古诗词

王禹偁

送姚著作之任宣城

王禹偁

平生闻说宣城郡,水石幽奇人物俊。píng shēng wén shuō xuān chéng jùn,shuǐ shí yōu qí rén wù jùn。
槛外澄江练不收,窗中远岫眉初印。kǎn wài chéng jiāng liàn bù shōu,chuāng zhōng yuǎn xiù méi chū yìn。
六朝繁盛至隋唐,才人名士遥相望。liù cháo fán shèng zhì suí táng,cái rén míng shì yáo xiāng wàng。
谢公向此凭熊轼,白傅曾为鹿鸣客。xiè gōng xiàng cǐ píng xióng shì,bái fù céng wèi lù míng kè。
江楼山寺多赋诗,往往题名在僧壁。jiāng lóu shān sì duō fù shī,wǎng wǎng tí míng zài sēng bì。
皇家早岁平吴后,翰林贾公为太守。huáng jiā zǎo suì píng wú hòu,hàn lín jiǎ gōng wèi tài shǒu。
至今清话玉堂中,夸诧江山不离口。zhì jīn qīng huà yù táng zhōng,kuā chà jiāng shān bù lí kǒu。
吾君御极初选艺,东枢贰卿新擢第。wú jūn yù jí chū xuǎn yì,dōng shū èr qīng xīn zhuó dì。
解褐曾縻佐郡官,首得宣城为历试。jiě hè céng mí zuǒ jùn guān,shǒu dé xuān chéng wèi lì shì。
紫微田郎次登科,东枢受代传厅事。zǐ wēi tián láng cì dēng kē,dōng shū shòu dài chuán tīng shì。
第三榜中第二人,今在乌台为察视。dì sān bǎng zhōng dì èr rén,jīn zài wū tái wèi chá shì。
迩来通倅少名流,云泉竹树应包羞。ěr lái tōng cuì shǎo míng liú,yún quán zhú shù yīng bāo xiū。
今春忽命姚著作,学术纵横才磊落。jīn chūn hū mìng yáo zhù zuò,xué shù zòng héng cái lěi luò。
当年雄揖第三名,官路迍邅久漂泊。dāng nián xióng yī dì sān míng,guān lù zhūn zhān jiǔ piāo pō。
去岁献文重召试,新恩始上芸香阁。qù suì xiàn wén zhòng zhào shì,xīn ēn shǐ shàng yún xiāng gé。
未教修史未演纶,宣城奉使聊亲民。wèi jiào xiū shǐ wèi yǎn lún,xuān chéng fèng shǐ liáo qīn mín。
且忻彩服得就养,莫叹朱衣未即真。qiě xīn cǎi fú dé jiù yǎng,mò tàn zhū yī wèi jí zhēn。
旧游应有交朋在,此去仍言婚宦新。jiù yóu yīng yǒu jiāo péng zài,cǐ qù réng yán hūn huàn xīn。
下车布政民休休,高吟浅酌谁献酬。xià chē bù zhèng mín xiū xiū,gāo yín qiǎn zhuó shuí xiàn chóu。
夜深红烛在何处,绮霞阁通叠嶂楼。yè shēn hóng zhú zài hé chù,qǐ xiá gé tōng dié zhàng lóu。
公权书札燕许词,未免山僧乞撰碑。gōng quán shū zhá yàn xǔ cí,wèi miǎn shān sēng qǐ zhuàn bēi。
撰碑书碑即三载,眼看徵诏在丹墀。zhuàn bēi shū bēi jí sān zài,yǎn kàn zhēng zhào zài dān chí。
却愁未尽江南兴,闲坐蓬瀛挥玉柄。què chóu wèi jǐn jiāng nán xīng,xián zuò péng yíng huī yù bǐng。
黄枢侍臣两制官,待君同说宣城景。huáng shū shì chén liǎng zhì guān,dài jūn tóng shuō xuān chéng jǐng。

送晁监丞赴婺州关市之役

王禹偁

关征市赋縻贤俊,谁爱此官为吏隐。guān zhēng shì fù mí xián jùn,shuí ài cǐ guān wèi lì yǐn。
将作晁丞于役时,婺女星临海边郡。jiāng zuò cháo chéng yú yì shí,wù nǚ xīng lín hǎi biān jùn。
黄绢辞高位尚卑,白华行洁身犹困。huáng juàn cí gāo wèi shàng bēi,bái huá xíng jié shēn yóu kùn。
会待时来即并伸,也知道在终无闷。huì dài shí lái jí bìng shēn,yě zhī dào zài zhōng wú mèn。
君不见路随含笑坐市中,屈身岂愧丹阳尹。jūn bù jiàn lù suí hán xiào zuò shì zhōng,qū shēn qǐ kuì dān yáng yǐn。
又不见张生狂醉恋扬州,冬瓜堰下甘肥遁。yòu bù jiàn zhāng shēng kuáng zuì liàn yáng zhōu,dōng guā yàn xià gān féi dùn。
此行况是奉皇华,数丈轻舠载一家。cǐ xíng kuàng shì fèng huáng huá,shù zhàng qīng dāo zài yī jiā。
携瓶下岸买竹叶,挂席背风穿蓼花。xié píng xià àn mǎi zhú yè,guà xí bèi fēng chuān liǎo huā。
霜晴震泽初尝橘,泉过惠山应试茶。shuāng qíng zhèn zé chū cháng jú,quán guò huì shān yīng shì chá。
虎溪晓云灵隐雪,钱塘夜潮照湖月。hǔ xī xiǎo yún líng yǐn xuě,qián táng yè cháo zhào hú yuè。
密排诗景在途中,旋吟新句教儿童。mì pái shī jǐng zài tú zhōng,xuán yín xīn jù jiào ér tóng。
渐近金华见隼旟,五马来迎使者车。jiàn jìn jīn huá jiàn sǔn yú,wǔ mǎ lái yíng shǐ zhě chē。
应知骥足暂拘绊,八咏楼开频启宴。yīng zhī jì zú zàn jū bàn,bā yǒng lóu kāi pín qǐ yàn。
醉中官妓乞歌诗,剡溪纸贵抄新词。zuì zhōng guān jì qǐ gē shī,shàn xī zhǐ guì chāo xīn cí。
他年谁献子虚赋,召入金门五云路。tā nián shuí xiàn zi xū fù,zhào rù jīn mén wǔ yún lù。
因思元白在江东,不似晁丞今独步。yīn sī yuán bái zài jiāng dōng,bù shì cháo chéng jīn dú bù。

