古诗词

周紫芝

二妙堂望九十九峰雪

周紫芝

北风卷地天漫漫,长空下舞十翔鸾。běi fēng juǎn dì tiān màn màn,zhǎng kōng xià wǔ shí xiáng luán。
天公吹絮作飞雪,大匠琢玉成群山。tiān gōng chuī xù zuò fēi xuě,dà jiàng zuó yù chéng qún shān。
群山南来西北折,走如连环断如玦。qún shān nán lái xī běi zhé,zǒu rú lián huán duàn rú jué。
接天朝同一色云,映水夜伴中宵月。jiē tiān cháo tóng yī sè yún,yìng shuǐ yè bàn zhōng xiāo yuè。
谁知三千大千界,有此九十九峰雪。shuí zhī sān qiān dà qiān jiè,yǒu cǐ jiǔ shí jiǔ fēng xuě。
人间未见固难名,天上有之那可说。rén jiān wèi jiàn gù nán míng,tiān shàng yǒu zhī nà kě shuō。
老夫才尽晚益缪,笔力应无此雄杰。lǎo fū cái jǐn wǎn yì móu,bǐ lì yīng wú cǐ xióng jié。
徐熙著色岂可画,大年小景不足悦。xú xī zhù sè qǐ kě huà,dà nián xiǎo jǐng bù zú yuè。
谁当貌此一段奇,留与高堂洗炎热。shuí dāng mào cǐ yī duàn qí,liú yǔ gāo táng xǐ yán rè。

雪后步至江亭

周紫芝

老人携家无窟穴,晚得一邱藏曲折。lǎo rén xié jiā wú kū xué,wǎn dé yī qiū cáng qū zhé。
今朝日出天色佳,拄杖来看山顶雪。jīn cháo rì chū tiān sè jiā,zhǔ zhàng lái kàn shān dǐng xuě。
青山叠叠几十峰,桃竹班班三百节。qīng shān dié dié jǐ shí fēng,táo zhú bān bān sān bǎi jié。
山晴颜色看转好,老健脚力殊未竭。shān qíng yán sè kàn zhuǎn hǎo,lǎo jiàn jiǎo lì shū wèi jié。
出门暮色尚馀霞,步到江亭已生月。chū mén mù sè shàng yú xiá,bù dào jiāng tíng yǐ shēng yuè。
归来附火却关门,茶熟诗成意良悦。guī lái fù huǒ què guān mén,chá shú shī chéng yì liáng yuè。
客有劝我勿作诗,奈此江山两奇绝。kè yǒu quàn wǒ wù zuò shī,nài cǐ jiāng shān liǎng qí jué。
扪须仰面看屋梁,心自知之口无说。mén xū yǎng miàn kàn wū liáng,xīn zì zhī zhī kǒu wú shuō。
天将此段付诗人,世间那有闲风月。tiān jiāng cǐ duàn fù shī rén,shì jiān nà yǒu xián fēng yuè。

时宰生日诗五首

周紫芝

皇天产万汇,琐碎不足名。huáng tiān chǎn wàn huì,suǒ suì bù zú míng。
青黄百草中,幻作芝九茎。qīng huáng bǎi cǎo zhōng,huàn zuò zhī jiǔ jīng。
恶鸟不敢语,紫凤丹霄鸣。è niǎo bù gǎn yǔ,zǐ fèng dān xiāo míng。
尤物倘或出,四海称隆平。yóu wù tǎng huò chū,sì hǎi chēng lóng píng。
太史上图牒,后夔奏韺䪫。tài shǐ shàng tú dié,hòu kuí zòu yīng jīng。
岂知人中瑞,千载乃一生。qǐ zhī rén zhōng ruì,qiān zài nǎi yī shēng。
神高下苍箓,昴宿扶汉氓。shén gāo xià cāng lù,mǎo sù fú hàn máng。
天亦甚爱惜,殷勤遗黎茕。tiān yì shén ài xī,yīn qín yí lí qióng。
圣主答天意,一酌尊老成。shèng zhǔ dá tiān yì,yī zhuó zūn lǎo chéng。
愿公于斯年,拥佩朝玉京。yuàn gōng yú sī nián,yōng pèi cháo yù jīng。

时宰生日诗五首

周紫芝

历世由羲轩,百相标简牍。lì shì yóu xī xuān,bǎi xiāng biāo jiǎn dú。
操术难具论,大抵一言足。cāo shù nán jù lùn,dà dǐ yī yán zú。
所尚必仁恩,所禁在杀戮。suǒ shàng bì rén ēn,suǒ jìn zài shā lù。
皋陶期无刑,四海自肃穆。gāo táo qī wú xíng,sì hǎi zì sù mù。
敷德益所赞,坐使有苗服。fū dé yì suǒ zàn,zuò shǐ yǒu miáo fú。
西都郅支功,萧相不肯录。xī dōu zhì zhī gōng,xiāo xiāng bù kěn lù。
有唐未开边,宋璟乃当轴。yǒu táng wèi kāi biān,sòng jǐng nǎi dāng zhóu。
向来多谬悠,纷纷空食肉。xiàng lái duō miù yōu,fēn fēn kōng shí ròu。
一言俞玉音,万灶休野宿。yī yán yú yù yīn,wàn zào xiū yě sù。
不战乃为功,休兵岂无福。bù zhàn nǎi wèi gōng,xiū bīng qǐ wú fú。

