古诗词

蔡伸

点绛唇·其七丙寅

蔡伸

梅雨初晴,画栏开遍忘忧草。méi yǔ chū qíng,huà lán kāi biàn wàng yōu cǎo。
兰堂清窈。lán táng qīng yǎo。
高柳新蝉噪。gāo liǔ xīn chán zào。
枕上芙蓉,如梦还惊觉。zhěn shàng fú róng,rú mèng hái jīng jué。
匀妆了。yún zhuāng le。
背人微笑。bèi rén wēi xiào。
风入玲珑罩。fēng rù líng lóng zhào。

虞美人·红尘匹马长安道

蔡伸

红尘匹马长安道。hóng chén pǐ mǎ zhǎng ān dào。
人与花俱老。rén yǔ huā jù lǎo。
缓垂鞭袖过平康。huǎn chuí biān xiù guò píng kāng。
散尽高阳、零落少年场。sàn jǐn gāo yáng líng luò shǎo nián chǎng。
朱弦重理相思调。zhū xián zhòng lǐ xiāng sī diào。
无奈知音少。wú nài zhī yīn shǎo。
十年如梦尽堪伤。shí nián rú mèng jǐn kān shāng。
乐事如今、回首做凄凉。lè shì rú jīn huí shǒu zuò qī liáng。

卜算子

蔡伸

春事付莺花,曾是莺花主。chūn shì fù yīng huā,céng shì yīng huā zhǔ。
醉拍春衫金缕衣,只向花间住。zuì pāi chūn shān jīn lǚ yī,zhǐ xiàng huā jiān zhù。
密意君听取。mì yì jūn tīng qǔ。
莫逐风来去。mò zhú fēng lái qù。
若是真心待于飞,云里千条路。ruò shì zhēn xīn dài yú fēi,yún lǐ qiān tiáo lù。

忆王孙

蔡伸

凉生冰簟怯衣单。liáng shēng bīng diàn qiè yī dān。
明月楼高空画栏。míng yuè lóu gāo kōng huà lán。
满院啼螀人未眠。mǎn yuàn tí jiāng rén wèi mián。
掩重关。yǎn zhòng guān。
乌鹊南飞风露寒。wū què nán fēi fēng lù hán。
1241234567