古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
丁可
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
题寒岩寺
宋
:
丁可
大块中间一窍开,佛龛僧榻遍岩隈。
dà kuài zhōng jiān yī qiào kāi,fú kān sēng tà biàn yán wēi。
群峰争泛玄云出,绝磴祇容幽鸟来。
qún fēng zhēng fàn xuán yún chū,jué dèng qí róng yōu niǎo lái。
蝠穴巧藏人世界,鳌山惊现蜃楼台。
fú xué qiǎo cáng rén shì jiè,áo shān jīng xiàn shèn lóu tái。
重来又与山僧别,钟鼓无情鹤自哀。
zhòng lái yòu yǔ shān sēng bié,zhōng gǔ wú qíng hè zì āi。
AI赏析
夜对巾山题客楼
宋
:
丁可
两峰高并玉珑松,绝顶浮图插暮空。
liǎng fēng gāo bìng yù lóng sōng,jué dǐng fú tú chā mù kōng。
飞雨入帘烟树暝,半天灯火幻疏红。
fēi yǔ rù lián yān shù míng,bàn tiān dēng huǒ huàn shū hóng。
AI赏析