时宰生日诗五首

周紫芝

维国有六职,论道先三公。wéi guó yǒu liù zhí,lùn dào xiān sān gōng。
巍峨独姬旦,焜耀传无穷。wēi é dú jī dàn,kūn yào chuán wú qióng。
子房号贤杰,妙算无遗踪。zi fáng hào xián jié,miào suàn wú yí zōng。
谓可为帝师,授书圯上翁。wèi kě wèi dì shī,shòu shū yí shàng wēng。
周公迓太平,道与时适隆。zhōu gōng yà tài píng,dào yǔ shí shì lóng。
张侯策虽奇,未解销兵戎。zhāng hóu cè suī qí,wèi jiě xiāo bīng róng。
太师回狂澜,仅在谈笑中。tài shī huí kuáng lán,jǐn zài tán xiào zhōng。
德业与智谋,谁能与公同。dé yè yǔ zhì móu,shuí néng yǔ gōng tóng。
畴人亦何知,但说前无功。chóu rén yì hé zhī,dàn shuō qián wú gōng。
谁知公一德,自与天潜通。shuí zhī gōng yī dé,zì yǔ tiān qián tōng。

时宰生日诗五首

周紫芝

种木当培根,疏流必深源。zhǒng mù dāng péi gēn,shū liú bì shēn yuán。
尝闻活万夫,报在子与孙。cháng wén huó wàn fū,bào zài zi yǔ sūn。
只今父子懿,同拱羲皇尊。zhǐ jīn fù zi yì,tóng gǒng xī huáng zūn。
文方班马富,业与皋夔伦。wén fāng bān mǎ fù,yè yǔ gāo kuí lún。
奕奕两貂蝉,煌煌一朱门。yì yì liǎng diāo chán,huáng huáng yī zhū mén。
圣道家所传,兰树俱有闻。shèng dào jiā suǒ chuán,lán shù jù yǒu wén。
韦氏守一经,事业不足论。wéi shì shǒu yī jīng,shì yè bù zú lùn。
金张夸富贵,盛德无遗芬。jīn zhāng kuā fù guì,shèng dé wú yí fēn。
父师固难量,有功在元元。fù shī gù nán liàng,yǒu gōng zài yuán yuán。
为公祝遐寿,千载同风云。wèi gōng zhù xiá shòu,qiān zài tóng fēng yún。

时宰生日诗五首

周紫芝

鲁人用真儒,齐田归郓欢。lǔ rén yòng zhēn rú,qí tián guī yùn huān。
当时号圣相,晏语甚眧焕。dāng shí hào shèng xiāng,yàn yǔ shén chǎo huàn。
往者遭承平,燕安嗟久玩。wǎng zhě zāo chéng píng,yàn ān jiē jiǔ wán。
三纲既已解,四海兵几半。sān gāng jì yǐ jiě,sì hǎi bīng jǐ bàn。
天戈不忍挥,胡骑忽云散。tiān gē bù rěn huī,hú qí hū yún sàn。
功高陋古今,事易止朝旦。gōng gāo lòu gǔ jīn,shì yì zhǐ cháo dàn。
方知今相圣,难复与鲁辨。fāng zhī jīn xiāng shèng,nán fù yǔ lǔ biàn。
世罕班马流,无言可称赞。shì hǎn bān mǎ liú,wú yán kě chēng zàn。
愿公守成勋,宝历庆千万。yuàn gōng shǒu chéng xūn,bǎo lì qìng qiān wàn。
芜词不足录,至意良可献。wú cí bù zú lù,zhì yì liáng kě xiàn。