还扬州许书记家集

王禹偁

君不见近代诗家流,胡为蹇滞多穷愁。jūn bù jiàn jìn dài shī jiā liú,hú wèi jiǎn zhì duō qióng chóu。
孟郊憔悴死逆旅,浪仙斥逐长江头。mèng jiāo qiáo cuì sǐ nì lǚ,làng xiān chì zhú zhǎng jiāng tóu。
张生漂泊冬瓜堰,徒云轻薄万户侯。zhāng shēng piāo pō dōng guā yàn,tú yún qīng báo wàn hù hóu。
浩然无成鹿门去,李洞恸哭昭陵休。hào rán wú chéng lù mén qù,lǐ dòng tòng kū zhāo líng xiū。
生无风教兴王化,死无勋爵贻孙谋。shēng wú fēng jiào xīng wáng huà,sǐ wú xūn jué yí sūn móu。
可怜诗道日已替,风骚委地何人收。kě lián shī dào rì yǐ tì,fēng sāo wěi dì hé rén shōu。
高阳许公精六义,独向圣朝生后嗣。gāo yáng xǔ gōng jīng liù yì,dú xiàng shèng cháo shēng hòu sì。
因将先集进九重,高步金台曳珠履。yīn jiāng xiān jí jìn jiǔ zhòng,gāo bù jīn tái yè zhū lǚ。
祖德光辉圣主知,府尹贤明丞相子。zǔ dé guāng huī shèng zhǔ zhī,fǔ yǐn xián míng chéng xiāng zi。
广陵郡大古九州,记室官清外三字。guǎng líng jùn dà gǔ jiǔ zhōu,jì shì guān qīng wài sān zì。
遂令天下学诗人,徒羡君家穷四始。suì lìng tiān xià xué shī rén,tú xiàn jūn jiā qióng sì shǐ。
我来迎侍游江都,玳筵往往陪欢娱。wǒ lái yíng shì yóu jiāng dōu,dài yán wǎng wǎng péi huān yú。
遂求家集恣吟讽,海波乾处堆珊瑚。suì qiú jiā jí zì yín fěng,hǎi bō qián chù duī shān hú。
因思贾孟数家一何苦,诗鬼嗷嗷馁无主。yīn sī jiǎ mèng shù jiā yī hé kǔ,shī guǐ áo áo něi wú zhǔ。
子孙沦没谁及君,闲倚红莲倾渌醑。zi sūn lún méi shuí jí jūn,xián yǐ hóng lián qīng lù xǔ。
草檄馀闲好赋诗,莫放风情忝尔祖。cǎo xí yú xián hǎo fù shī,mò fàng fēng qíng tiǎn ěr zǔ。

酬处才上人

王禹偁

我闻三代淳且质,华人熙熙谁信佛。wǒ wén sān dài chún qiě zhì,huá rén xī xī shuí xìn fú。
茹蔬剃发在西戎,胡法不敢干华风。rú shū tì fā zài xī róng,hú fǎ bù gǎn gàn huá fēng。
周家子孙何不肖,奢淫惛乱隳王道。zhōu jiā zi sūn hé bù xiào,shē yín hūn luàn huī wáng dào。
秦皇汉帝又杂霸,只以威刑取天下。qín huáng hàn dì yòu zá bà,zhǐ yǐ wēi xíng qǔ tiān xià。
苍生哀苦不自知,从此中国思蛮夷。cāng shēng āi kǔ bù zì zhī,cóng cǐ zhōng guó sī mán yí。
无端更作金人梦,万里迎来万民重。wú duān gèng zuò jīn rén mèng,wàn lǐ yíng lái wàn mín zhòng。
为君为相犹归依,嗤嗤聋俗谁敢非。wèi jūn wèi xiāng yóu guī yī,chī chī lóng sú shuí gǎn fēi。
若教都似周公时,生民岂肯须披缁。ruò jiào dōu shì zhōu gōng shí,shēng mín qǐ kěn xū pī zī。
可怜嗷嗷避征役,半入金田不耕织。kě lián áo áo bì zhēng yì,bàn rù jīn tián bù gēng zhī。
君子之道动即穷,亦有贤达藏其中。jūn zi zhī dào dòng jí qióng,yì yǒu xián dá cáng qí zhōng。
上人来自九华山,叩门遗我琼瑶编。shàng rén lái zì jiǔ huá shān,kòu mén yí wǒ qióng yáo biān。
铮铮五轴馀百篇,定交仍以书为先。zhēng zhēng wǔ zhóu yú bǎi piān,dìng jiāo réng yǐ shū wèi xiān。
书中不说经,文中不言佛,有心直欲兴文物。shū zhōng bù shuō jīng,wén zhōng bù yán fú,yǒu xīn zhí yù xīng wén wù。
感师自远来相亲,为师画卦成同人。gǎn shī zì yuǎn lái xiāng qīn,wèi shī huà guà chéng tóng rén。
出门无咎非群分,袈裟墨绶何足云。chū mén wú jiù fēi qún fēn,jiā shā mò shòu hé zú yún。

