古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
丁注
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
无闷
宋
:
丁注
风急还收,云冻又开,海阔无人剪水。
fēng jí hái shōu,yún dòng yòu kāi,hǎi kuò wú rén jiǎn shuǐ。
算六出工夫,怎教容易。
suàn liù chū gōng fū,zěn jiào róng yì。
刚被郢歌楚舞。
gāng bèi yǐng gē chǔ wǔ。
镇独向,尊前夸轻细。
zhèn dú xiàng,zūn qián kuā qīng xì。
想谢庭诗咏,梁园赋赏,未成欢计。
xiǎng xiè tíng shī yǒng,liáng yuán fù shǎng,wèi chéng huān jì。
天意。
tiān yì。
是则是。
shì zé shì。
便下得控持,柳梢梅蕊。
biàn xià dé kòng chí,liǔ shāo méi ruǐ。
又争奈、看看渐回春意。
yòu zhēng nài kàn kàn jiàn huí chūn yì。
好趁东君未觉,预先把、园林都装缀。
hǎo chèn dōng jūn wèi jué,yù xiān bǎ yuán lín dōu zhuāng zhuì。
看是处,玉树琼枝,胜却万红千翠。
kàn shì chù,yù shù qióng zhī,shèng què wàn hóng qiān cuì。
AI赏析
题永庆院一览亭
宋
:
丁注
插迥飞檐耸,淩虚叠砌危。
chā jiǒng fēi yán sǒng,líng xū dié qì wēi。
四天栏下揖,万象掌中窥。
sì tiān lán xià yī,wàn xiàng zhǎng zhōng kuī。
目力不到处,云容无尽时。
mù lì bù dào chù,yún róng wú jǐn shí。
尘尘皆胜事,凭槛几人知。
chén chén jiē shèng shì,píng kǎn jǐ rén zhī。
AI赏析