祁居之作亭山间名之以宜谓四时之皆宜也其后寓安有亭未名居之使榜以似宜寓安虽从之而其诗乃有未必输公之语气似未平也寓安欲余赋诗因为解纷且以见二公相忘之意

周紫芝

先生有亭宜四时,乃使寓安名似宜。xiān shēng yǒu tíng yí sì shí,nǎi shǐ yù ān míng shì yí。
寓安口诺心未肯,更欲老翁聊决疑。yù ān kǒu nuò xīn wèi kěn,gèng yù lǎo wēng liáo jué yí。
老翁百事尽称好,一生和罗常作椎。lǎo wēng bǎi shì jǐn chēng hǎo,yī shēng hé luó cháng zuò chuí。
况是宜亭颇静秀,闻说似宜尤复奇。kuàng shì yí tíng pǒ jìng xiù,wén shuō shì yí yóu fù qí。
两山相望俱不恶,二老较胜知何为。liǎng shān xiāng wàng jù bù è,èr lǎo jiào shèng zhī hé wèi。
会当扶病蹑双屐,携酒君家为君醉。huì dāng fú bìng niè shuāng jī,xié jiǔ jūn jiā wèi jūn zuì。
不知春事已过眼,但见此亭俱可意。bù zhī chūn shì yǐ guò yǎn,dàn jiàn cǐ tíng jù kě yì。
且对青山食蛤蜊,一笑谁能知许事。qiě duì qīng shān shí há lí,yī xiào shuí néng zhī xǔ shì。

晚霁效韦苏州

周紫芝

重雾翳晓日,相持决阴晴。zhòng wù yì xiǎo rì,xiāng chí jué yīn qíng。
须臾忽战胜,日杲中天明。xū yú hū zhàn shèng,rì gǎo zhōng tiān míng。
积雪压竹腰,欲举如垂旌。jī xuě yā zhú yāo,yù jǔ rú chuí jīng。
冰凌既融液,意气还峥嵘。bīng líng jì róng yè,yì qì hái zhēng róng。
花木手新植,未可分死生。huā mù shǒu xīn zhí,wèi kě fēn sǐ shēng。
庶几僵仆根,可与微阳争。shù jǐ jiāng pū gēn,kě yǔ wēi yáng zhēng。
况乃田亩间,春事亦渐营。kuàng nǎi tián mǔ jiān,chūn shì yì jiàn yíng。
新绿染麰麦,馀甘归竹萌。xīn lǜ rǎn móu mài,yú gān guī zhú méng。
饱食遂可料,聊助春山行。bǎo shí suì kě liào,liáo zhù chūn shān xíng。
一晴亦细可,系我忧喜情。yī qíng yì xì kě,xì wǒ yōu xǐ qíng。
我诗不浪作,有诗君勿轻。wǒ shī bù làng zuò,yǒu shī jūn wù qīng。

寄题章汉直中虚堂

周紫芝

谷以虚而应,乐以虚而出。gǔ yǐ xū ér yīng,lè yǐ xū ér chū。
妇姑时勃蹊,作室坐自窒。fù gū shí bó qī,zuò shì zuò zì zhì。
天地犹橐籥,用固不能屈。tiān dì yóu tuó yuè,yòng gù bù néng qū。
学而不见道,方寸等暗室。xué ér bù jiàn dào,fāng cùn děng àn shì。
谁知道集虚,通一万事毕。shuí zhī dào jí xū,tōng yī wàn shì bì。
推此以游世,于道乃其一。tuī cǐ yǐ yóu shì,yú dào nǎi qí yī。
异哉子章子,妙悟造理窟。yì zāi zi zhāng zi,miào wù zào lǐ kū。
何止学美身,虚静了不汩。hé zhǐ xué měi shēn,xū jìng le bù gǔ。
愿君师心斋,守此能勿失。yuàn jūn shī xīn zhāi,shǒu cǐ néng wù shī。
室以虚生白,水以止鉴物。shì yǐ xū shēng bái,shuǐ yǐ zhǐ jiàn wù。
此意似太漫,未免遭骂诎。cǐ yì shì tài màn,wèi miǎn zāo mà qū。
我亦取斯言,聊用自湔拂。wǒ yì qǔ sī yán,liáo yòng zì jiān fú。