和张校书吴县厅前冬日双开牡丹歌

王禹偁

君不见年年三月千丛媚,紫烂红繁夸胜异。jūn bù jiàn nián nián sān yuè qiān cóng mèi,zǐ làn hóng fán kuā shèng yì。
寻常人戴满头归,醉折狂分不为贵。xún cháng rén dài mǎn tóu guī,zuì zhé kuáng fēn bù wèi guì。
枝闲叶尽根空培,人情皆待明年开。zhī xián yè jǐn gēn kōng péi,rén qíng jiē dài míng nián kāi。
化工自有呼魂术,霜前唤下琼瑶台。huà gōng zì yǒu hū hún shù,shuāng qián huàn xià qióng yáo tái。
王母亲将金粉傅,麻姑齐借霓裳来。wáng mǔ qīn jiāng jīn fěn fù,má gū qí jiè ní shang lái。
主人盖是神仙才,不然此物胡为而来哉。zhǔ rén gài shì shén xiān cái,bù rán cǐ wù hú wèi ér lái zāi。
二姬劝酒谁引满,长洲懒吏先举杯。èr jī quàn jiǔ shuí yǐn mǎn,zhǎng zhōu lǎn lì xiān jǔ bēi。
多感同年与攀折,吟诗欲谢难轻发。duō gǎn tóng nián yǔ pān zhé,yín shī yù xiè nán qīng fā。
青宫校书方遁迹,代我作歌如锦拆。qīng gōng xiào shū fāng dùn jì,dài wǒ zuò gē rú jǐn chāi。
他年吾辈功业成,与君共作骑鲸客。tā nián wú bèi gōng yè chéng,yǔ jūn gòng zuò qí jīng kè。

和冯中允炉边偶作

王禹偁

谁为东君掌青律,故将春日连人日。shuí wèi dōng jūn zhǎng qīng lǜ,gù jiāng chūn rì lián rén rì。
春日雨丝暖融融,人日雪花寒慄慄。chūn rì yǔ sī nuǎn róng róng,rén rì xuě huā hán lì lì。
雨雪寒暖苦不同,可比交情去就中。yǔ xuě hán nuǎn kǔ bù tóng,kě bǐ jiāo qíng qù jiù zhōng。
仲咸拥炉发歌咏,古风激破浇漓风。zhòng xián yōng lú fā gē yǒng,gǔ fēng jī pò jiāo lí fēng。
人情离合古来有,召公初亦疑周公。rén qíng lí hé gǔ lái yǒu,zhào gōng chū yì yí zhōu gōng。
汾阳临淮本雠隙,一旦分兵若亲戚。fén yáng lín huái běn chóu xì,yī dàn fēn bīng ruò qīn qī。
四公翻覆人不讥,各各操心为邦国。sì gōng fān fù rén bù jī,gè gè cāo xīn wèi bāng guó。
此外诪张多为己,反掌背面如千里。cǐ wài zhōu zhāng duō wèi jǐ,fǎn zhǎng bèi miàn rú qiān lǐ。
张耳陈馀不忍言,魏其武安何足齿。zhāng ěr chén yú bù rěn yán,wèi qí wǔ ān hé zú chǐ。
我爱中庸君子心,心与人交淡如水。wǒ ài zhōng yōng jūn zi xīn,xīn yǔ rén jiāo dàn rú shuǐ。
别有人间势利徒,一去一就随荣枯。bié yǒu rén jiān shì lì tú,yī qù yī jiù suí róng kū。
西汉董贤方佞幸,孔光迎拜卑如奴。xī hàn dǒng xián fāng nìng xìng,kǒng guāng yíng bài bēi rú nú。
是时杨雄在东观,投阁欲死无人扶。shì shí yáng xióng zài dōng guān,tóu gé yù sǐ wú rén fú。
有唐力士夫人死,朝士执丧如丧妣。yǒu táng lì shì fū rén sǐ,cháo shì zhí sàng rú sàng bǐ。
是时李白放江边,憔悴无人供酒钱。shì shí lǐ bái fàng jiāng biān,qiáo cuì wú rén gōng jiǔ qián。
小人之性何所似,真如蜂蝶并蝼蚁。xiǎo rén zhī xìng hé suǒ shì,zhēn rú fēng dié bìng lóu yǐ。
寻春逐臭苟朝昏,岂顾松篁与兰茝。xún chūn zhú chòu gǒu cháo hūn,qǐ gù sōng huáng yǔ lán chǎi。
重君誓心一何极,涧底松兮陵上柏。zhòng jūn shì xīn yī hé jí,jiàn dǐ sōng xī líng shàng bǎi。
涧松陵柏有朽时,我约君心无改易。jiàn sōng líng bǎi yǒu xiǔ shí,wǒ yuē jūn xīn wú gǎi yì。

赋得南山行送冯中允之辛谷冶按狱

王禹偁

商山三月花如火,草树青葱雨初过。shāng shān sān yuè huā rú huǒ,cǎo shù qīng cōng yǔ chū guò。
柳条渐软蝶双飞,桑叶尚多蚕一卧。liǔ tiáo jiàn ruǎn dié shuāng fēi,sāng yè shàng duō cán yī wò。
薄情野水流不回,无力春云慵欲堕。báo qíng yě shuǐ liú bù huí,wú lì chūn yún yōng yù duò。
团团榆荚是谁抛,漠漠游丝向人亸。tuán tuán yú jiá shì shuí pāo,mò mò yóu sī xiàng rén duǒ。
可怜花木间岚光,花前正好飞觥觞。kě lián huā mù jiān lán guāng,huā qián zhèng hǎo fēi gōng shāng。
冯君夙驾一何速,捧檄银坑按辛谷。féng jūn sù jià yī hé sù,pěng xí yín kēng àn xīn gǔ。
转输昨日又移文,小氓诉牒何纷纭。zhuǎn shū zuó rì yòu yí wén,xiǎo máng sù dié hé fēn yún。
见说南山六百里,跙尽马蹄摧屐齿。jiàn shuō nán shān liù bǎi lǐ,jù jǐn mǎ tí cuī jī chǐ。
是何屈于不知己,冲斗太阿教补履。shì hé qū yú bù zhī jǐ,chōng dòu tài ā jiào bǔ lǚ。
龙无尺水且蟠泥,骥困盐车但垂耳。lóng wú chǐ shuǐ qiě pán ní,jì kùn yán chē dàn chuí ěr。
片言折狱亦胡为,必也无讼方君子。piàn yán zhé yù yì hú wèi,bì yě wú sòng fāng jūn zi。
吾徒事业本稽古,得行其志当刑措。wú tú shì yè běn jī gǔ,dé xíng qí zhì dāng xíng cuò。
画衣画地免烦苛,抵璧捐金返淳素。huà yī huà dì miǎn fán kē,dǐ bì juān jīn fǎn chún sù。
未行此道且营营,营营为禄聊代耕。wèi xíng cǐ dào qiě yíng yíng,yíng yíng wèi lù liáo dài gēng。
残春小别不足念,为君高唱南山行。cán chūn xiǎo bié bù zú niàn,wèi jūn gāo chàng nán shān xíng。
南山一月期回首,莫诉临歧数卮酒。nán shān yī yuè qī huí shǒu,mò sù lín qí shù zhī jiǔ。

