古诗词

邵雍

观陈希夷先生真及墨迹

邵雍

未见希夷真,未见希夷迹。wèi jiàn xī yí zhēn,wèi jiàn xī yí jì。
止闻希夷名,希夷心未识。zhǐ wén xī yí míng,xī yí xīn wèi shí。

观陈希夷先生真及墨迹

邵雍

及见希夷迹,又见希夷真。jí jiàn xī yí jì,yòu jiàn xī yí zhēn。
始知今与古,天下长有人。shǐ zhī jīn yǔ gǔ,tiān xià zhǎng yǒu rén。

观陈希夷先生真及墨迹

邵雍

希夷真可观,希夷墨可传。xī yí zhēn kě guān,xī yí mò kě chuán。
希夷心一片,不可得而言。xī yí xīn yī piàn,bù kě dé ér yán。

天津晚步

邵雍

芝盖久稀疏,暮云空坱北。zhī gài jiǔ xī shū,mù yún kōng yǎng běi。
千年旧都城,一片闲宫阙。qiān nián jiù dōu chéng,yī piàn xián gōng quē。
禁籞尚连延,觚棱犹巀嶭。jìn yù shàng lián yán,gū léng yóu jié niè。
桥势横雌霓,堤形偃初月。qiáo shì héng cí ní,dī xíng yǎn chū yuè。
瀍涧岸已深,汉唐时既歇。chán jiàn àn yǐ shēn,hàn táng shí jì xiē。
危亭独坐人,浪把兴亡阅。wēi tíng dú zuò rén,làng bǎ xīng wáng yuè。

谢傅钦之学士见访

邵雍

长莫长于天,大莫大于地。zhǎng mò zhǎng yú tiān,dà mò dà yú dì。
天地尚有极,自馀安足计。tiān dì shàng yǒu jí,zì yú ān zú jì。
世态非一朝,人情止于是。shì tài fēi yī cháo,rén qíng zhǐ yú shì。
以至立殊功,无非借巨势。yǐ zhì lì shū gōng,wú fēi jiè jù shì。
适会在其间,慎勿强生事。shì huì zài qí jiān,shèn wù qiáng shēng shì。
虽严似雪霜,无改如松桂。suī yán shì xuě shuāng,wú gǎi rú sōng guì。
方惜久离阔,却喜由道义。fāng xī jiǔ lí kuò,què xǐ yóu dào yì。
相别二十年,犹能记憔悴。xiāng bié èr shí nián,yóu néng jì qiáo cuì。

安乐窝铭

邵雍

安莫安于王政平,乐莫乐于年谷登。ān mò ān yú wáng zhèng píng,lè mò lè yú nián gǔ dēng。
王政不平年不登,窝中何由得康宁。wáng zhèng bù píng nián bù dēng,wō zhōng hé yóu dé kāng níng。

君子行

邵雍

何者为君子,君子固可修。hé zhě wèi jūn zi,jūn zi gù kě xiū。
是知君子途,使人从之游。shì zhī jūn zi tú,shǐ rén cóng zhī yóu。
与义不与利,记恩不记雠。yǔ yì bù yǔ lì,jì ēn bù jì chóu。
扬善不扬恶,主喜不主忧。yáng shàn bù yáng è,zhǔ xǐ bù zhǔ yōu。

东海有大鱼

邵雍

东海有大鱼,罔罟无能近。dōng hǎi yǒu dà yú,wǎng gǔ wú néng jìn。
砀然一失水,蝼蚁得而困。dàng rán yī shī shuǐ,lóu yǐ dé ér kùn。

言行吟

邵雍

言不失仁,行不失义。yán bù shī rén,xíng bù shī yì。
自天祐之,吉无不利。zì tiān yòu zhī,jí wú bù lì。
言与仁背,行与义乖。yán yǔ rén bèi,xíng yǔ yì guāi。
天且不祐,人能行哉。tiān qiě bù yòu,rén néng xíng zāi。
有商君者,贼义残仁。yǒu shāng jūn zhě,zéi yì cán rén。
为法自弊,车分其身。wèi fǎ zì bì,chē fēn qí shēn。
始知行义修仁者,便是延年益寿人。shǐ zhī xíng yì xiū rén zhě,biàn shì yán nián yì shòu rén。

太平吟

邵雍

老者得其养,幼者得其仰。lǎo zhě dé qí yǎng,yòu zhě dé qí yǎng。
劳者得其饷,死者得其葬。láo zhě dé qí xiǎng,sǐ zhě dé qí zàng。

有妄吟

邵雍

作伪少阴德,饰非多隐情。zuò wěi shǎo yīn dé,shì fēi duō yǐn qíng。
人心虽暧昧,天道自分明。rén xīn suī ài mèi,tiān dào zì fēn míng。
手足既皆露,语言安足凭。shǒu zú jì jiē lù,yǔ yán ān zú píng。

乾坤吟

邵雍

用九见群龙,首能出庶物。yòng jiǔ jiàn qún lóng,shǒu néng chū shù wù。
用六利永贞,因乾以为利。yòng liù lì yǒng zhēn,yīn qián yǐ wèi lì。
四象以九成,遂为三十六。sì xiàng yǐ jiǔ chéng,suì wèi sān shí liù。
四象以六成,遂成二十四。sì xiàng yǐ liù chéng,suì chéng èr shí sì。
如何九与六,能尽人间事。rú hé jiǔ yǔ liù,néng jǐn rén jiān shì。