悼友篇

周紫芝

建炎三年冬,胡骑方南驱。jiàn yán sān nián dōng,hú qí fāng nán qū。
王师一败绩,列戍如惊乌。wáng shī yī bài jì,liè shù rú jīng wū。
贼将招叛亡,操戈横道隅。zéi jiāng zhāo pàn wáng,cāo gē héng dào yú。
坐令江乡地,化作盗贼区。zuò lìng jiāng xiāng dì,huà zuò dào zéi qū。
平生金兰友,之子真吾徒。píng shēng jīn lán yǒu,zhī zi zhēn wú tú。
避地出三物,夷险两不渝。bì dì chū sān wù,yí xiǎn liǎng bù yú。
岂谓仓惶间,遂有生死殊。qǐ wèi cāng huáng jiān,suì yǒu shēng sǐ shū。
始时群盗来,未识安所趋。shǐ shí qún dào lái,wèi shí ān suǒ qū。
但闻戛金革,门外争喧呼。dàn wén jiá jīn gé,mén wài zhēng xuān hū。
扪萝得微径,密雪方纷敷。mén luó dé wēi jìng,mì xuě fāng fēn fū。
子时索我急,出门冲贼涂。zi shí suǒ wǒ jí,chū mén chōng zéi tú。
迟子久不至,得报日已晡。chí zi jiǔ bù zhì,dé bào rì yǐ bū。
夫妇俱见执,担簦入军俘。fū fù jù jiàn zhí,dān dēng rù jūn fú。
累累五儿女,饮泣声呱呱。lèi lèi wǔ ér nǚ,yǐn qì shēng gū gū。
小雏从物故,踉跄走大雏。xiǎo chú cóng wù gù,liáng qiāng zǒu dà chú。
长女留军中,继释二小姝。zhǎng nǚ liú jūn zhōng,jì shì èr xiǎo shū。
藉草已信宿,脱死许可图。jí cǎo yǐ xìn sù,tuō sǐ xǔ kě tú。
贼意欲解缚,小试聊踌躇。zéi yì yù jiě fù,xiǎo shì liáo chóu chú。
时方羽书至,招谕陈嘉谟。shí fāng yǔ shū zhì,zhāo yù chén jiā mó。
渠奸立授辞,抗论苦未俞。qú jiān lì shòu cí,kàng lùn kǔ wèi yú。
命子使草檄,操笔徒嗟吁。mìng zi shǐ cǎo xí,cāo bǐ tú jiē xū。
谓言不事贼,高目扪髯须。wèi yán bù shì zéi,gāo mù mén rán xū。
丈夫贱苟活,请就斧钺诛。zhàng fū jiàn gǒu huó,qǐng jiù fǔ yuè zhū。
袒裼蒙殊死,肥白惊瓠壶。tǎn tì méng shū sǐ,féi bái jīng hù hú。
其妻始就擒,抱子俱沉濡。qí qī shǐ jiù qín,bào zi jù chén rú。
牵挽负残息,冻凌生罗襦。qiān wǎn fù cán xī,dòng líng shēng luó rú。
时方燎湿薪,四座围诸孤。shí fāng liáo shī xīn,sì zuò wéi zhū gū。
可怜玉雪姿,不受蛇豕污。kě lián yù xuě zī,bù shòu shé shǐ wū。
须臾有健卒,提刀血模糊。xū yú yǒu jiàn zú,tí dāo xuè mó hú。
声言杀稿砧,忧愤搅郁纡。shēng yán shā gǎo zhēn,yōu fèn jiǎo yù yū。
抚掌发浩叹,陨越不复苏。fǔ zhǎng fā hào tàn,yǔn yuè bù fù sū。
夫义妇亦烈,此事知久无。fū yì fù yì liè,cǐ shì zhī jiǔ wú。
自古肉食者,未必非奸谀。zì gǔ ròu shí zhě,wèi bì fēi jiān yú。
生无骨鲠资,含死馀金珠。shēng wú gǔ gěng zī,hán sǐ yú jīn zhū。
石麟高嵯峨,丰碑树龟趺。shí lín gāo cuó é,fēng bēi shù guī fū。
生无征战功,祁连巧规摹。shēng wú zhēng zhàn gōng,qí lián qiǎo guī mó。
谁知草棘中,高义属竖儒。shuí zhī cǎo jí zhōng,gāo yì shǔ shù rú。
蔡琰既两聘,生子留单于。cài yǎn jì liǎng pìn,shēng zi liú dān yú。
晚岁遭阿暪,爱惜存微躯。wǎn suì zāo ā mèn,ài xī cún wēi qū。
蔚宗作佳传,浪与烈女俱。wèi zōng zuò jiā chuán,làng yǔ liè nǚ jù。
世无采诗官,盛事恐湮芜。shì wú cǎi shī guān,shèng shì kǒng yān wú。
子死不足惜,会当逢董狐。zi sǐ bù zú xī,huì dāng féng dǒng hú。

