古诗词

谢翱

招魂词

谢翱

魂来兮何极,魂去兮江水黑。hún lái xī hé jí,hún qù xī jiāng shuǐ hēi。
化为朱鸟兮,其咮焉食!huà wèi zhū niǎo xī,qí zhòu yān shí!

怀邓牧心

谢翱

谢豹花开桑叶齐,戴胜芊生草药肥,九锁山人归未归?xiè bào huā kāi sāng yè qí,dài shèng qiān shēng cǎo yào féi,jiǔ suǒ shān rén guī wèi guī?

除夜舟中遇雪

谢翱

岁月安有限,利名心未灰。suì yuè ān yǒu xiàn,lì míng xīn wèi huī。
雪飞今夜止,潮去隔年来。xuě fēi jīn yè zhǐ,cháo qù gé nián lái。
交友穷中见,江山尽处回。jiāo yǒu qióng zhōng jiàn,jiāng shān jǐn chù huí。
家人谁念道,耳热不因杯。jiā rén shuí niàn dào,ěr rè bù yīn bēi。

至日忆山中客

谢翱

山村云物外,至朔闰年愁。shān cūn yún wù wài,zhì shuò rùn nián chóu。
独客语茅屋,樵人共白头。dú kè yǔ máo wū,qiáo rén gòng bái tóu。
驿花残楚水,烽火到交州。yì huā cán chǔ shuǐ,fēng huǒ dào jiāo zhōu。
欲隐裂裳帛,春来重结裘。yù yǐn liè shang bó,chūn lái zhòng jié qiú。

过杭州故宫二首

谢翱

【其一】
禾黍何人为守阍?落花台殿黯销魂。
朝元阁下归来燕,不见前头鹦鹉言!
【其二】
紫云楼阁燕流霞,今日凄凉佛子家。
残照下山花雾散,万年枝上挂袈裟。

沙岸登舟

谢翱

五里儿女步,虚沙映断筇。wǔ lǐ ér nǚ bù,xū shā yìng duàn qióng。
云支半山石,帆席上溪风。yún zhī bàn shān shí,fān xí shàng xī fēng。
数雁怜身只,闻鹃愿耳聋。shù yàn lián shēn zhǐ,wén juān yuàn ěr lóng。
市桥东半榻,侧影夕阳中。shì qiáo dōng bàn tà,cè yǐng xī yáng zhōng。

友人自杭回建寄别三首

谢翱

【其一】
同来不同去,离别暗销魂。tóng lái bù tóng qù,lí bié àn xiāo hún。
闽浙若同水,遍舟送到门。mǐn zhè ruò tóng shuǐ,biàn zhōu sòng dào mén。
【其二】
潮信到岩濑,水色过衢城。cháo xìn dào yán lài,shuǐ sè guò qú chéng。
寄潮不寄水,潮去有回程。jì cháo bù jì shuǐ,cháo qù yǒu huí chéng。
【其三】
水到衢城尽,梅花上岭生。shuǐ dào qú chéng jǐn,méi huā shàng lǐng shēng。
不如寄明月,步步送君行。bù rú jì míng yuè,bù bù sòng jūn xíng。

雨后海棠

谢翱

春光摇摇一万里,野粉残英空蜀水。chūn guāng yáo yáo yī wàn lǐ,yě fěn cán yīng kōng shǔ shuǐ。
天人愁湿红锦窠,万里移根泪如洗。tiān rén chóu shī hóng jǐn kē,wàn lǐ yí gēn lèi rú xǐ。
苍苔裹枝雪堕地,雨中闻有西南使。cāng tái guǒ zhī xuě duò dì,yǔ zhōng wén yǒu xī nán shǐ。
化为黄鹄凌空青,开时衔花落衔子。huà wèi huáng gǔ líng kōng qīng,kāi shí xián huā luò xián zi。
绿章青简下蓬莱,滞魄游魂恨未已。lǜ zhāng qīng jiǎn xià péng lái,zhì pò yóu hún hèn wèi yǐ。
至今鹦鹉啼猩红,不随明月葬空中。zhì jīn yīng wǔ tí xīng hóng,bù suí míng yuè zàng kōng zhōng。

冬青树引别王潜

谢翱

冬青树,山南陲,九日灵禽居上枝。dōng qīng shù,shān nán chuí,jiǔ rì líng qín jū shàng zhī。
知君种年星在尾,根到九泉杂龙髓。zhī jūn zhǒng nián xīng zài wěi,gēn dào jiǔ quán zá lóng suǐ。
恒星昼霣夜不见,七度山南与鬼战。héng xīng zhòu yǔn yè bù jiàn,qī dù shān nán yǔ guǐ zhàn。
愿君此心无所移,此树终有开花时。yuàn jūn cǐ xīn wú suǒ yí,cǐ shù zhōng yǒu kāi huā shí。
山南金粟见离离,白衣人拜树下起,灵禽啄粟枝上飞。shān nán jīn sù jiàn lí lí,bái yī rén bài shù xià qǐ,líng qín zhuó sù zhī shàng fēi。

琼花引

谢翱

后土祠前车马道,天人种花无瑶草。hòu tǔ cí qián chē mǎ dào,tiān rén zhǒng huā wú yáo cǎo。
英云蕊珠欲上天,夜半黄门催进表。yīng yún ruǐ zhū yù shàng tiān,yè bàn huáng mén cuī jìn biǎo。
酒香浮春露泥泥,二十四桥色如洗。jiǔ xiāng fú chūn lù ní ní,èr shí sì qiáo sè rú xǐ。
阴风吹雪月堕地,几人不得扬州死。yīn fēng chuī xuě yuè duò dì,jǐ rén bù dé yáng zhōu sǐ。
孤贞抱一不再识,夜归阆风晓无迹。gū zhēn bào yī bù zài shí,yè guī láng fēng xiǎo wú jì。
苍苔染根烟雨泣,岁久游魂化为碧。cāng tái rǎn gēn yān yǔ qì,suì jiǔ yóu hún huà wèi bì。

