古诗词

周紫芝

夜雨再用都倅韵

周紫芝

半世常愁夜雨零,断肠无复鬓丝青。bàn shì cháng chóu yè yǔ líng,duàn cháng wú fù bìn sī qīng。
又将船舰舟中梦,移入梧桐叶上听。yòu jiāng chuán jiàn zhōu zhōng mèng,yí rù wú tóng yè shàng tīng。
凉吹渐欣归枕簟,好诗那更似鸾铃。liáng chuī jiàn xīn guī zhěn diàn,hǎo shī nà gèng shì luán líng。
欲知多少江湖兴,病眼无眠彻晓醒。yù zhī duō shǎo jiāng hú xīng,bìng yǎn wú mián chè xiǎo xǐng。

次韵元寿见赠

周紫芝

画檐横著小阑干,看尽西来最好山。huà yán héng zhù xiǎo lán gàn,kàn jǐn xī lái zuì hǎo shān。
带雨楚江依约处,隔烟淮树有无间。dài yǔ chǔ jiāng yī yuē chù,gé yān huái shù yǒu wú jiān。
已烦造物分幽趣,合就馀年了燕闲。yǐ fán zào wù fēn yōu qù,hé jiù yú nián le yàn xián。
借使眼前无此妙,可能不似鸟知还。jiè shǐ yǎn qián wú cǐ miào,kě néng bù shì niǎo zhī hái。

都倅寿诗二首

周紫芝

读尽人间未见书,几曾回眼到园蔬。dú jǐn rén jiān wèi jiàn shū,jǐ céng huí yǎn dào yuán shū。
文章笔下飞云锦,今古胸中著石渠。wén zhāng bǐ xià fēi yún jǐn,jīn gǔ xiōng zhōng zhù shí qú。
万事要询胡伯始,九重应问马相如。wàn shì yào xún hú bó shǐ,jiǔ zhòng yīng wèn mǎ xiāng rú。
明年我欲为公寿,想得追锋已赐车。míng nián wǒ yù wèi gōng shòu,xiǎng dé zhuī fēng yǐ cì chē。

都倅寿诗二首

周紫芝

文石班中侍从联,如公真合在甘泉。wén shí bān zhōng shì cóng lián,rú gōng zhēn hé zài gān quán。
何由魏阙催归诏,未到荆州去路边。hé yóu wèi quē cuī guī zhào,wèi dào jīng zhōu qù lù biān。
分外寡求应是福,静中有寿不须仙。fēn wài guǎ qiú yīng shì fú,jìng zhōng yǒu shòu bù xū xiān。
满斟玉色长生酒,烂醉庐峰五老前。mǎn zhēn yù sè zhǎng shēng jiǔ,làn zuì lú fēng wǔ lǎo qián。

九江木犀甚富而香亦奇绝江东所无也

周紫芝

自从春去忆疏梅,直到秋来数木犀。zì cóng chūn qù yì shū méi,zhí dào qiū lái shù mù xī。
不隔幽香微雨细,偏宜小树夕阳低。bù gé yōu xiāng wēi yǔ xì,piān yí xiǎo shù xī yáng dī。
无诗可说难言态,有酒应须着意携。wú shī kě shuō nán yán tài,yǒu jiǔ yīng xū zhe yì xié。
家在东江苦无此,莫嫌为客在江西。jiā zài dōng jiāng kǔ wú cǐ,mò xián wèi kè zài jiāng xī。

再赋木犀

周紫芝

新诗几欲赋幽姿,才浅真惭秃角犀。xīn shī jǐ yù fù yōu zī,cái qiǎn zhēn cán tū jiǎo xī。
未可便教金粟尽,直须看到玉蟾低。wèi kě biàn jiào jīn sù jǐn,zhí xū kàn dào yù chán dī。
风吹香去天谁管,花趁人来我自携。fēng chuī xiāng qù tiān shuí guǎn,huā chèn rén lái wǒ zì xié。
不对此郎时一醉,空令墓上揭征西。bù duì cǐ láng shí yī zuì,kōng lìng mù shàng jiē zhēng xī。

再赋木犀

周紫芝

寻香剪得耐寒枝,不羡腰围宝带犀。xún xiāng jiǎn dé nài hán zhī,bù xiàn yāo wéi bǎo dài xī。
塘桂自应同臭味,岩花未可较高低。táng guì zì yīng tóng chòu wèi,yán huā wèi kě jiào gāo dī。
秋风易老空成恨,佳客无人莫漫携。qiū fēng yì lǎo kōng chéng hèn,jiā kè wú rén mò màn xié。
挽取芳条供燕坐,绝胜骑马号安西。wǎn qǔ fāng tiáo gōng yàn zuò,jué shèng qí mǎ hào ān xī。