悼舒永丰

周紫芝

舒侯九秋鹰,未奋老拳翼。shū hóu jiǔ qiū yīng,wèi fèn lǎo quán yì。
平生流辈中,肯数程不识。píng shēng liú bèi zhōng,kěn shù chéng bù shí。
庾公开幕府,少作九江客。yǔ gōng kāi mù fǔ,shǎo zuò jiǔ jiāng kè。
风檐挂虚楼,夜月浮大白。fēng yán guà xū lóu,yè yuè fú dà bái。
饮气吞江流,高谈倾坐席。yǐn qì tūn jiāng liú,gāo tán qīng zuò xí。
一朝胡尘暗,孤垒困剧贼。yī cháo hú chén àn,gū lěi kùn jù zéi。
艨艟浮江下,云雾蔽天赤。méng chōng fú jiāng xià,yún wù bì tiān chì。
坐中嘬炙儿,相视无人色。zuò zhōng chuài zhì ér,xiāng shì wú rén sè。
手持白羽扇,奋身追危壁。shǒu chí bái yǔ shàn,fèn shēn zhuī wēi bì。
坐解两家难,稍稍无勍敌。zuò jiě liǎng jiā nán,shāo shāo wú qíng dí。
身几落虎口,名不挂赏籍。shēn jǐ luò hǔ kǒu,míng bù guà shǎng jí。
鸟去良弓藏,论功止投石。niǎo qù liáng gōng cáng,lùn gōng zhǐ tóu shí。
岁晚犹折腰,得邑亦甚僻。suì wǎn yóu zhé yāo,dé yì yì shén pì。
似闻山中人,尽饱太邱德。shì wén shān zhōng rén,jǐn bǎo tài qiū dé。
官谤殊未明,此责讵可塞。guān bàng shū wèi míng,cǐ zé jù kě sāi。
乃复令斯人,含恨入窀穸。nǎi fù lìng sī rén,hán hèn rù zhūn xī。
风亭分客袂,仅作秋夏隔。fēng tíng fēn kè mèi,jǐn zuò qiū xià gé。
夺我玉面郎,江湖坐愁寂。duó wǒ yù miàn láng,jiāng hú zuò chóu jì。
抚棺欲三号,何由反乡国。fǔ guān yù sān hào,hé yóu fǎn xiāng guó。

松林道人施绣观音

周紫芝

菩萨变化如虚空,云何得此虚空相。pú sà biàn huà rú xū kōng,yún hé dé cǐ xū kōng xiāng。
我观无碍大慈悲,无刹不现如水月。wǒ guān wú ài dà cí bēi,wú shā bù xiàn rú shuǐ yuè。
八万四千母陁臂,能援世间一切众。bā wàn sì qiān mǔ tuó bì,néng yuán shì jiān yī qiè zhòng。
八万四千清净眼,能照五浊诸有情。bā wàn sì qiān qīng jìng yǎn,néng zhào wǔ zhuó zhū yǒu qíng。
是故神通不思议,而欲妄以色相求。shì gù shén tōng bù sī yì,ér yù wàng yǐ sè xiāng qiú。
譬如狂人逐四方,四方无尽力无竭。pì rú kuáng rén zhú sì fāng,sì fāng wú jǐn lì wú jié。
况以丹青绘缯彩,更复刺绣为仪形。kuàng yǐ dān qīng huì zēng cǎi,gèng fù cì xiù wèi yí xíng。
丝毫缣素相假合,妙技巧借金十奴。sī háo jiān sù xiāng jiǎ hé,miào jì qiǎo jiè jīn shí nú。
若人捐弃钋与丝,亦无五色可资藉。ruò rén juān qì pō yǔ sī,yì wú wǔ sè kě zī jí。
瞑目默相不可得,毕竟无有是菩萨。míng mù mò xiāng bù kě dé,bì jìng wú yǒu shì pú sà。
吾愿世人舍色相,当时未有钋丝时。wú yuàn shì rén shě sè xiāng,dāng shí wèi yǒu pō sī shí。
蓬莱观妙本无心,以粗即妙作是念。péng lái guān miào běn wú xīn,yǐ cū jí miào zuò shì niàn。
松林无心受此施,以施居士作礼言。sōng lín wú xīn shòu cǐ shī,yǐ shī jū shì zuò lǐ yán。
我当还亦以此施,此施有尽法无穷。wǒ dāng hái yì yǐ cǐ shī,cǐ shī yǒu jǐn fǎ wú qióng。
普愿世间诸佛子,凡瞻此相悉欢喜。pǔ yuàn shì jiān zhū fú zi,fán zhān cǐ xiāng xī huān xǐ。
若见菩萨非菩萨,即知是我非是妄。ruò jiàn pú sà fēi pú sà,jí zhī shì wǒ fēi shì wàng。
妄见除灭无复然,吾与佛子等无二。wàng jiàn chú miè wú fù rán,wú yǔ fú zi děng wú èr。

