古诗词

舒岳祥

哭李实甫

舒岳祥

帝阍尝再叩,龙颔竟难攀。dì hūn cháng zài kòu,lóng hàn jìng nán pān。
帙散萤千点,诗留豹一斑。zhì sàn yíng qiān diǎn,shī liú bào yī bān。
人生会有极,吾道几曾还。rén shēng huì yǒu jí,wú dào jǐ céng hái。
藏我择轩记,名垂天地间。cáng wǒ zé xuān jì,míng chuí tiān dì jiān。

哭匊田诗老

舒岳祥

寻源自永嘉,清响黜浮葩。xún yuán zì yǒng jiā,qīng xiǎng chù fú pā。
一字不犯古,五言真到家。yī zì bù fàn gǔ,wǔ yán zhēn dào jiā。
思幽多掩抑,情至重咨嗟。sī yōu duō yǎn yì,qíng zhì zhòng zī jiē。
欲拟徵君诔,天寒日又斜。yù nǐ zhēng jūn lěi,tiān hán rì yòu xié。

哭匊田诗老

舒岳祥

本是攻文者,其如癖在诗。běn shì gōng wén zhě,qí rú pǐ zài shī。
人皆尊岛佛,我欲效宗师。rén jiē zūn dǎo fú,wǒ yù xiào zōng shī。
废圃营新屋,寒花带短篱。fèi pǔ yíng xīn wū,hán huā dài duǎn lí。
风流无此老,遗稿访佳儿。fēng liú wú cǐ lǎo,yí gǎo fǎng jiā ér。

哭陈伯求

舒岳祥

早总淮西饷,晚为刑部郎。zǎo zǒng huái xī xiǎng,wǎn wèi xíng bù láng。
艰危身九陨,漂泊泪千行。jiān wēi shēn jiǔ yǔn,piāo pō lèi qiān xíng。
天地孤忠在,山河遗恨长。tiān dì gū zhōng zài,shān hé yí hèn zhǎng。
寡妻随季女,犹得在鄞乡。guǎ qī suí jì nǚ,yóu dé zài yín xiāng。

灯下饮别

舒岳祥

岁晚客思去,天寒子肯来。suì wǎn kè sī qù,tiān hán zi kěn lái。
稽留须酒熟,欢喜见梅开。jī liú xū jiǔ shú,huān xǐ jiàn méi kāi。
蜡屐匆匆驻,箯舆故故回。là jī cōng cōng zhù,biān yú gù gù huí。
嘉平犹未尽,且欲举残杯。jiā píng yóu wèi jǐn,qiě yù jǔ cán bēi。

赠别山甫

舒岳祥

劳君出南峡,从我上东山。láo jūn chū nán xiá,cóng wǒ shàng dōng shān。
辟恶香萸紫,延年细菊斑。pì è xiāng yú zǐ,yán nián xì jú bān。
看云独无语,覆斗且徐还。kàn yún dú wú yǔ,fù dòu qiě xú hái。
说到忘机处,沙鸥也自闲。shuō dào wàng jī chù,shā ōu yě zì xián。

赠别君英

舒岳祥

相去十五里,不来几半年。xiāng qù shí wǔ lǐ,bù lái jǐ bàn nián。
知君有农事,疏我话诗篇。zhī jūn yǒu nóng shì,shū wǒ huà shī piān。
置石桐阴涧,开门海口天。zhì shí tóng yīn jiàn,kāi mén hǎi kǒu tiān。
老人愁此别,把酒菊丛边。lǎo rén chóu cǐ bié,bǎ jiǔ jú cóng biān。

山甫游嵊拜戴安道墓而归新年过我凤栖作此赠别

舒岳祥

尚谒死安道,宁忘生阆风。shàng yè sǐ ān dào,níng wàng shēng láng fēng。
千岩几尊酒,百岁一枝筇。qiān yán jǐ zūn jiǔ,bǎi suì yī zhī qióng。
且可耽甜黑,何须醉软红。qiě kě dān tián hēi,hé xū zuì ruǎn hóng。
谢公高卧处,明月在岩松。xiè gōng gāo wò chù,míng yuè zài yán sōng。

正仲过凤栖临行赠别

舒岳祥

甲子春晴好,凤栖理去鞍。jiǎ zi chūn qíng hǎo,fèng qī lǐ qù ān。
江湖一叶小,风雨对床寒。jiāng hú yī yè xiǎo,fēng yǔ duì chuáng hán。
鼻鼾声何壮,灯花夜未阑。bí hān shēng hé zhuàng,dēng huā yè wèi lán。
纷纷多盗日,吾党敢求安。fēn fēn duō dào rì,wú dǎng gǎn qiú ān。

赠正仲别

舒岳祥

一年三过我,此去定经年。yī nián sān guò wǒ,cǐ qù dìng jīng nián。
雪压登鱼渚,云生落雁田。xuě yā dēng yú zhǔ,yún shēng luò yàn tián。
壮游今已矣,老别自潸然。zhuàng yóu jīn yǐ yǐ,lǎo bié zì shān rán。
心事有难说,斯文属子传。xīn shì yǒu nán shuō,sī wén shǔ zi chuán。