乌啄疮驴歌

王禹偁

商山老乌何惨酷,喙长于钉利于镞。shāng shān lǎo wū hé cǎn kù,huì zhǎng yú dīng lì yú zú。
拾虫啄卵从尔为,安得残吾负疮畜。shí chóng zhuó luǎn cóng ěr wèi,ān dé cán wú fù chuāng chù。
我从去岁谪商于,行李惟存一蹇驴。wǒ cóng qù suì zhé shāng yú,xíng lǐ wéi cún yī jiǎn lǘ。
来登秦岭又巉岭,为我驮背百卷书。lái dēng qín lǐng yòu chán lǐng,wèi wǒ tuó bèi bǎi juǎn shū。
穿皮露脊痕连腹,半年治疗将平复。chuān pí lù jí hén lián fù,bàn nián zhì liáo jiāng píng fù。
老乌昨日忽下来,啄破旧疮取新肉。lǎo wū zuó rì hū xià lái,zhuó pò jiù chuāng qǔ xīn ròu。
驴号仆叫乌已飞,劘嘴整毛坐吾屋。lǘ hào pū jiào wū yǐ fēi,mó zuǐ zhěng máo zuò wú wū。
我驴我仆奈尔何,悔不挟弹更张罗。wǒ lǘ wǒ pū nài ěr hé,huǐ bù xié dàn gèng zhāng luó。
赖是商山多鸷鸟,便问邻家借秋鹞。lài shì shāng shān duō zhì niǎo,biàn wèn lín jiā jiè qiū yào。
铁尔拳兮钩尔爪,折乌颈兮食乌脑。tiě ěr quán xī gōu ěr zhǎo,zhé wū jǐng xī shí wū nǎo。
岂唯取尔饥肠饱,亦与疮驴复雠了。qǐ wéi qǔ ěr jī cháng bǎo,yì yǔ chuāng lǘ fù chóu le。

王禹偁

我闻天有二十八个星,降生下界为英灵。wǒ wén tiān yǒu èr shí bā gè xīng,jiàng shēng xià jiè wèi yīng líng。
东方曼倩萧相国,至今留得终天名。dōng fāng màn qiàn xiāo xiāng guó,zhì jīn liú dé zhōng tiān míng。
又闻地有三十六所洞,洞中多聚神仙众。yòu wén dì yǒu sān shí liù suǒ dòng,dòng zhōng duō jù shén xiān zhòng。
神仙负过遭谴谪,谪来人世为辞客。shén xiān fù guò zāo qiǎn zhé,zhé lái rén shì wèi cí kè。
李白王维并杜甫,诗颠酒狂振寰宇。lǐ bái wáng wéi bìng dù fǔ,shī diān jiǔ kuáng zhèn huán yǔ。
今来相去千百年,寥落乾坤阒无睹。jīn lái xiāng qù qiān bǎi nián,liáo luò qián kūn qù wú dǔ。
皇天何不生奇人,庸儿蠢夫空纷纷。huáng tiān hé bù shēng qí rén,yōng ér chǔn fū kōng fēn fēn。
夜眠朝走不觉老,饭囊酒瓮奚足云。yè mián cháo zǒu bù jué lǎo,fàn náng jiǔ wèng xī zú yún。
陶丘忽见安秘书,星精仙骨真有馀。táo qiū hū jiàn ān mì shū,xīng jīng xiān gǔ zhēn yǒu yú。
月中曾折最高桂,趁出玉兔惊蟾蜍。yuè zhōng céng zhé zuì gāo guì,chèn chū yù tù jīng chán chú。
示我歌诗百馀首,笔锋闪闪摩星斗。shì wǒ gē shī bǎi yú shǒu,bǐ fēng shǎn shǎn mó xīng dòu。
乍似碧落长拖万丈虹,饮竭四海波澜空。zhà shì bì luò zhǎng tuō wàn zhàng hóng,yǐn jié sì hǎi bō lán kōng。
又似赤晴乾撒一阵雹,打折琼林枝倒卓。yòu shì chì qíng qián sā yī zhèn báo,dǎ zhé qióng lín zhī dào zhuó。
夜来梦见李长吉,叩头再拜须来乞。yè lái mèng jiàn lǐ zhǎng jí,kòu tóu zài bài xū lái qǐ。
自言失却照海珠,至今黑坐骊龙窟。zì yán shī què zhào hǎi zhū,zhì jīn hēi zuò lí lóng kū。
方知安侯不是星辰类,即是神仙辈。fāng zhī ān hóu bù shì xīng chén lèi,jí shì shén xiān bèi。
不然又争得标格峻迈,文辞颠怪。bù rán yòu zhēng dé biāo gé jùn mài,wén cí diān guài。
有时醉起一长噫,八极风清鬼神骇。yǒu shí zuì qǐ yī zhǎng yī,bā jí fēng qīng guǐ shén hài。
他年却入蓬莱宫,休使麻姑更爬背。tā nián què rù péng lái gōng,xiū shǐ má gū gèng pá bèi。