梦礼僧伽大士

周紫芝

我观诸佛子,皆以妄自冥。wǒ guān zhū fú zi,jiē yǐ wàng zì míng。
不知有无想,一切俱是妄。bù zhī yǒu wú xiǎng,yī qiè jù shì wàng。
认有以为实,夫岂识无有。rèn yǒu yǐ wèi shí,fū qǐ shí wú yǒu。
如人具诸欲,耳目与鼻舌。rú rén jù zhū yù,ěr mù yǔ bí shé。
百体俱动作,动作皆有相。bǎi tǐ jù dòng zuò,dòng zuò jiē yǒu xiāng。
耳欲以听声,有耳言可闻。ěr yù yǐ tīng shēng,yǒu ěr yán kě wén。
弦匏与笙箫,皆具诸宫羽。xián páo yǔ shēng xiāo,jiē jù zhū gōng yǔ。
虽然始一奏,有耳悉皆闻。suī rán shǐ yī zòu,yǒu ěr xī jiē wén。
众生于是时,知声不知耳。zhòng shēng yú shì shí,zhī shēng bù zhī ěr。
众音始一阕,寂静无有声。zhòng yīn shǐ yī què,jì jìng wú yǒu shēng。
倾耳而听之,无一可闻者。qīng ěr ér tīng zhī,wú yī kě wén zhě。
众生于是时,知耳不知声。zhòng shēng yú shì shí,zhī ěr bù zhī shēng。
至于目视色,亦复如耳根。zhì yú mù shì sè,yì fù rú ěr gēn。
知色为有形,乃以色为有。zhī sè wèi yǒu xíng,nǎi yǐ sè wèi yǒu。
宁知本无色,何况于目睫。níng zhī běn wú sè,hé kuàng yú mù jié。
乃至鼻闻臭,口舌所啖食。nǎi zhì bí wén chòu,kǒu shé suǒ dàn shí。
百体诸毛发,意有所为者。bǎi tǐ zhū máo fā,yì yǒu suǒ wèi zhě。
行步与坐卧,喘息及呼吸。xíng bù yǔ zuò wò,chuǎn xī jí hū xī。
方其有为时,无一不为有。fāng qí yǒu wèi shí,wú yī bù wèi yǒu。
诸为悉皆空,了无有一存。zhū wèi xī jiē kōng,le wú yǒu yī cún。
心惟昨所为,恍惚如梦事。xīn wéi zuó suǒ wèi,huǎng hū rú mèng shì。
我昔礼菩萨,是为真见者。wǒ xī lǐ pú sà,shì wèi zhēn jiàn zhě。
譬如闻众声,认声为有响。pì rú wén zhòng shēng,rèn shēng wèi yǒu xiǎng。
比其不及礼,菩萨那得见。bǐ qí bù jí lǐ,pú sà nà dé jiàn。
譬如众声灭,初不闻馀音。pì rú zhòng shēng miè,chū bù wén yú yīn。
始缘以妄情,乃复有见否。shǐ yuán yǐ wàng qíng,nǎi fù yǒu jiàn fǒu。
亦如今所梦,见否理不殊。yì rú jīn suǒ mèng,jiàn fǒu lǐ bù shū。
大士笑不言,吾亦无所说。dà shì xiào bù yán,wú yì wú suǒ shuō。
有如舍利佛,默默对天女。yǒu rú shě lì fú,mò mò duì tiān nǚ。
稽首作偈言,犹以言为痛。jī shǒu zuò jì yán,yóu yǐ yán wèi tòng。
云何两无言,而入不二门。yún hé liǎng wú yán,ér rù bù èr mén。
我与诸佛子,究竟得成道。wǒ yǔ zhū fú zi,jiū jìng dé chéng dào。

宗演师金书妙法莲经

周紫芝

稽首无上尊,为世大慈父。jī shǒu wú shàng zūn,wèi shì dà cí fù。
为悯一切众,流浪诸苦海。wèi mǐn yī qiè zhòng,liú làng zhū kǔ hǎi。
滋无碍辨才,广为众生说。zī wú ài biàn cái,guǎng wèi zhòng shēng shuō。
譬如大火宅,随念得清凉。pì rú dà huǒ zhái,suí niàn dé qīng liáng。
又令诸穷子,获此大宝珠。yòu lìng zhū qióng zi,huò cǐ dà bǎo zhū。
是真秘密藏,故名妙法华。shì zhēn mì mì cáng,gù míng miào fǎ huá。
非思量分别,而以得解悟。fēi sī liàng fēn bié,ér yǐ dé jiě wù。
虽诸大菩萨,有所不能知。suī zhū dà pú sà,yǒu suǒ bù néng zhī。
况于声闻众,岂复闻妙义。kuàng yú shēng wén zhòng,qǐ fù wén miào yì。
如来广开示,一一令悟入。rú lái guǎng kāi shì,yī yī lìng wù rù。
众生悉皆晓,而况于声闻。zhòng shēng xī jiē xiǎo,ér kuàng yú shēng wén。
我佛出现世,了此一大缘。wǒ fú chū xiàn shì,le cǐ yī dà yuán。
当如佛所说,是最为第一。dāng rú fú suǒ shuō,shì zuì wèi dì yī。
今此大比邱,舍所甚爱者。jīn cǐ dà bǐ qiū,shě suǒ shén ài zhě。
百炼真黄金,销铄为书写。bǎi liàn zhēn huáng jīn,xiāo shuò wèi shū xiě。
具诸大宝贝,更以为庄严。jù zhū dà bǎo bèi,gèng yǐ wèi zhuāng yán。
偷儿甚魁侩,如飞天药叉。tōu ér shén kuí kuài,rú fēi tiān yào chā。
诸所经过处,悉为尸陁林。zhū suǒ jīng guò chù,xī wèi shī tuó lín。
大火所藏灭,毫发无遗馀。dà huǒ suǒ cáng miè,háo fā wú yí yú。
龙天诸善神,悉力来加护。lóng tiān zhū shàn shén,xī lì lái jiā hù。
究竟不得坏,我今同赞叹。jiū jìng bù dé huài,wǒ jīn tóng zàn tàn。
普告诸佛子,凡所见闻者。pǔ gào zhū fú zi,fán suǒ jiàn wén zhě。
信心自坚固,各各普授持。xìn xīn zì jiān gù,gè gè pǔ shòu chí。

