼台高下出兰若,杳渺似有钟磬闻。lóu tái gāo xià chū lán ruò,yǎo miǎo shì yǒu zhōng qìng wén。
坐惊岩壑环四壁,寥落高秋变春色。zuò jīng yán hè huán sì bì,liáo luò gāo qiū biàn chūn sè。
方壶瀛洲远不隔,武陵桃花定谁识。fāng hú yíng zhōu yuǎn bù gé,wǔ líng táo huā dìng shuí shí。
君不见韦侯绝笔画古松,黑雨白日摧虬龙。jūn bù jiàn wéi hóu jué bǐ huà gǔ sōng,hēi yǔ bái rì cuī qiú lóng。
杜陵老翁三叹息,况有山木洪涛风。dù líng lǎo wēng sān tàn xī,kuàng yǒu shān mù hóng tāo fēng。
又不见玉堂真仙草诏罢,静爱春山郭熙画。yòu bù jiàn yù táng zhēn xiān cǎo zhào bà,jìng ài chūn shān guō xī huà。
文章信美身不闲,青嶂白波眼中借。wén zhāng xìn měi shēn bù xián,qīng zhàng bái bō yǎn zhōng jiè。
我今乘间身未衰,杖藜独步哦新诗。wǒ jīn chéng jiān shēn wèi shuāi,zhàng lí dú bù ó xīn shī。
出门见山入见画,佳兴自喜来无时。chū mén jiàn shān rù jiàn huà,jiā xīng zì xǐ lái wú shí。
卧龙山腰镜湖尾,知有高斋照清泚。wò lóng shān yāo jìng hú wěi,zhī yǒu gāo zhāi zhào qīng cǐ。
功名逼子未得休,归坐玉堂应记此。gōng míng bī zi wèi dé xiū,guī zuò yù táng yīng jì cǐ。

检详出示所赋陈季陵户部巫山图诗仰窥高作叹息弥襟范成大尝考宋玉谈朝云事漫称先王时本无据依及襄梦之命玉为赋但云頩薄怒以自持曾不可乎犯干后世弗察一切溷以媟语曹子建赋宓妃亦感此而作此嘲谁当解者辄用此意次韵和呈以资拊掌

韩元吉

瑶姬家山高插天,碧丛奇秀古未传。yáo jī jiā shān gāo chā tiān,bì cóng qí xiù gǔ wèi chuán。
向来题目经楚客,名字径度岷峨前。xiàng lái tí mù jīng chǔ kè,míng zì jìng dù mín é qián。
是耶非耶莽谁识,乔林石庙常秋色。shì yé fēi yé mǎng shuí shí,qiáo lín shí miào cháng qiū sè。
暮去行雨朝行云,翠帷瑶席知何人。mù qù xíng yǔ cháo xíng yún,cuì wéi yáo xí zhī hé rén。
峡船一息且千里,五两竿头见幡尾。xiá chuán yī xī qiě qiān lǐ,wǔ liǎng gān tóu jiàn fān wěi。
仰窥仙馆至今疑,行人问讯居人指。yǎng kuī xiān guǎn zhì jīn yí,xíng rén wèn xùn jū rén zhǐ。
千年遗恨何时伸,阳台愁绝如荒村。qiān nián yí hèn hé shí shēn,yáng tái chóu jué rú huāng cūn。
高唐赋里人如画,玉色頩颜元不嫁。gāo táng fù lǐ rén rú huà,yù sè pīng yán yuán bù jià。
后来饥客眼长寒,浪传乐府吹复弹。hòu lái jī kè yǎn zhǎng hán,làng chuán lè fǔ chuī fù dàn。
此事牵连到温洛,更怜尘袜有无间。cǐ shì qiān lián dào wēn luò,gèng lián chén wà yǒu wú jiān。
君不见天孙住在银河浒,尘间犹作儿女语。jūn bù jiàn tiān sūn zhù zài yín hé hǔ,chén jiān yóu zuò ér nǚ yǔ。
公家春风锦瑟傍,莫为此图虚断肠。gōng jiā chūn fēng jǐn sè bàng,mò wèi cǐ tú xū duàn cháng。