酬安秘丞见赠长歌

王禹偁

我闻进士登科换凡骨,信知不是风尘物。wǒ wén jìn shì dēng kē huàn fán gǔ,xìn zhī bù shì fēng chén wù。
贡籍由来数百年,直疑空却神仙窟。gòng jí yóu lái shù bǎi nián,zhí yí kōng què shén xiān kū。
其间最贵龙虎榜,乘时得路为卿相。qí jiān zuì guì lóng hǔ bǎng,chéng shí dé lù wèi qīng xiāng。
一从巢寇犯阙来,梁氏礼闱还草创。yī cóng cháo kòu fàn quē lái,liáng shì lǐ wéi hái cǎo chuàng。
庄宗明宗虽膺命,晋朝汉朝俱不永。zhuāng zōng míng zōng suī yīng mìng,jìn cháo hàn cháo jù bù yǒng。
其中纵得神仙材,太平不见哀之哉。qí zhōng zòng dé shén xiān cái,tài píng bù jiàn āi zhī zāi。
上玄应恐天地闲,安仙又谪来人寰。shàng xuán yīng kǒng tiān dì xián,ān xiān yòu zhé lái rén huán。
二十把笔疏辞源,黄河倾落昆仑山。èr shí bǎ bǐ shū cí yuán,huáng hé qīng luò kūn lún shān。
有周道衰犹叹凤,天公留得归皇宋。yǒu zhōu dào shuāi yóu tàn fèng,tiān gōng liú dé guī huáng sòng。
天水夕郎掌贡时,禹门万仞连云耸。tiān shuǐ xī láng zhǎng gòng shí,yǔ mén wàn rèn lián yún sǒng。
不是真龙不能过,嗔波怒浪浇雷火。bù shì zhēn lóng bù néng guò,chēn bō nù làng jiāo léi huǒ。
是岁北极七个星,一时下降为门生。shì suì běi jí qī gè xīng,yī shí xià jiàng wèi mén shēng。
安仙堂堂冠其首,六星煌煌愿随后。ān xiān táng táng guān qí shǒu,liù xīng huáng huáng yuàn suí hòu。
驺虞赋就铿金石,丹水诗成摛锦绣。zōu yú fù jiù kēng jīn shí,dān shuǐ shī chéng chī jǐn xiù。
玉皇殿前受恩渥,一时命入芙蓉幕。yù huáng diàn qián shòu ēn wò,yī shí mìng rù fú róng mù。
独得归州近巫峡,十二晴峰长在睫。dú dé guī zhōu jìn wū xiá,shí èr qíng fēng zhǎng zài jié。
郡斋狂醉复狂吟,书尽巴东一川叶。jùn zhāi kuáng zuì fù kuáng yín,shū jǐn bā dōng yī chuān yè。
迩来游宦五六年,吴山越水供新编。ěr lái yóu huàn wǔ liù nián,wú shān yuè shuǐ gōng xīn biān。
还同白傅苏杭日,歌诗落笔人争传。hái tóng bái fù sū háng rì,gē shī luò bǐ rén zhēng chuán。
去年始上芸香阁,出典陶丘滞锋锷。qù nián shǐ shàng yún xiāng gé,chū diǎn táo qiū zhì fēng è。
阮籍营中浮蚁馨,亚夫门外垂杨弱。ruǎn jí yíng zhōng fú yǐ xīn,yà fū mén wài chuí yáng ruò。
骥足虽知暂縻绊,樽前未始长嗟叹。jì zú suī zhī zàn mí bàn,zūn qián wèi shǐ zhǎng jiē tàn。
只应会得老聃言,大器本来成较晚。zhǐ yīng huì dé lǎo dān yán,dà qì běn lái chéng jiào wǎn。
吾君正是兴文教,不日徵归掌纶诰。wú jūn zhèng shì xīng wén jiào,bù rì zhēng guī zhǎng lún gào。
醉挨雉扇扫宫辞,怒上螭头呈谏草。zuì āi zhì shàn sǎo gōng cí,nù shàng chī tóu chéng jiàn cǎo。
笔下追还三代风,祛尽浇漓成古道。bǐ xià zhuī hái sān dài fēng,qū jǐn jiāo lí chéng gǔ dào。
丈夫方见兼济才,莫学西山采薇老。zhàng fū fāng jiàn jiān jì cái,mò xué xī shān cǎi wēi lǎo。
我今自是蓬蒿身,如何一见如故人。wǒ jīn zì shì péng hāo shēn,rú hé yī jiàn rú gù rén。
长歌谓我相剪饰,便疑平地升青云。zhǎng gē wèi wǒ xiāng jiǎn shì,biàn yí píng dì shēng qīng yún。
文章难得逢知己,知己相逢贵终始。wén zhāng nán dé féng zhī jǐ,zhī jǐ xiāng féng guì zhōng shǐ。
伊我行止方悽悽,老亲稚子相顾啼。yī wǒ xíng zhǐ fāng qī qī,lǎo qīn zhì zi xiāng gù tí。
出门动足歧路迷,得君引上登天梯。chū mén dòng zú qí lù mí,dé jūn yǐn shàng dēng tiān tī。

拍板谣

王禹偁

麻姑亲采扶桑木,镂脆排焦其数六。má gū qīn cǎi fú sāng mù,lòu cuì pái jiāo qí shù liù。
双成捧立王母前,曾按瑶池白云曲。shuāng chéng pěng lì wáng mǔ qián,céng àn yáo chí bái yún qū。
几时流落来人间,梨园部中齐管弦。jǐ shí liú luò lái rén jiān,lí yuán bù zhōng qí guǎn xián。
管弦才动我能应,知音审乐功何全。guǎn xián cái dòng wǒ néng yīng,zhī yīn shěn lè gōng hé quán。
吴宫女儿手如笋,执向玳筵为乐准。wú gōng nǚ ér shǒu rú sǔn,zhí xiàng dài yán wèi lè zhǔn。
数声慢,仙人屐齿下云栈。shù shēng màn,xiān rén jī chǐ xià yún zhàn。
老狐腊月渡黄河,缓步轻轻踏冰片。lǎo hú là yuè dù huáng hé,huǎn bù qīng qīng tà bīng piàn。
数声急,空江雹打渔翁笠。shù shēng jí,kōng jiāng báo dǎ yú wēng lì。
鲛人泣对水精盘,满把珠玑连泻入。jiāo rén qì duì shuǐ jīng pán,mǎn bǎ zhū jī lián xiè rù。
划然一声送曲彻,由基射透七重札。huà rán yī shēng sòng qū chè,yóu jī shè tòu qī zhòng zhá。
金罍冷落阒无闻,陇头冻把泉声绝。jīn léi lěng luò qù wú wén,lǒng tóu dòng bǎ quán shēng jué。
律吕与我数自齐,丝竹望我为宗师。lǜ lǚ yǔ wǒ shù zì qí,sī zhú wàng wǒ wèi zōng shī。
总驱节奏在术内,歌舞之人无我欺。zǒng qū jié zòu zài shù nèi,gē wǔ zhī rén wú wǒ qī。
所以唐相牛僧孺,为文命之为乐句。suǒ yǐ táng xiāng niú sēng rú,wèi wén mìng zhī wèi lè jù。

