古诗词

刘翰

蝶恋花

刘翰

团扇题诗春又晚。tuán shàn tí shī chūn yòu wǎn。
小梦惊残,碧草池塘满。xiǎo mèng jīng cán,bì cǎo chí táng mǎn。
一曲银钩帘半卷。yī qū yín gōu lián bàn juǎn。
绿窗睡足莺声软。lǜ chuāng shuì zú yīng shēng ruǎn。
瘦损衣围罗带减。shòu sǔn yī wéi luó dài jiǎn。
前度风流,陡觉心情懒。qián dù fēng liú,dǒu jué xīn qíng lǎn。
谁品新腔拈翠管。shuí pǐn xīn qiāng niān cuì guǎn。
画楼吹彻江南怨。huà lóu chuī chè jiāng nán yuàn。

桂殿秋·其一寿于湖先生

刘翰

青帝子,碧莲宫。qīng dì zi,bì lián gōng。
不驾云车骑白龙。bù jià yún chē qí bái lóng。
瑶池路远羽衣湿,玉佩泠泠明月中。yáo chí lù yuǎn yǔ yī shī,yù pèi líng líng míng yuè zhōng。

好事近

刘翰

花底一声莺,花上半钩斜月。huā dǐ yī shēng yīng,huā shàng bàn gōu xié yuè。
月落乌啼何处,点飞英如雪。yuè luò wū tí hé chù,diǎn fēi yīng rú xuě。
东风吹尽去年愁,解放丁香结。dōng fēng chuī jǐn qù nián chóu,jiě fàng dīng xiāng jié。
惊动小亭红雨,舞双双金蝶。jīng dòng xiǎo tíng hóng yǔ,wǔ shuāng shuāng jīn dié。

桂殿秋·其二同上

刘翰

双玉节,到神京。shuāng yù jié,dào shén jīng。
碧杯仙露冷如冰。bì bēi xiān lù lěng rú bīng。
一声金磬千花发,洞口天风吹酒醒。yī shēng jīn qìng qiān huā fā,dòng kǒu tiān fēng chuī jiǔ xǐng。

菩萨蛮

刘翰

去时满地花阴月。qù shí mǎn dì huā yīn yuè。
归来落尽梧桐叶。guī lái luò jǐn wú tóng yè。
帘外小梅残。lián wài xiǎo méi cán。
绿窗幽梦寒。lǜ chuāng yōu mèng hán。
明朝提玉勒。míng cháo tí yù lēi。
又作江南客。yòu zuò jiāng nán kè。
芳草遍长亭。fāng cǎo biàn zhǎng tíng。
东风吹恨生。dōng fēng chuī hèn shēng。

清平乐

刘翰

萋萋芳草。qī qī fāng cǎo。
怨得王孙老。yuàn dé wáng sūn lǎo。
瘦损腰围罗带小。shòu sǔn yāo wéi luó dài xiǎo。
长是锦书来少。zhǎng shì jǐn shū lái shǎo。
玉箫吹落梅花。yù xiāo chuī luò méi huā。
晓寒犹透轻纱。xiǎo hán yóu tòu qīng shā。
惊起半屏幽梦,小窗淡月啼鸦。jīng qǐ bàn píng yōu mèng,xiǎo chuāng dàn yuè tí yā。

清平乐

刘翰

鸳鸯翡翠。yuān yāng fěi cuì。
小小池塘水。xiǎo xiǎo chí táng shuǐ。
落絮游丝花满地。luò xù yóu sī huā mǎn dì。
度日阑干独倚。dù rì lán gàn dú yǐ。
金刀裁就春衫。jīn dāo cái jiù chūn shān。
起来初试轻寒。qǐ lái chū shì qīng hán。
满把相思清恨,题诗欲寄江南。mǎn bǎ xiāng sī qīng hèn,tí shī yù jì jiāng nán。

立秋

刘翰

乳鸦啼散玉屏空,一枕新凉一扇风。rǔ yā tí sàn yù píng kōng,yī zhěn xīn liáng yī shàn fēng。
睡起秋声无觅处,满阶梧叶月明中。shuì qǐ qiū shēng wú mì chù,mǎn jiē wú yè yuè míng zhōng。