送杨师醇赴竟陵法官

周紫芝

平昔交游未易论,世间谁复似君真。píng xī jiāo yóu wèi yì lùn,shì jiān shuí fù shì jūn zhēn。
五花判事元无意,三尺从官政为贫。wǔ huā pàn shì yuán wú yì,sān chǐ cóng guān zhèng wèi pín。
酒贱颇宜呼客饮,诗成莫忘寄书频。jiǔ jiàn pǒ yí hū kè yǐn,shī chéng mò wàng jì shū pín。
使君若向新堂老,今是开山第一人。shǐ jūn ruò xiàng xīn táng lǎo,jīn shì kāi shān dì yī rén。

晚思

周紫芝

滩沙露尾江水乾,江洪束峡江流湍。tān shā lù wěi jiāng shuǐ qián,jiāng hóng shù xiá jiāng liú tuān。
千山落木风转急,万里飞鸿天更寒。qiān shān luò mù fēng zhuǎn jí,wàn lǐ fēi hóng tiān gèng hán。
暮云政拥苍玉玦,落日忽下丹砂盘。mù yún zhèng yōng cāng yù jué,luò rì hū xià dān shā pán。
他乡久客去未得,悠然东望心悲酸。tā xiāng jiǔ kè qù wèi dé,yōu rán dōng wàng xīn bēi suān。

客有以仆托病谢客者甲戌除夜作

周紫芝

梦中七十四番春,谢客明年懒见人。mèng zhōng qī shí sì fān chūn,xiè kè míng nián lǎn jiàn rén。
已是天公怜我老,苦无官长怕谁嗔。yǐ shì tiān gōng lián wǒ lǎo,kǔ wú guān zhǎng pà shuí chēn。
腊随残漏声俱尽,鬓共疏梅色斗新。là suí cán lòu shēng jù jǐn,bìn gòng shū méi sè dòu xīn。
招取云山来一笑,竹坡犹有此闲身。zhāo qǔ yún shān lái yī xiào,zhú pō yóu yǒu cǐ xián shēn。

吴师鲁挽词

周紫芝

少日词华豹一斑,暮年白发老青山。shǎo rì cí huá bào yī bān,mù nián bái fā lǎo qīng shān。
谁知笔下三都赋,不及人间五两纶。shuí zhī bǐ xià sān dōu fù,bù jí rén jiān wǔ liǎng lún。
麟阁未输前日恨,鹿门长享百年安。lín gé wèi shū qián rì hèn,lù mén zhǎng xiǎng bǎi nián ān。
他时隐逸书佳传,名在宗元季孟间。tā shí yǐn yì shū jiā chuán,míng zài zōng yuán jì mèng jiān。

王夫人挽词

周紫芝

稿砧高义赫穷阎,内子宜家恊凤占。gǎo zhēn gāo yì hè qióng yán,nèi zi yí jiā xié fèng zhàn。
茶乳未容收净供,蛛丝早已上香奁。chá rǔ wèi róng shōu jìng gōng,zhū sī zǎo yǐ shàng xiāng lián。
坐中有客思分髻,林下无人解拟盐。zuò zhōng yǒu kè sī fēn jì,lín xià wú rén jiě nǐ yán。
他日诸郎尽台阁,会刊佳传贲幽潜。tā rì zhū láng jǐn tái gé,huì kān jiā chuán bēn yōu qián。

徐夫人挽词

周紫芝

蚤岁孀居妇职修,凛然霜桧与争秋。zǎo suì shuāng jū fù zhí xiū,lǐn rán shuāng guì yǔ zhēng qiū。
木兰女解听金柝,共伯妻能赋柏舟。mù lán nǚ jiě tīng jīn tuò,gòng bó qī néng fù bǎi zhōu。
鸾诰一封身未享,木奴千树子先侯。luán gào yī fēng shēn wèi xiǎng,mù nú qiān shù zi xiān hóu。
可怜黄壤埋琼玉,十里虞歌满路愁。kě lián huáng rǎng mái qióng yù,shí lǐ yú gē mǎn lù chóu。