对酒吟

王禹偁

劝君莫把青铜照,一瞬浮生何足道。quàn jūn mò bǎ qīng tóng zhào,yī shùn fú shēng hé zú dào。
麻姑又采东海桑,阆苑宫中养蚕老。má gū yòu cǎi dōng hǎi sāng,láng yuàn gōng zhōng yǎng cán lǎo。
任是唐虞与姬孔,萧萧寒草埋孤冢。rèn shì táng yú yǔ jī kǒng,xiāo xiāo hán cǎo mái gū zhǒng。
我恐自古贤愚骨,叠过北邙高突兀。wǒ kǒng zì gǔ xián yú gǔ,dié guò běi máng gāo tū wù。
少年对酒且为娱,几日樽前垂白发。shǎo nián duì jiǔ qiě wèi yú,jǐ rì zūn qián chuí bái fā。
安得沧溟尽为酒,滔滔倾入愁人口。ān dé cāng míng jǐn wèi jiǔ,tāo tāo qīng rù chóu rén kǒu。
从他一醉千百年,六辔苍龙任奔走。cóng tā yī zuì qiān bǎi nián,liù pèi cāng lóng rèn bēn zǒu。
男儿得志升青云,须教利泽施于民。nán ér dé zhì shēng qīng yún,xū jiào lì zé shī yú mín。
穷来高枕卧白屋,蕙带藜羹还自足。qióng lái gāo zhěn wò bái wū,huì dài lí gēng hái zì zú。
功名富贵不由人,休学唐衢放声哭。gōng míng fù guì bù yóu rén,xiū xué táng qú fàng shēng kū。

苦热行

王禹偁

六龙衔火烧寰宇,魏王冰井如汤煮。liù lóng xián huǒ shāo huán yǔ,wèi wáng bīng jǐng rú tāng zhǔ。
松枝桂叶凝若痴,喘杀溪头啸风虎。sōng zhī guì yè níng ruò chī,chuǎn shā xī tóu xiào fēng hǔ。
北溟镕却万丈冰,千斤冻鼠忙如蒸。běi míng róng què wàn zhàng bīng,qiān jīn dòng shǔ máng rú zhēng。
我闻胡土长飞雪,此时日晒地皮裂。wǒ wén hú tǔ zhǎng fēi xuě,cǐ shí rì shài dì pí liè。
仙芝瑶草不敢茁,湘川竹焦琅玕折。xiān zhī yáo cǎo bù gǎn zhuó,xiāng chuān zhú jiāo láng gān zhé。
西郊云好雨不垂,堆青叠碧徒尔为。xī jiāo yún hǎo yǔ bù chuí,duī qīng dié bì tú ěr wèi。

瑞莲歌

王禹偁

江城五月江雨晴,荷花到处红交横。jiāng chéng wǔ yuè jiāng yǔ qíng,hé huā dào chù hóng jiāo héng。
宋家池上瑞莲生,袅袅出丛抽一茎。sòng jiā chí shàng ruì lián shēng,niǎo niǎo chū cóng chōu yī jīng。
茎端菡萏开两朵,忽似娥皇将女英。jīng duān hàn dàn kāi liǎng duǒ,hū shì é huáng jiāng nǚ yīng。
九疑望断苍梧暮,低头并照湘波清。jiǔ yí wàng duàn cāng wú mù,dī tóu bìng zhào xiāng bō qīng。
花落莲成碧于卵,瑟瑟尘轻熨人眼。huā luò lián chéng bì yú luǎn,sè sè chén qīng yùn rén yǎn。
萧郎弄玉合卺时,一齐覆下琉璃盏。xiāo láng nòng yù hé jǐn shí,yī qí fù xià liú lí zhǎn。
草木效灵载图史,守臣尽可闻天子。cǎo mù xiào líng zài tú shǐ,shǒu chén jǐn kě wén tiān zi。
吾君有诏抑祥瑞,异兽珍禽不为贵。wú jūn yǒu zhào yì xiáng ruì,yì shòu zhēn qín bù wèi guì。
瑞莲无路达冕旒,也随众卉老池头。ruì lián wú lù dá miǎn liú,yě suí zhòng huì lǎo chí tóu。
吏民归美贺郡守,敢贪天功为己有。lì mín guī měi hè jùn shǒu,gǎn tān tiān gōng wèi jǐ yǒu。
古来善政数杜诗,桑无附枝麦两歧。gǔ lái shàn zhèng shù dù shī,sāng wú fù zhī mài liǎng qí。
瑞莲信美产兹土,起予谩作闲歌辞。ruì lián xìn měi chǎn zī tǔ,qǐ yǔ mán zuò xián gē cí。
年年更愿再熟稻,仓箱免使吾民饥。nián nián gèng yuàn zài shú dào,cāng xiāng miǎn shǐ wú mín jī。