春晚呈范石湖

刘翰

风日萧萧两鬓华,倦寻银笔赋馀霞。fēng rì xiāo xiāo liǎng bìn huá,juàn xún yín bǐ fù yú xiá。
五更枕上无情雨,三月风前薄命花。wǔ gèng zhěn shàng wú qíng yǔ,sān yuè fēng qián báo mìng huā。
春困有时因病酒,客怀何日不思家。chūn kùn yǒu shí yīn bìng jiǔ,kè huái hé rì bù sī jiā。
年来事事心情懒,惟有归耕策最嘉。nián lái shì shì xīn qíng lǎn,wéi yǒu guī gēng cè zuì jiā。

春日

刘翰

沉沉芳酌动金波,笑引疏梅泛玉荷。chén chén fāng zhuó dòng jīn bō,xiào yǐn shū méi fàn yù hé。
几度天寒归雁少,一番风雨落花多。jǐ dù tiān hán guī yàn shǎo,yī fān fēng yǔ luò huā duō。
功名好在知心懒,富贵重来奈老何。gōng míng hǎo zài zhī xīn lǎn,fù guì zhòng lái nài lǎo hé。
乌鹊数声传喜语,梁间燕子亦能歌。wū què shù shēng chuán xǐ yǔ,liáng jiān yàn zi yì néng gē。

小宴

刘翰

一曲歌云劝玉觞,归来斜月恰侵床。yī qū gē yún quàn yù shāng,guī lái xié yuè qià qīn chuáng。
小窗细嚼梅花蕊,吐出新诗字字香。xiǎo chuāng xì jué méi huā ruǐ,tǔ chū xīn shī zì zì xiāng。

种梅

刘翰

凄凉池馆欲栖鸦,采笔无心赋落霞。qī liáng chí guǎn yù qī yā,cǎi bǐ wú xīn fù luò xiá。
惆怅后庭风味薄,自锄明月种梅花。chóu chàng hòu tíng fēng wèi báo,zì chú míng yuè zhǒng méi huā。

渔父

刘翰

轻舟一叶一轻篷,上有萧萧鹤发翁。qīng zhōu yī yè yī qīng péng,shàng yǒu xiāo xiāo hè fā wēng。
昨夜不知何处宿,月明都在笛声中。zuó yè bù zhī hé chù sù,yuè míng dōu zài dí shēng zhōng。

上元小亭

刘翰

靖康诏令文章种,桐邑公侯国老家。jìng kāng zhào lìng wén zhāng zhǒng,tóng yì gōng hóu guó lǎo jiā。
种得人间桃李满,春风无地不开花。zhǒng dé rén jiān táo lǐ mǎn,chūn fēng wú dì bù kāi huā。

石头城

刘翰

离离芳草满吴宫,绿到台城旧苑东。lí lí fāng cǎo mǎn wú gōng,lǜ dào tái chéng jiù yuàn dōng。
一夜空江烟水冷,石头明月雁声中。yī yè kōng jiāng yān shuǐ lěng,shí tóu míng yuè yàn shēng zhōng。

天上月

刘翰

春冰一片净无瑕,万里清光遍海涯。chūn bīng yī piàn jìng wú xiá,wàn lǐ qīng guāng biàn hǎi yá。
欲与常娥移桂树,月中先合种梅花。yù yǔ cháng é yí guì shù,yuè zhōng xiān hé zhǒng méi huā。

客去

刘翰

送客归来月满檐,梅花微笑隔疏帘。sòng kè guī lái yuè mǎn yán,méi huā wēi xiào gé shū lián。
酒醒今夜银屏冷,沉水薰炉旋旋添。jiǔ xǐng jīn yè yín píng lěng,chén shuǐ xūn lú xuán xuán tiān。

哀友人

刘翰

案成歌舞小春娇,何事君随草木雕。àn chéng gē wǔ xiǎo chūn jiāo,hé shì jūn suí cǎo mù diāo。
从此巴江江上月,有人和泪独吹箫。cóng cǐ bā jiāng jiāng shàng yuè,yǒu rén hé lèi dú chuī xiāo。

闻笛

刘翰

谁将玉笛按凉州,吹彻春风不下楼。shuí jiāng yù dí àn liáng zhōu,chuī chè chūn fēng bù xià lóu。
若道声声都是恨,不知消得几多愁。ruò dào shēng shēng dōu shì hèn,bù zhī xiāo dé jǐ duō chóu。

小亭

刘翰

芳草萋萋怨未归,西池残梦要题诗。fāng cǎo qī qī yuàn wèi guī,xī chí cán mèng yào tí shī。
绿窗昨夜东风小,开遍梅花第几枝。lǜ chuāng zuó yè dōng fēng xiǎo,kāi biàn méi huā dì jǐ zhī。
2812