郝至之挽词

周紫芝

不见平生郝骪山,满襟青泪只潸然。bù jiàn píng shēng hǎo wěi shān,mǎn jīn qīng lèi zhǐ shān rán。
少时插架空千轴,老去看囊止一钱。shǎo shí chā jià kōng qiān zhóu,lǎo qù kàn náng zhǐ yī qián。
挈榼暗思携酒处,跨驴谁画作诗肩。qiè kē àn sī xié jiǔ chù,kuà lǘ shuí huà zuò shī jiān。
当时刻鹄终成鹜,唾面应须使自乾。dāng shí kè gǔ zhōng chéng wù,tuò miàn yīng xū shǐ zì qián。

刘元亢挽词

周紫芝

交游半作白头新,不见刘郎谁与亲。jiāo yóu bàn zuò bái tóu xīn,bù jiàn liú láng shuí yǔ qīn。
东野命穷官止尉,少陵才健笔如神。dōng yě mìng qióng guān zhǐ wèi,shǎo líng cái jiàn bǐ rú shén。
皇天可是无公道,举世何由有若人。huáng tiān kě shì wú gōng dào,jǔ shì hé yóu yǒu ruò rén。
醉里广文渠不识,可怜官长错相嗔。zuì lǐ guǎng wén qú bù shí,kě lián guān zhǎng cuò xiāng chēn。

詹伯尹挽词二首

周紫芝

詹郎胸次有奇兵,几为楼兰欲请缨。zhān láng xiōng cì yǒu qí bīng,jǐ wèi lóu lán yù qǐng yīng。
四海眼高空燕雀,百年身老困鲵鲸。sì hǎi yǎn gāo kōng yàn què,bǎi nián shēn lǎo kùn ní jīng。
跕鸢不用伤遗恨,苍狗何尝有定名。diǎn yuān bù yòng shāng yí hèn,cāng gǒu hé cháng yǒu dìng míng。
勋业转头浑似梦,却将五字作长城。xūn yè zhuǎn tóu hún shì mèng,què jiāng wǔ zì zuò zhǎng chéng。

詹伯尹挽词二首

周紫芝

平生危论剧倾河,应合飞腾上谏坡。píng shēng wēi lùn jù qīng hé,yīng hé fēi téng shàng jiàn pō。
富贵腥膻真梦耳,死生名节奈君何。fù guì xīng shān zhēn mèng ěr,sǐ shēng míng jié nài jūn hé。
欲求佳传无千斛,但把青魂付九歌。yù qiú jiā chuán wú qiān hú,dàn bǎ qīng hún fù jiǔ gē。
斗酒淋漓浇宿草,西风老泪不胜多。dòu jiǔ lín lí jiāo sù cǎo,xī fēng lǎo lèi bù shèng duō。

桐川太守母夫人挽词

周紫芝

夫人无复拥鱼轩,旅榇归来倍黯然。fū rén wú fù yōng yú xuān,lǚ chèn guī lái bèi àn rán。
皂盖朱轓今有子,布裙椎髻旧推贤。zào gài zhū fān jīn yǒu zi,bù qún chuí jì jiù tuī xián。
馀哀尽入虞殡曲,盛事当随列女篇。yú āi jǐn rù yú bìn qū,shèng shì dāng suí liè nǚ piān。
忽掩幽墟可无恨,诰封生享更高年。hū yǎn yōu xū kě wú hèn,gào fēng shēng xiǎng gèng gāo nián。

元具茨不起道州之疾哭之以诗

周紫芝

一别鲁山三岁馀,西来消息未全疏。yī bié lǔ shān sān suì yú,xī lái xiāo xī wèi quán shū。
白头忍雪舂陵涕,醉墨才干庐阜书。bái tóu rěn xuě chōng líng tì,zuì mò cái gàn lú fù shū。
晚路得州真似斗,平生弹铗竟无鱼。wǎn lù dé zhōu zhēn shì dòu,píng shēng dàn jiá jìng wú yú。
漫郎犹有新书在,千古风流不负渠。màn láng yóu yǒu xīn shū zài,qiān gǔ fēng liú bù fù qú。

沈贵池挽词

周紫芝

泽宫当日喜逢君,鸡鹜初惊鹤在群。zé gōng dāng rì xǐ féng jūn,jī wù chū jīng hè zài qún。
果见廉平清似水,不嫌名宦薄于云。guǒ jiàn lián píng qīng shì shuǐ,bù xián míng huàn báo yú yún。
一区未买江边宅,三尺谁浇陇上坟。yī qū wèi mǎi jiāng biān zhái,sān chǐ shuí jiāo lǒng shàng fén。
自古达人俱泯灭,固应知有沈休文。zì gǔ dá rén jù mǐn miè,gù yīng zhī yǒu shěn xiū wén。