筵上狂歌送侍棋衣袄天使

王禹偁

昔事先皇叨近侍,北门西掖清华地。xī shì xiān huáng dāo jìn shì,běi mén xī yē qīng huá dì。
太宗多材复多艺,万机馀暇翻棋势。tài zōng duō cái fù duō yì,wàn jī yú xiá fān qí shì。
对面千里为第一,独飞天蛾为第二。duì miàn qiān lǐ wèi dì yī,dú fēi tiān é wèi dì èr。
第三海底取明珠,三阵堂堂皆御制。dì sān hǎi dǐ qǔ míng zhū,sān zhèn táng táng jiē yù zhì。
中使宣来示近臣,天机秘密通鬼神。zhōng shǐ xuān lái shì jìn chén,tiān jī mì mì tōng guǐ shén。
乃知棋法同军法,既诫贪心又嫌怯。nǎi zhī qí fǎ tóng jūn fǎ,jì jiè tān xīn yòu xián qiè。
唯宜静胜守封疆,不乐穷兵用戈甲。wéi yí jìng shèng shǒu fēng jiāng,bù lè qióng bīng yòng gē jiǎ。
先皇三势有深旨,岂独一枰而已矣。xiān huáng sān shì yǒu shēn zhǐ,qǐ dú yī píng ér yǐ yǐ。
当时受赐感君恩,藏于箧笥传子孙。dāng shí shòu cì gǎn jūn ēn,cáng yú qiè sì chuán zi sūn。
至道年中出滁上,失脚青云空怅望。zhì dào nián zhōng chū chú shàng,shī jiǎo qīng yún kōng chàng wàng。
移典维扬日望还,轩辕鼎成飞上天。yí diǎn wéi yáng rì wàng hái,xuān yuán dǐng chéng fēi shàng tiān。
龙髯忽断攀不得,旧朝衣上泪潺湲。lóng rán hū duàn pān bù dé,jiù cháo yī shàng lèi chán yuán。
吾皇曲念先朝物,徵归再掌西垣笔。wú huáng qū niàn xiān cháo wù,zhēng guī zài zhǎng xī yuán bǐ。
悲凉忽见红药开,哭临空随梓宫出。bēi liáng hū jiàn hóng yào kāi,kū lín kōng suí zǐ gōng chū。
去年领郡得齐安,山州僻陋在江干。qù nián lǐng jùn dé qí ān,shān zhōu pì lòu zài jiāng gàn。
黄民谁识旧学士,白头犹作老郎官。huáng mín shuí shí jiù xué shì,bái tóu yóu zuò lǎo láng guān。
昨日江边天使到,随例沾恩着衣袄。zuó rì jiāng biān tiān shǐ dào,suí lì zhān ēn zhe yī ǎo。
皇华本是江南客,久侍先皇对棋弈。huáng huá běn shì jiāng nán kè,jiǔ shì xiān huáng duì qí yì。
筵中偶说当年事,三势分明皆记得。yán zhōng ǒu shuō dāng nián shì,sān shì fēn míng jiē jì dé。
我从失职别上台,御书深锁不将来。wǒ cóng shī zhí bié shàng tái,yù shū shēn suǒ bù jiāng lái。
遥想棋图在私室,天香散尽空尘埃。yáo xiǎng qí tú zài sī shì,tiān xiāng sàn jǐn kōng chén āi。
今日因君聊话及,翻作停杯向隅泣。jīn rì yīn jūn liáo huà jí,fān zuò tíng bēi xiàng yú qì。
人生不易逢圣朝,君恩未报双鬓凋。rén shēng bù yì féng shèng cháo,jūn ēn wèi bào shuāng bìn diāo。
金銮殿花春灼灼,永熙陵树夜萧萧。jīn luán diàn huā chūn zhuó zhuó,yǒng xī líng shù yè xiāo xiāo。
空叹拖肠在泥土,不如舐鼎升烟霄。kōng tàn tuō cháng zài ní tǔ,bù rú shì dǐng shēng yān xiāo。
多病相如犹未死,追思往事欲魂销。duō bìng xiāng rú yóu wèi sǐ,zhuī sī wǎng shì yù hún xiāo。
星使今辰回马首,强对离筵满倾酒。xīng shǐ jīn chén huí mǎ shǒu,qiáng duì lí yán mǎn qīng jiǔ。
悲歌一曲从事书,唱与朝中旧知友。bēi gē yī qū cóng shì shū,chàng yǔ cháo zhōng jiù zhī yǒu。

还杨遂蜀中集

王禹偁

上玄茫昧胡为乎,施设吾道生吾徒。shàng xuán máng mèi hú wèi hū,shī shè wú dào shēng wú tú。
否多泰少是天意,生有述作死不虚。fǒu duō tài shǎo shì tiān yì,shēng yǒu shù zuò sǐ bù xū。
圣人忧患方演易,贤者穷愁始著书。shèng rén yōu huàn fāng yǎn yì,xián zhě qióng chóu shǐ zhù shū。
尽令富贵陷逸乐,蠢蠢戢戢如鸡猪。jǐn lìng fù guì xiàn yì lè,chǔn chǔn jí jí rú jī zhū。
泯然无物作时瑞,谁识凤皇与驺虞。mǐn rán wú wù zuò shí ruì,shuí shí fèng huáng yǔ zōu yú。
经史子集灿今古,粉绘帝道张皇谟。jīng shǐ zi jí càn jīn gǔ,fěn huì dì dào zhāng huáng mó。
一言可采即不朽,名姓长与日月俱。yī yán kě cǎi jí bù xiǔ,míng xìng zhǎng yǔ rì yuè jù。
乃知天心厚我辈,穷辱不足形悲吁。nǎi zhī tiān xīn hòu wǒ bèi,qióng rǔ bù zú xíng bēi xū。
夫君擢秀在江左,国小而逼何区区。fū jūn zhuó xiù zài jiāng zuǒ,guó xiǎo ér bī hé qū qū。
科名始得值兵火,金陵坐见成丘墟。kē míng shǐ dé zhí bīng huǒ,jīn líng zuò jiàn chéng qiū xū。
归朝才得一赞善,黜降重为县大夫。guī cháo cái dé yī zàn shàn,chù jiàng zhòng wèi xiàn dà fū。
彰明僻远在蜀道,又遇妖贼攻成都。zhāng míng pì yuǎn zài shǔ dào,yòu yù yāo zéi gōng chéng dōu。
徒行抱印入陇氐,乞食夷落何崎岖。tú xíng bào yìn rù lǒng dī,qǐ shí yí luò hé qí qū。
归来朝责作主簿,朱衣暗澹鬓毛疏。guī lái cháo zé zuò zhǔ bù,zhū yī àn dàn bìn máo shū。
昨朝投我蜀中作,铮然一集如琼琚。zuó cháo tóu wǒ shǔ zhōng zuò,zhēng rán yī jí rú qióng jū。
杜甫奔窜吟不辍,庾信悲哀情有馀。dù fǔ bēn cuàn yín bù chuò,yǔ xìn bēi āi qíng yǒu yú。
我逢圣代自多难,谩夸三入承明庐。wǒ féng shèng dài zì duō nán,mán kuā sān rù chéng míng lú。
近令编缀小畜集,谪官诗什何纷如。jìn lìng biān zhuì xiǎo chù jí,zhé guān shī shén hé fēn rú。
才名官职不两立,真宰折刻分毫铢。cái míng guān zhí bù liǎng lì,zhēn zǎi zhé kè fēn háo zhū。
郎官疏远既未贵,县吏礼数不足拘。láng guān shū yuǎn jì wèi guì,xiàn lì lǐ shù bù zú jū。
相逢且说文章乐,为君酌酒焚枯鱼。xiāng féng qiě shuō wén zhāng lè,wèi jūn zhuó jiǔ fén kū yú。