后琼花引

谢翱

扬州城门夜塞雪,扬州城中哭明月。yáng zhōu chéng mén yè sāi xuě,yáng zhōu chéng zhōng kū míng yuè。
堕枝湿云故鬼语,西来阴风无健鹘。duò zhī shī yún gù guǐ yǔ,xī lái yīn fēng wú jiàn gǔ。
神娥愬空众芳歇,一夕苍苔变华发。shén é sù kōng zhòng fāng xiē,yī xī cāng tái biàn huá fā。
宫花窣帘尘掩袜,玉华无因进吴越。gōng huā sū lián chén yǎn wà,yù huá wú yīn jìn wú yuè。
漓漓淮水山央央,谁其死者李与姜。lí lí huái shuǐ shān yāng yāng,shuí qí sǐ zhě lǐ yǔ jiāng。

书文山卷后

谢翱

魂飞万里程,天地隔幽明。hún fēi wàn lǐ chéng,tiān dì gé yōu míng。
死不从公死,生如无此生。sǐ bù cóng gōng sǐ,shēng rú wú cǐ shēng。
丹心浑未化,碧血已先成。dān xīn hún wèi huà,bì xuè yǐ xiān chéng。
无处堪挥泪,吾今变姓名。wú chù kān huī lèi,wú jīn biàn xìng míng。

哭所知

谢翱

总戎临百粤,花鸟瘴江村。zǒng róng lín bǎi yuè,huā niǎo zhàng jiāng cūn。
落日失沧海,寒风上蓟门。luò rì shī cāng hǎi,hán fēng shàng jì mén。
雨青馀化血,林黑见归魂。yǔ qīng yú huà xuè,lín hēi jiàn guī hún。
欲哭山阳笛,邻人亦不存。yù kū shān yáng dí,lín rén yì bù cún。

寄所知

谢翱

何处识君面,青天云雾裾。hé chù shí jūn miàn,qīng tiān yún wù jū。
携琴上衡霍,玄发向风梳。xié qín shàng héng huò,xuán fā xiàng fēng shū。
别去看流水,三年此踌躇。bié qù kàn liú shuǐ,sān nián cǐ chóu chú。
偶同海鸟梦,为致空中书。ǒu tóng hǎi niǎo mèng,wèi zhì kōng zhōng shū。

游釣台

谢翱

古台临钓渚,遗像在苍烟。gǔ tái lín diào zhǔ,yí xiàng zài cāng yān。
有客随槎到,无僧依树禅。yǒu kè suí chá dào,wú sēng yī shù chán。
风尘侵祭器,樵猎避兵船。fēng chén qīn jì qì,qiáo liè bì bīng chuán。
应有前朝迹,看碑数汉年。yīng yǒu qián cháo jì,kàn bēi shù hàn nián。

莫春感兴

谢翱

天涯芳草梦,此意未应泯。tiān yá fāng cǎo mèng,cǐ yì wèi yīng mǐn。
独对风烟老,虚为江海人。dú duì fēng yān lǎo,xū wèi jiāng hǎi rén。
渔樵分落日,樱笋过残春。yú qiáo fēn luò rì,yīng sǔn guò cán chūn。
举世无知己,他生应逐臣。jǔ shì wú zhī jǐ,tā shēng yīng zhú chén。

梅花二首

谢翱

【其一】
春过江南问故家,孤根生梦半槎牙。chūn guò jiāng nán wèn gù jiā,gū gēn shēng mèng bàn chá yá。
到无香去飘成雪,未有叶来开尽花。dào wú xiāng qù piāo chéng xuě,wèi yǒu yè lái kāi jǐn huā。
【其二】
吹老单于月一痕,江南知是几黄昏。chuī lǎo dān yú yuè yī hén,jiāng nán zhī shì jǐ huáng hūn。
水仙冷落琼花死,只有南枝尚返魂。shuǐ xiān lěng luò qióng huā sǐ,zhǐ yǒu nán zhī shàng fǎn hún。

夜坐呈韶卿

谢翱

修行吴楚间,鹤去杳难攀。xiū xíng wú chǔ jiān,hè qù yǎo nán pān。
衰世已如此,愁身更入山。shuāi shì yǐ rú cǐ,chóu shēn gèng rù shān。
巢居避太岁,药饭救羸颜。cháo jū bì tài suì,yào fàn jiù léi yán。
故友在江海,相思不得还。gù yǒu zài jiāng hǎi,xiāng sī bù dé hái。

野望

谢翱

心游太古后,转觉此生浮。xīn yóu tài gǔ hòu,zhuǎn jué cǐ shēng fú。
天外知何物,山中著得愁。tiān wài zhī hé wù,shān zhōng zhù dé chóu。
岸花低草色,潮水逆江流。àn huā dī cǎo sè,cháo shuǐ nì jiāng liú。
消尽盈虚里,令人白尽头。xiāo jǐn yíng xū lǐ,lìng rén bái jǐn tóu。

芭蕉雨

谢翱

吴楚灯前侣,芭蕉海上身。wú chǔ dēng qián lǚ,bā jiāo hǎi shàng shēn。
凉宵知过雨,病叶与羁人。liáng xiāo zhī guò yǔ,bìng yè yǔ jī rén。
白屋愁看晓,沧洲宿语贫。bái wū chóu kàn xiǎo,cāng zhōu sù yǔ pín。
西南多苦竹,应与越禽邻。xī nán duō kǔ zhú,yīng yǔ yuè qín lín。
3512