再赠

舒岳祥

不惜此时别,毋忘别后音。bù xī cǐ shí bié,wú wàng bié hòu yīn。
相随溪上影,共息树边阴。xiāng suí xī shàng yǐng,gòng xī shù biān yīn。
水落行田蟹,霜晴出谷禽。shuǐ luò xíng tián xiè,shuāng qíng chū gǔ qín。
何须拘改岁,有兴即相寻。hé xū jū gǎi suì,yǒu xīng jí xiāng xún。

四月六日绝粮用银盏易谷作诗别之

舒岳祥

从此与君别,临行更一倾。cóng cǐ yǔ jūn bié,lín xíng gèng yī qīng。
纵令愁作海,谁送酒如渑。zòng lìng chóu zuò hǎi,shuí sòng jiǔ rú miǎn。
已悟兴亡理,空留物我情。yǐ wù xīng wáng lǐ,kōng liú wù wǒ qíng。
不知陶靖节,何物了平生。bù zhī táo jìng jié,hé wù le píng shēng。

十六夜月蚀既

舒岳祥

虾蟆新食月,金饼曲如钩。xiā má xīn shí yuè,jīn bǐng qū rú gōu。
天道终还旧,书生自隐忧。tiān dào zhōng hái jiù,shū shēng zì yǐn yōu。
星辰秋后烂,河汉夜深流。xīng chén qiū hòu làn,hé hàn yè shēn liú。
我欲骑鹏背,乘风阅九州。wǒ yù qí péng bèi,chéng fēng yuè jiǔ zhōu。

八月二十五日闻布新条

舒岳祥

民命无魂鹿,烹庖几日休。mín mìng wú hún lù,pēng páo jǐ rì xiū。
纷纷浑未悟,炯炯为深忧。fēn fēn hún wèi wù,jiǒng jiǒng wèi shēn yōu。
并和邻舂相,分渔步网收。bìng hé lín chōng xiāng,fēn yú bù wǎng shōu。
聊为目前计,瓷碗汲新篘。liáo wèi mù qián jì,cí wǎn jí xīn chōu。

过刘允叔故居

舒岳祥

流水孤村里,先生此故居。liú shuǐ gū cūn lǐ,xiān shēng cǐ gù jū。
风流今已矣,天道竟何如。fēng liú jīn yǐ yǐ,tiān dào jìng hé rú。
古屋前朝桧,芗岩万卷书。gǔ wū qián cháo guì,xiāng yán wàn juǎn shū。
苍苔封瓦砾,野燐出丘墟。cāng tái fēng wǎ lì,yě lín chū qiū xū。

安住寺松声

舒岳祥

晴日千竿籁,春风万鼓鼙。qíng rì qiān gān lài,chūn fēng wàn gǔ pí。
清和兼怨适,细大杂高低。qīng hé jiān yuàn shì,xì dà zá gāo dī。
释子聆眠石,行人听过溪。shì zi líng mián shí,xíng rén tīng guò xī。
曾于天竺寺,为尔驻游藜。céng yú tiān zhú sì,wèi ěr zhù yóu lí。

悲来

舒岳祥

竹简千年梦,楸枰万古争。zhú jiǎn qiān nián mèng,qiū píng wàn gǔ zhēng。
推敲浑细事,著述亦虚名。tuī qiāo hún xì shì,zhù shù yì xū míng。
春艳无长好,秋吟恨短生。chūn yàn wú zhǎng hǎo,qiū yín hèn duǎn shēng。
乃知天壤内,各以一时鸣。nǎi zhī tiān rǎng nèi,gè yǐ yī shí míng。

健洐仆有书五千卷藏明恩山房乱后幸存胡山甫寄一榻为吟所闻已迁入作唐律寄题

舒岳祥

岁久残僧屋,吾书故不尘。suì jiǔ cán sēng wū,wú shū gù bù chén。
持经入深竹,分韵与闲人。chí jīng rù shēn zhú,fēn yùn yǔ xián rén。
花气闻慈像,松凉施四邻。huā qì wén cí xiàng,sōng liáng shī sì lín。
细思贫最好,怀璧每戕身。xì sī pín zuì hǎo,huái bì měi qiāng shēn。

雪后喜晴和正仲近诗

舒岳祥

今朝天气好,寒减暖初增。jīn cháo tiān qì hǎo,hán jiǎn nuǎn chū zēng。
微醉无灰酒,闲居有发僧。wēi zuì wú huī jiǔ,xián jū yǒu fā sēng。
芳情花下月,艳眼雪中灯。fāng qíng huā xià yuè,yàn yǎn xuě zhōng dēng。
久废赓酬事,新诗忽启縢。jiǔ fèi gēng chóu shì,xīn shī hū qǐ téng。

雪后喜晴和正仲近诗

舒岳祥

云开青镜晓,病起白头人。yún kāi qīng jìng xiǎo,bìng qǐ bái tóu rén。
阳洞林光动,晴檐鸟语真。yáng dòng lín guāng dòng,qíng yán niǎo yǔ zhēn。
黄花修故事,新酒接比邻。huáng huā xiū gù shì,xīn jiǔ jiē bǐ lín。
火急输官米,寒舂连夜频。huǒ jí shū guān mǐ,hán chōng lián yè pín。