古诗词

曹彦约

祁门道中即事

曹彦约

识面山川尚可寻,跳丸日月更相侵。shí miàn shān chuān shàng kě xún,tiào wán rì yuè gèng xiāng qīn。
语音改道家山近,行色不知春事深。yǔ yīn gǎi dào jiā shān jìn,xíng sè bù zhī chūn shì shēn。

祁门道中即事

曹彦约

社雨初晴旧燕归,春膏潜动小鲜肥。shè yǔ chū qíng jiù yàn guī,chūn gāo qián dòng xiǎo xiān féi。
桃花未必随人去,飞向行人行处飞。táo huā wèi bì suí rén qù,fēi xiàng xíng rén xíng chù fēi。

祁门道中即事

曹彦约

饼饵商量全孕麦,衣裳消息半芽桑。bǐng ěr shāng liàng quán yùn mài,yī shang xiāo xī bàn yá sāng。
山堂草色梦魂远,官路柳丝心绪长。shān táng cǎo sè mèng hún yuǎn,guān lù liǔ sī xīn xù zhǎng。

祁门道中即事

曹彦约

为爱幽乡度远村,支颐伫立爱山矾。wèi ài yōu xiāng dù yuǎn cūn,zhī yí zhù lì ài shān fán。
栗留尚惜轻求友,反舌纷纷亦巧言。lì liú shàng xī qīng qiú yǒu,fǎn shé fēn fēn yì qiǎo yán。

祁门道中即事

曹彦约

修竹围墙草护阶,赏花庭院已安排。xiū zhú wéi qiáng cǎo hù jiē,shǎng huā tíng yuàn yǐ ān pái。
洛阳忠孝家何在,不贡姚黄更缅怀。luò yáng zhōng xiào jiā hé zài,bù gòng yáo huáng gèng miǎn huái。

祁门道中即事

曹彦约

嶂叠峦层巧送青,一溪幽处小园亭。zhàng dié luán céng qiǎo sòng qīng,yī xī yōu chù xiǎo yuán tíng。
谁能换得王维手,洗我尘埃作画屏。shuí néng huàn dé wáng wéi shǒu,xǐ wǒ chén āi zuò huà píng。

祁门道中即事

曹彦约

弦诵琅琅两岸闻,此风尤足张吾军。xián sòng láng láng liǎng àn wén,cǐ fēng yóu zú zhāng wú jūn。
儿童相顾惊相问,莫是当年旧主人。ér tóng xiāng gù jīng xiāng wèn,mò shì dāng nián jiù zhǔ rén。

祁门道中即事

曹彦约

山木阴阴系晚牛,水田漠漠任春鸥。shān mù yīn yīn xì wǎn niú,shuǐ tián mò mò rèn chūn ōu。
长歌大笑却归去,长在农家今白头。zhǎng gē dà xiào què guī qù,zhǎng zài nóng jiā jīn bái tóu。

祁门道中即事

曹彦约

半沦溪谷半山冈,地狭民多尽盖藏。bàn lún xī gǔ bàn shān gāng,dì xiá mín duō jǐn gài cáng。
争道去年小丰稔,至今租米正输王。zhēng dào qù nián xiǎo fēng rěn,zhì jīn zū mǐ zhèng shū wáng。

祁门道中即事

曹彦约

古来遗逸野人家,石磴崎岖阁道斜。gǔ lái yí yì yě rén jiā,shí dèng qí qū gé dào xié。
犬吠人行都不问,杉篱空掩刺桐花。quǎn fèi rén xíng dōu bù wèn,shān lí kōng yǎn cì tóng huā。

夜坐

曹彦约

道人心事略幽闲,落在星流羽檄间。dào rén xīn shì lüè yōu xián,luò zài xīng liú yǔ xí jiān。
吏退灯明书到眼,袖炉烘暖鹧鸪斑。lì tuì dēng míng shū dào yǎn,xiù lú hōng nuǎn zhè gū bān。

偶成其八

曹彦约

桃红柳绿簇春华,燕语莺啼尽日嘉。táo hóng liǔ lǜ cù chūn huá,yàn yǔ yīng tí jǐn rì jiā。
谁信声声沂水咏,又知处处杏坛家。shuí xìn shēng shēng yí shuǐ yǒng,yòu zhī chù chù xìng tán jiā。

偶成其八

曹彦约

忽认胸中一团气,一团气里空无地。hū rèn xiōng zhōng yī tuán qì,yī tuán qì lǐ kōng wú dì。
既空无地更何义,此无广狭无一二。jì kōng wú dì gèng hé yì,cǐ wú guǎng xiá wú yī èr。

偶成其八

曹彦约

回心三月不违仁,已后元曾小失真。huí xīn sān yuè bù wéi rén,yǐ hòu yuán céng xiǎo shī zhēn。
一片云花轻著水,冥冥不复省漓醇。yī piàn yún huā qīng zhù shuǐ,míng míng bù fù shěng lí chún。

偶成其八

曹彦约

有心切勿去钩玄,钩得玄来在外边。yǒu xīn qiè wù qù gōu xuán,gōu dé xuán lái zài wài biān。
何似罢休依本分,孝慈忠信乃天然。hé shì bà xiū yī běn fēn,xiào cí zhōng xìn nǎi tiān rán。

伯量同二弟欲见访湖庄以诗告至褒拂过情辄次其韵

曹彦约

清江一曲界间关,倚作琴声上下滩。qīng jiāng yī qū jiè jiān guān,yǐ zuò qín shēng shàng xià tān。
鹊报主人知有喜,惠然金玉总称难。què bào zhǔ rén zhī yǒu xǐ,huì rán jīn yù zǒng chēng nán。

伯量同二弟欲见访湖庄以诗告至褒拂过情辄次其韵

曹彦约

笑杀商山绮与园,几年烦使护风寒。xiào shā shāng shān qǐ yǔ yuán,jǐ nián fán shǐ hù fēng hán。
只今勋业才如此,孤负衰颜镜里看。zhǐ jīn xūn yè cái rú cǐ,gū fù shuāi yán jìng lǐ kàn。

伯量同二弟欲见访湖庄以诗告至褒拂过情辄次其韵

曹彦约

年来夺锦马群空,而况君家有八龙。nián lái duó jǐn mǎ qún kōng,ér kuàng jūn jiā yǒu bā lóng。
传与乡人经济策,问焉何惜少舂容。chuán yǔ xiāng rén jīng jì cè,wèn yān hé xī shǎo chōng róng。

水仙

曹彦约

盈盈蝶粉衬蜂黄,水国仙人内样妆。yíng yíng dié fěn chèn fēng huáng,shuǐ guó xiān rén nèi yàng zhuāng。
同在寒梅应愧死,枯枝犹说傲冰霜。tóng zài hán méi yīng kuì sǐ,kū zhī yóu shuō ào bīng shuāng。

韩耕道次八绝句韵见寄因和答之

曹彦约

立说招携与殪戎,两端蛮触互论功。lì shuō zhāo xié yǔ yì róng,liǎng duān mán chù hù lùn gōng。
古来帝力通南北,山过焉支岭度葱。gǔ lái dì lì tōng nán běi,shān guò yān zhī lǐng dù cōng。