皇极经世一元吟

邵雍

天地如盖轸,覆载何高极。tiān dì rú gài zhěn,fù zài hé gāo jí。
日月如磨蚁,往来无休息。rì yuè rú mó yǐ,wǎng lái wú xiū xī。
上下之岁年,其数难窥测。shàng xià zhī suì nián,qí shù nán kuī cè。
且以一元言,其理尚可识。qiě yǐ yī yuán yán,qí lǐ shàng kě shí。
一十有二万,九千馀六百。yī shí yǒu èr wàn,jiǔ qiān yú liù bǎi。
中间三千年,迄今之陈迹。zhōng jiān sān qiān nián,qì jīn zhī chén jì。
治乱与废兴,著见于方策。zhì luàn yǔ fèi xīng,zhù jiàn yú fāng cè。
吾能一贯之,皆如身所历。wú néng yī guàn zhī,jiē rú shēn suǒ lì。

意未萌于心

邵雍

意未萌于心,言未出诸口。yì wèi méng yú xīn,yán wèi chū zhū kǒu。
神莫得而窥,人莫得而咎。shén mò dé ér kuī,rén mò dé ér jiù。
君子贵慎独,上不愧屋漏。jūn zi guì shèn dú,shàng bù kuì wū lòu。
人神亦吾心,口自处其后。rén shén yì wú xīn,kǒu zì chù qí hòu。

四者吟

邵雍

目时然后视,耳时然后听。mù shí rán hòu shì,ěr shí rán hòu tīng。
口时然后言,身时然后行。kǒu shí rán hòu yán,shēn shí rán hòu xíng。
前不见厚禄,后不见重兵。qián bù jiàn hòu lù,hòu bù jiàn zhòng bīng。
惟其义所在,安知利与名。wéi qí yì suǒ zài,ān zhī lì yǔ míng。

偶得吟

邵雍

壮岁苦奔驰,随分受官职。zhuàng suì kǔ bēn chí,suí fēn shòu guān zhí。
所得唯锱铢,所丧无纪极。suǒ dé wéi zī zhū,suǒ sàng wú jì jí。
今日度一朝,明日过一夕。jīn rì dù yī cháo,míng rì guò yī xī。
不免如路人,区区被劳役。bù miǎn rú lù rén,qū qū bèi láo yì。

四事吟

邵雍

会有四不赴,时有四不出。huì yǒu sì bù fù,shí yǒu sì bù chū。
无贵亦无贱,无固亦无必。wú guì yì wú jiàn,wú gù yì wú bì。
里闬闲过从,身安心自逸。lǐ hàn xián guò cóng,shēn ān xīn zì yì。
如此三十年,幸逢太平日。rú cǐ sān shí nián,xìng féng tài píng rì。

王胜之谏议见惠文房四宝内有巨砚尤佳因以谢之

邵雍

铜雀或常闻,未尝闻金雀。tóng què huò cháng wén,wèi cháng wén jīn què。
始愧林下人,识物不甚博。shǐ kuì lín xià rén,shí wù bù shén bó。
金雀出何所,必出自灵岳。jīn què chū hé suǒ,bì chū zì líng yuè。
剪断白云根,分破苍岑角。jiǎn duàn bái yún gēn,fēn pò cāng cén jiǎo。
既为之巨砚,遂登于纶阁。jì wèi zhī jù yàn,suì dēng yú lún gé。
水贮见温润,墨发知瀺濯。shuǐ zhù jiàn wēn rùn,mò fā zhī chán zhuó。
窗下喜鉴开,案前惊月落。chuāng xià xǐ jiàn kāi,àn qián jīng yuè luò。
见赠何殷勤,欲报须和璞。jiàn zèng hé yīn qín,yù bào xū hé pú。
胡为不且留,洪化用斟酌。hú wèi bù qiě liú,hóng huà yòng zhēn zhuó。
胡为不且留,贤人用选擢。hú wèi bù qiě liú,xián rén yòng xuǎn zhuó。
胡为不且留,奸人用诛削。hú wèi bù qiě liú,jiān rén yòng zhū xuē。
胡为不且留,生灵用安泊。hú wèi bù qiě liú,shēng líng yòng ān pō。
则予何人哉,拜贶徒惊矍。zé yǔ hé rén zāi,bài kuàng tú jīng jué。
须是笔如椽,方能无厚怍。xū shì bǐ rú chuán,fāng néng wú hòu zuò。

偶书其一

邵雍

美食无使餍,餍则不能受。měi shí wú shǐ yàn,yàn zé bù néng shòu。
善人无使倦,倦则不能久。shàn rén wú shǐ juàn,juàn zé bù néng jiǔ。
官小拜人喜,官高拜人耻。guān xiǎo bài rén xǐ,guān gāo bài rén chǐ。
官职自外来,中心何若此。guān zhí zì wài lái,zhōng xīn hé ruò cǐ。

题范忠献公真

邵雍

范邵居洛阳,希夷居华山。fàn shào jū luò yáng,xī yí jū huá shān。
陈邵为逸人,忠献为显官。chén shào wèi yì rén,zhōng xiàn wèi xiǎn guān。
邵在范之后,陈在范之前。shào zài fàn zhī hòu,chén zài fàn zhī qián。
三人貌相类,两人名相连。sān rén mào xiāng lèi,liǎng rén míng xiāng lián。