古诗词

王初

立春后作

王初

东君珂佩响珊珊,青驭多时下九关。dōng jūn kē pèi xiǎng shān shān,qīng yù duō shí xià jiǔ guān。
方信玉霄千万里,春风犹未到人间。fāng xìn yù xiāo qiān wàn lǐ,chūn fēng yóu wèi dào rén jiān。

春日咏梅花其一

王初

靓妆才罢粉痕新,递晓风回散玉尘。jìng zhuāng cái bà fěn hén xīn,dì xiǎo fēng huí sàn yù chén。
若遣有情应怅望,已兼残雪又兼春。ruò qiǎn yǒu qíng yīng chàng wàng,yǐ jiān cán xuě yòu jiān chūn。

银河

王初

阊阖疏云漏绛津,桥头秋夜鹊飞频。chāng hé shū yún lòu jiàng jīn,qiáo tóu qiū yè què fēi pín。
犹残仙媛湔裙水,几见星妃度袜尘。yóu cán xiān yuàn jiān qún shuǐ,jǐ jiàn xīng fēi dù wà chén。
历历素榆飘玉叶,涓涓清月湿冰轮。lì lì sù yú piāo yù yè,juān juān qīng yuè shī bīng lún。
年来若有乘槎客,为吊波灵是楚臣。nián lái ruò yǒu chéng chá kè,wèi diào bō líng shì chǔ chén。