啄木歌

王禹偁

淮南啄木大如鸦,顶似仙鹤堆丹砂。huái nán zhuó mù dà rú yā,dǐng shì xiān hè duī dān shā。
嘴长数寸劲如铁,丁丁乱凿乾枯查。zuǐ zhǎng shù cùn jìn rú tiě,dīng dīng luàn záo qián kū chá。
黄柑红桃多有蠹,受命凤皇须破柱。huáng gān hóng táo duō yǒu dù,shòu mìng fèng huáng xū pò zhù。
何当更与绣衣裳,羽族横飞作持斧。hé dāng gèng yǔ xiù yī shang,yǔ zú héng fēi zuò chí fǔ。

秋莺歌

王禹偁

淮南八月尚有莺,关关无异来时声。huái nán bā yuè shàng yǒu yīng,guān guān wú yì lái shí shēng。
东风抬举如篁舌,何事经秋犹未绝。dōng fēng tái jǔ rú huáng shé,hé shì jīng qiū yóu wèi jué。
饥鸾病鹤亦能鸣,凤鸟不听何处说。jī luán bìng hè yì néng míng,fèng niǎo bù tīng hé chù shuō。

江豚歌

王禹偁

江豚江豚尔何物,吐浪喷波身突兀。jiāng tún jiāng tún ěr hé wù,tǔ làng pēn bō shēn tū wù。
依凭风水恣豩豪,吞啖鱼虾颇肥腯。yī píng fēng shuǐ zì bīn háo,tūn dàn yú xiā pǒ féi tú。
肉腥骨硬难登俎,虽有网罗嫌不取。ròu xīng gǔ yìng nán dēng zǔ,suī yǒu wǎng luó xián bù qǔ。
江云漠漠江雨来,天意为霖不干汝。jiāng yún mò mò jiāng yǔ lái,tiān yì wèi lín bù gàn rǔ。

栽木芙蓉

王禹偁

忆在长洲县,手植芙蓉花。yì zài zhǎng zhōu xiàn,shǒu zhí fú róng huā。
春栽秋成树,枝叶青婆娑。chūn zāi qiū chéng shù,zhī yè qīng pó suō。
八月寒露下,朵朵开红葩。bā yuè hán lù xià,duǒ duǒ kāi hóng pā。
轻团蜀江锦,碎剪赤城霞。qīng tuán shǔ jiāng jǐn,suì jiǎn chì chéng xiá。
香侵宾朋坐,艳拂人吏衙。xiāng qīn bīn péng zuò,yàn fú rén lì yá。
凌霜伴松菊,满地如桑麻。líng shuāng bàn sōng jú,mǎn dì rú sāng má。
岁寒万木脱,斫笋留根查。suì hán wàn mù tuō,zhuó sǔn liú gēn chá。
春雷一声动,又长新枝柯。chūn léi yī shēng dòng,yòu zhǎng xīn zhī kē。
良因地脉宜,岂在人力多。liáng yīn dì mài yí,qǐ zài rén lì duō。
今来帝城里,赁宅如蜂窠。jīn lái dì chéng lǐ,lìn zhái rú fēng kē。
阶前栽数根,换土拥新沙。jiē qián zāi shù gēn,huàn tǔ yōng xīn shā。
浇溉汲御沟,盖覆堆野莎。jiāo gài jí yù gōu,gài fù duī yě shā。
经春不出土,入夏方有芽。jīng chūn bù chū tǔ,rù xià fāng yǒu yá。
穷秋竟憔悴,花小尤不嘉。qióng qiū jìng qiáo cuì,huā xiǎo yóu bù jiā。
地气移物性,自念良可嗟。dì qì yí wù xìng,zì niàn liáng kě jiē。
还同山野人,强为簪组加。hái tóng shān yě rén,qiáng wèi zān zǔ jiā。
妨贤将致诮,薄俸未充家。fáng xián jiāng zhì qiào,báo fèng wèi chōng jiā。
所以多病身,少年双鬓华。suǒ yǐ duō bìng shēn,shǎo nián shuāng bìn huá。
紫微虽云贵,白发将奈何。zǐ wēi suī yún guì,bái fā jiāng nài hé。
会当求山郡,卧理寻烟萝。huì dāng qiú shān jùn,wò lǐ xún yān luó。
奉亲冀丰足,委身任蹉跎。fèng qīn jì fēng zú,wěi shēn rèn cuō tuó。
终焉太平世,散地恣狂歌。zhōng yān tài píng shì,sàn dì zì kuáng gē。