金刚般若波罗密经

周紫芝

佛以甚深微妙法,广为一切众生说。fú yǐ shén shēn wēi miào fǎ,guǎng wèi yī qiè zhòng shēng shuō。
有能悉发菩提心,究竟得成无上道。yǒu néng xī fā pú tí xīn,jiū jìng dé chéng wú shàng dào。
彼有受持读诵者,其福不可更称量。bǐ yǒu shòu chí dú sòng zhě,qí fú bù kě gèng chēng liàng。
七宝满尔河沙数,以用布施得福德。qī bǎo mǎn ěr hé shā shù,yǐ yòng bù shī dé fú dé。
而比福德犹为多,况吾大慈大愿师,常悯众生堕恶道。ér bǐ fú dé yóu wèi duō,kuàng wú dà cí dà yuàn shī,cháng mǐn zhòng shēng duò è dào。
假此持经功德海,能免世间一切苦。jiǎ cǐ chí jīng gōng dé hǎi,néng miǎn shì jiān yī qiè kǔ。
有大长者号宰官,书写读诵不少懈。yǒu dà zhǎng zhě hào zǎi guān,shū xiě dú sòng bù shǎo xiè。
旃檀香及薝卜花,供养恭敬常作礼。zhān tán xiāng jí zhān bo huā,gōng yǎng gōng jìng cháng zuò lǐ。
忽遇黑风吹船舫,将随那刹诸鬼国。hū yù hēi fēng chuī chuán fǎng,jiāng suí nà shā zhū guǐ guó。
仓惶取是受持经,投诸江流没巨浪。cāng huáng qǔ shì shòu chí jīng,tóu zhū jiāng liú méi jù làng。
须臾风定夜色霁,达旦悉得大快乐。xū yú fēng dìng yè sè jì,dá dàn xī dé dà kuài lè。
平明篙师有妇妻,忽言汲水得巨轴。píng míng gāo shī yǒu fù qī,hū yán jí shuǐ dé jù zhóu。
金书贝叶与巾绣,无一毫毛有坏相。jīn shū bèi yè yǔ jīn xiù,wú yī háo máo yǒu huài xiāng。
有如金刚不坏身,经大水聚性不灭。yǒu rú jīn gāng bù huài shēn,jīng dà shuǐ jù xìng bù miè。
拾尘数劫有时尽,而是功德终无穷。shí chén shù jié yǒu shí jǐn,ér shì gōng dé zhōng wú qióng。
众生信心不坚固,未尝闻此殊胜事。zhòng shēng xìn xīn bù jiān gù,wèi cháng wén cǐ shū shèng shì。
用是稽首无上尊,愿我诸佛常加护。yòng shì jī shǒu wú shàng zūn,yuàn wǒ zhū fú cháng jiā hù。

湖州

周紫芝

霅溪景物见歌诗,只有当年杜紫微。zhà xī jǐng wù jiàn gē shī,zhǐ yǒu dāng nián dù zǐ wēi。
沽酒店穿斜巷出,采莲船傍后门归。gū jiǔ diàn chuān xié xiàng chū,cǎi lián chuán bàng hòu mén guī。
翠沾城郭山千点,清蘸楼台水一围。cuì zhān chéng guō shān qiān diǎn,qīng zhàn lóu tái shuǐ yī wéi。

