古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
尹应许
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
挽陆君实
宋
:
尹应许
谁使权奸酿祸深,末流无复救危枰。
shuí shǐ quán jiān niàng huò shēn,mò liú wú fù jiù wēi píng。
君臣霄壤难同死,社稷丘墟可再生。
jūn chén xiāo rǎng nán tóng sǐ,shè jì qiū xū kě zài shēng。
叔宝井中空大辱,鲁连海上特虚名。
shū bǎo jǐng zhōng kōng dà rǔ,lǔ lián hǎi shàng tè xū míng。
一家骨肉俱鱼腹,留得丹心万古明。
yī jiā gǔ ròu jù yú fù,liú dé dān xīn wàn gǔ míng。
AI赏析
挽陆君实
宋
:
尹应许
古今忠义独斯人,危在须臾见益真。
gǔ jīn zhōng yì dú sī rén,wēi zài xū yú jiàn yì zhēn。
身不远亡忧丧节,君非同逝虑蒙尘。
shēn bù yuǎn wáng yōu sàng jié,jūn fēi tóng shì lǜ méng chén。
平时谁执朝廷柄,末路方知社稷臣。
píng shí shuí zhí cháo tíng bǐng,mò lù fāng zhī shè jì chén。
楚些欲招招不得,沧溟南望浩无津。
chǔ xiē yù zhāo zhāo bù dé,cāng míng nán wàng hào wú jīn。
AI赏析