古诗词

尹济翁

木兰花慢·寄朱子西

尹济翁

渺渺怀芳意,苦对景、可怜生。miǎo miǎo huái fāng yì,kǔ duì jǐng kě lián shēng。
记燕外莺边,柳深竹嫩,度密穿青。jì yàn wài yīng biān,liǔ shēn zhú nèn,dù mì chuān qīng。
如今淡烟细雨,正午窗半梦酒初醒。rú jīn dàn yān xì yǔ,zhèng wǔ chuāng bàn mèng jiǔ chū xǐng。
乐事怎堪重省,起来一饷愁萦。lè shì zěn kān zhòng shěng,qǐ lái yī xiǎng chóu yíng。
悠然又把酒壶倾。yōu rán yòu bǎ jiǔ hú qīng。
摆不动离情。bǎi bù dòng lí qíng。
想闲却春游,绿阴深院,芳草长亭。xiǎng xián què chūn yóu,lǜ yīn shēn yuàn,fāng cǎo zhǎng tíng。
乾愁有谁解得,傍晚来,风起碎池萍。qián chóu yǒu shuí jiě dé,bàng wǎn lái,fēng qǐ suì chí píng。
坐待晴云四卷,依然月上疏棂。zuò dài qíng yún sì juǎn,yī rán yuè shàng shū líng。

玉蝴蝶·和刘清安

尹济翁

几许暮春清思,未知芍药,先拟荼蘼。jǐ xǔ mù chūn qīng sī,wèi zhī sháo yào,xiān nǐ tú mí。
老却东风,春去不与人期。lǎo què dōng fēng,chūn qù bù yǔ rén qī。
似情多、何曾荀倩,便梦断、不为崔徽。shì qíng duō hé céng xún qiàn,biàn mèng duàn bù wèi cuī huī。
且衔杯。qiě xián bēi。
暖风袭袭,淡日晖晖。nuǎn fēng xí xí,dàn rì huī huī。
怎知。zěn zhī。
怀芳心在,树花露泣,叶竹烟啼。huái fāng xīn zài,shù huā lù qì,yè zhú yān tí。
满目青红,新愁成阵恨成围。mǎn mù qīng hóng,xīn chóu chéng zhèn hèn chéng wéi。
画帘空、龙媒独倚,午阴静、燕子双飞。huà lián kōng lóng méi dú yǐ,wǔ yīn jìng yàn zi shuāng fēi。
任春归。rèn chūn guī。
寻人柳下,梦句堂西。xún rén liǔ xià,mèng jù táng xī。

声声慢·禁酿

尹济翁

雕鞍芳径,翠管长亭,春酲不负妍华。diāo ān fāng jìng,cuì guǎn zhǎng tíng,chūn chéng bù fù yán huá。
几丈闲愁,寄风吹落天涯。jǐ zhàng xián chóu,jì fēng chuī luò tiān yá。
深深小帘朱户,是何人、重整香车。shēn shēn xiǎo lián zhū hù,shì hé rén zhòng zhěng xiāng chē。
愁未醒,记竹西歌吹,柳下人家。chóu wèi xǐng,jì zhú xī gē chuī,liǔ xià rén jiā。
眉锁何曾舒展,看行人都是,醉眼横斜。méi suǒ hé céng shū zhǎn,kàn xíng rén dōu shì,zuì yǎn héng xié。
寄语高阳,从今休唤流霞。jì yǔ gāo yáng,cóng jīn xiū huàn liú xiá。
残春又能几许,但相从、评水观茶。cán chūn yòu néng jǐ xǔ,dàn xiāng cóng píng shuǐ guān chá。
清梦远,怕东风、犹在杏花。qīng mèng yuǎn,pà dōng fēng yóu zài xìng huā。

风入松·癸已寿须溪

尹济翁

曾闻几度说京华。céng wén jǐ dù shuō jīng huá。
愁压帽檐斜。chóu yā mào yán xié。
朝衣熨贴天香在,如今但、弹指兰阇。cháo yī yùn tiē tiān xiāng zài,rú jīn dàn dàn zhǐ lán dū。
不是柴桑心远,等闲过了元嘉。bù shì chái sāng xīn yuǎn,děng xián guò le yuán jiā。
长生休说枣如瓜。zhǎng shēng xiū shuō zǎo rú guā。
壶日自无涯。hú rì zì wú yá。
河倾南纪明奎璧,长教见、寿气成霞。hé qīng nán jì míng kuí bì,zhǎng jiào jiàn shòu qì chéng xiá。
但得重携溪上,年年人共梅花。dàn dé zhòng xié xī shàng,nián nián rén gòng méi huā。

一萼红·和玉霄感旧

尹济翁

玉搔头。yù sāo tóu。
是何人敲折,应为节秦讴。shì hé rén qiāo zhé,yīng wèi jié qín ōu。
棐几朱弦,剪灯雪藕,几回数尽更筹。fěi jǐ zhū xián,jiǎn dēng xuě ǒu,jǐ huí shù jǐn gèng chóu。
草草又、一番春梦,梦觉了、风雨楚江秋。cǎo cǎo yòu yī fān chūn mèng,mèng jué le fēng yǔ chǔ jiāng qiū。
却恨闲身,不如鸿雁,飞过妆楼。què hèn xián shēn,bù rú hóng yàn,fēi guò zhuāng lóu。
又是山枯水瘦,叹回肠难贮,万斛新愁。yòu shì shān kū shuǐ shòu,tàn huí cháng nán zhù,wàn hú xīn chóu。
懒复能歌,那堪对酒,物华冉冉都休。lǎn fù néng gē,nà kān duì jiǔ,wù huá rǎn rǎn dōu xiū。
江上柳、千丝万缕,恼乱人、更忍凝眸。jiāng shàng liǔ qiān sī wàn lǚ,nǎo luàn rén gèng rěn níng móu。
犹怕月来弄影,莫上帘钩。yóu pà yuè lái nòng yǐng,mò shàng lián gōu。