附录元祐元年己巳正月三十日同太史薄达夫来游概作六咏又作长篇以广其意景尔

周紫芝

灵岩胜概魁宁川,欲往还心几逾年。líng yán shèng gài kuí níng chuān,yù wǎng hái xīn jǐ yú nián。
今朝乘兴得清赏,须知亦是同夤缘。jīn cháo chéng xīng dé qīng shǎng,xū zhī yì shì tóng yín yuán。
驱车初抵石门路,恍疑共到蓬莱天。qū chē chū dǐ shí mén lù,huǎng yí gòng dào péng lái tiān。
旁连高延立玉壁,下广迤逦铺琼田。páng lián gāo yán lì yù bì,xià guǎng yí lǐ pù qióng tián。
俄从一径造佛刹,楼阁深耸凌云烟。é cóng yī jìng zào fú shā,lóu gé shēn sǒng líng yún yān。
山僧指我遍幽历,崄巇不惮跻山颠。shān sēng zhǐ wǒ biàn yōu lì,xiǎn xī bù dàn jī shān diān。
明心深邃光通穿,朝阳晴晖火欲然。míng xīn shēn suì guāng tōng chuān,cháo yáng qíng huī huǒ yù rán。
涟漪澄澈渚寒泉,碧云紫雾争华鲜。lián yī chéng chè zhǔ hán quán,bì yún zǐ wù zhēng huá xiān。
夕阳林麓禽啾喧,尝闻昔有瞿硎仙。xī yáng lín lù qín jiū xuān,cháng wén xī yǒu qú xíng xiān。
我今不见心悬悬,广寒宫阙名空传。wǒ jīn bù jiàn xīn xuán xuán,guǎng hán gōng quē míng kōng chuán。
日暮欲去还留连,嗟予事夺须回旋。rì mù yù qù hái liú lián,jiē yǔ shì duó xū huí xuán。
不得共宿高谈禅,邮亭耿耿夜不眠。bù dé gòng sù gāo tán chán,yóu tíng gěng gěng yè bù mián。
拥衾操笔成长篇,封题远寄风骚贤。yōng qīn cāo bǐ chéng zhǎng piān,fēng tí yuǎn jì fēng sāo xián。
辞语芜陋不足道,爝火妄记星光躔。cí yǔ wú lòu bù zú dào,jué huǒ wàng jì xīng guāng chán。

怀旧一首

周紫芝

三月既晦,维暮之春。sān yuè jì huì,wéi mù zhī chūn。
居我穷巷,门无杂宾。jū wǒ qióng xiàng,mén wú zá bīn。
谁与晤语,千载一人。shuí yǔ wù yǔ,qiān zài yī rén。
歌此好言,以侑清樽。gē cǐ hǎo yán,yǐ yòu qīng zūn。
酌我春醪,载笑载欣。zhuó wǒ chūn láo,zài xiào zài xīn。
言念我友,在彼彭门。yán niàn wǒ yǒu,zài bǐ péng mén。
江濆之别,于今三年。jiāng fén zhī bié,yú jīn sān nián。
夐夐只影,祗复自怜。xiòng xiòng zhǐ yǐng,zhī fù zì lián。
素书聿至,式慰我心。sù shū yù zhì,shì wèi wǒ xīn。
蔚我嘉木,有莺在林。wèi wǒ jiā mù,yǒu yīng zài lín。
尚求其友,载好其音。shàng qiú qí yǒu,zài hǎo qí yīn。
人而不如,有怀其愔。rén ér bù rú,yǒu huái qí yīn。
何当言归,昔盟是寻。hé dāng yán guī,xī méng shì xún。
眷此二老,实为兰金。juàn cǐ èr lǎo,shí wèi lán jīn。

畦蔬一首

周紫芝

猗嗟老人,如水中槎。yī jiē lǎo rén,rú shuǐ zhōng chá。
携壶挈榼,泛宅浮家。xié hú qiè kē,fàn zhái fú jiā。
飘然北来,寓此一蜗。piāo rán běi lái,yù cǐ yī wō。
食无畎亩,衣无桑麻。shí wú quǎn mǔ,yī wú sāng má。
藜苋满腹,杂以蚬虾。lí xiàn mǎn fù,zá yǐ xiǎn xiā。
以鼓我腹,妻孥笑哗。yǐ gǔ wǒ fù,qī nú xiào huā。
旅人之食,岂曰不腆。lǚ rén zhī shí,qǐ yuē bù tiǎn。
不足则求,我颜亦腼。bù zú zé qiú,wǒ yán yì miǎn。
乃即舍隅,蒿莱是剪。nǎi jí shě yú,hāo lái shì jiǎn。
艺此春蔬,侵畦覆畹。yì cǐ chūn shū,qīn qí fù wǎn。
雨叶风枝,忽其满眼。yǔ yè fēng zhī,hū qí mǎn yǎn。
撷之掇之,以芼以烹。xié zhī duō zhī,yǐ mào yǐ pēng。
聊以当肉,亦足彭亨。liáo yǐ dāng ròu,yì zú péng hēng。
摇喉泽吻,茹菹啜羹。yáo hóu zé wěn,rú jū chuài gēng。
如天酥酡,饭在家僧。rú tiān sū tuó,fàn zài jiā sēng。
彼哉膏粱,孰为重轻。bǐ zāi gāo liáng,shú wèi zhòng qīng。
安得长江,载扬我舲。ān dé zhǎng jiāng,zài yáng wǒ líng。
买地五亩,抱瓮躬耕。mǎi dì wǔ mǔ,bào wèng gōng gēng。
驾言聿归,以毕馀生。jià yán yù guī,yǐ bì yú shēng。