古诗词

孔梦斗

四柏亭

孔梦斗

道乡采芹暇,手植四株柏。dào xiāng cǎi qín xiá,shǒu zhí sì zhū bǎi。
相对有正味,爱此岁寒格。xiāng duì yǒu zhèng wèi,ài cǐ suì hán gé。
忠言贾奇祸,几削谏臣迹。zhōng yán jiǎ qí huò,jǐ xuē jiàn chén jì。
柏亦助道乡,每号风雨夕。bǎi yì zhù dào xiāng,měi hào fēng yǔ xī。
柏死公不死,大名日皦白。bǎi sǐ gōng bù sǐ,dà míng rì jiǎo bái。
后人补种之,存棠思召伯。hòu rén bǔ zhǒng zhī,cún táng sī zhào bó。
亭亭俨相持,撑云空百尺。tíng tíng yǎn xiāng chí,chēng yún kōng bǎi chǐ。
是柏出虽晚,风致犹古昔。shì bǎi chū suī wǎn,fēng zhì yóu gǔ xī。
我来跂遗芳,清坐假一席。wǒ lái qí yí fāng,qīng zuò jiǎ yī xí。
徘徊意难舍,猛把阑干拍。pái huái yì nán shě,měng bǎ lán gàn pāi。
寄语景行人,用意幸勿窄。jì yǔ jǐng xíng rén,yòng yì xìng wù zhǎi。