古诗词

方惟深

过无为吴氏园池

方惟深

傍水寻幽径,青林昼掩扉。bàng shuǐ xún yōu jìng,qīng lín zhòu yǎn fēi。
杨花入竹静,鸟影度塘稀。yáng huā rù zhú jìng,niǎo yǐng dù táng xī。
石好频移坐,波清任濯衣。shí hǎo pín yí zuò,bō qīng rèn zhuó yī。
沙鸥如有意,一一近人飞。shā ōu rú yǒu yì,yī yī jìn rén fēi。

依韵答杨起公见寄

方惟深

释卷趋南亩,霜风报穫时。shì juǎn qū nán mǔ,shuāng fēng bào huò shí。
不才谋事拙,寸禄及亲迟。bù cái móu shì zhuō,cùn lù jí qīn chí。
通塞终难问,短长今自知。tōng sāi zhōng nán wèn,duǎn zhǎng jīn zì zhī。
何年得乘兴,闲趁逸人期。hé nián dé chéng xīng,xián chèn yì rén qī。

答公权晚春

方惟深

林圃芳菲尽,空阴绕院青。lín pǔ fāng fēi jǐn,kōng yīn rào yuàn qīng。
风条初脱絮,露沼欲生萍。fēng tiáo chū tuō xù,lù zhǎo yù shēng píng。
地僻春犹冷,门闲昼亦扃。dì pì chūn yóu lěng,mén xián zhòu yì jiōng。
临杯学强醉,怀抱只常醒。lín bēi xué qiáng zuì,huái bào zhǐ cháng xǐng。

题九华阁

方惟深

斗起喧卑地,尘埃不入颜。dòu qǐ xuān bēi dì,chén āi bù rù yán。
微寻清昼梦,静看别州山。wēi xún qīng zhòu mèng,jìng kàn bié zhōu shān。
隐几孤鸿没,调琴远鹤还。yǐn jǐ gū hóng méi,diào qín yuǎn hè hái。
何时了吾事,来此伴君闲。hé shí le wú shì,lái cǐ bàn jūn xián。

书通德官舍壁

方惟深

楚水分墙北,闽溪出舍东。chǔ shuǐ fēn qiáng běi,mǐn xī chū shě dōng。
冷云秋欲雪,高木昼常风。lěng yún qiū yù xuě,gāo mù zhòu cháng fēng。
冠盖人声绝,音书鸟道通。guān gài rén shēng jué,yīn shū niǎo dào tōng。
如何阮家子,平地哭涂穷。rú hé ruǎn jiā zi,píng dì kū tú qióng。

明教院

方惟深

宝刹临苍峡,门迎万里船。bǎo shā lín cāng xiá,mén yíng wàn lǐ chuán。
湍声沉鸟语,岸沫拥蛟涎。tuān shēng chén niǎo yǔ,àn mò yōng jiāo xián。
朝供收崖栗,宵瓶煮石泉。cháo gōng shōu yá lì,xiāo píng zhǔ shí quán。
平生林壑趣,向此合留连。píng shēng lín hè qù,xiàng cǐ hé liú lián。

呈荆公

方惟深

年来身计欲何为,跌宕无成一轴诗。nián lái shēn jì yù hé wèi,diē dàng wú chéng yī zhóu shī。
懒把行藏问詹尹,愿将生死遇秦医。lǎn bǎ xíng cáng wèn zhān yǐn,yuàn jiāng shēng sǐ yù qín yī。
丹青效虎留心拙,斤匠良工入手迟。dān qīng xiào hǔ liú xīn zhuō,jīn jiàng liáng gōng rù shǒu chí。
此日知音堪属意,枯桐正在半焦时。cǐ rì zhī yīn kān shǔ yì,kū tóng zhèng zài bàn jiāo shí。

挽张几道

方惟深

吴郡声名顾与张,龙门当日共升堂。wú jùn shēng míng gù yǔ zhāng,lóng mén dāng rì gòng shēng táng。
青衫始见登华省,丹旐俄闻入故乡。qīng shān shǐ jiàn dēng huá shěng,dān zhào é wén rù gù xiāng。
含泪孤儿生面垢,断肠慈母满头霜。hán lèi gū ér shēng miàn gòu,duàn cháng cí mǔ mǎn tóu shuāng。
嗟君十载人间事,不及南柯一梦长。jiē jūn shí zài rén jiān shì,bù jí nán kē yī mèng zhǎng。

和吴门章太守五日宴九老于广华诗

方惟深

使君萧洒上宾闲,金地无人昼敞关。shǐ jūn xiāo sǎ shàng bīn xián,jīn dì wú rén zhòu chǎng guān。
风静箫声来世外,日长仙境在人间。fēng jìng xiāo shēng lái shì wài,rì zhǎng xiān jìng zài rén jiān。
诗成郢客争挥翰,曲罢吴姬一破颜。shī chéng yǐng kè zhēng huī hàn,qū bà wú jī yī pò yán。
此节东南无此会,高名千古映湖山。cǐ jié dōng nán wú cǐ huì,gāo míng qiān gǔ yìng hú shān。

红梅

方惟深

清香皓质世称奇,谩作轻红也自宜。qīng xiāng hào zhì shì chēng qí,mán zuò qīng hóng yě zì yí。
紫府与丹来换骨,春风吹酒上凝脂。zǐ fǔ yǔ dān lái huàn gǔ,chūn fēng chuī jiǔ shàng níng zhī。
直教腊雪无藏处,只恐朝云有散时。zhí jiào là xuě wú cáng chù,zhǐ kǒng cháo yún yǒu sàn shí。
溪上野桃何足种,秦人应独未相知。xī shàng yě táo hé zú zhǒng,qín rén yīng dú wèi xiāng zhī。

程公辟留客开元饮

方惟深

昼锦新坊路稍西,兴来携客就僧扉。zhòu jǐn xīn fāng lù shāo xī,xīng lái xié kè jiù sēng fēi。
樽前倒玉清无比,笔下铿金妙欲飞。zūn qián dào yù qīng wú bǐ,bǐ xià kēng jīn miào yù fēi。
篮舆直须乘月去,榜歌时听采菱归。lán yú zhí xū chéng yuè qù,bǎng gē shí tīng cǎi líng guī。
流传白雪吴城满,顿觉炎歊一夕微。liú chuán bái xuě wú chéng mǎn,dùn jué yán xiāo yī xī wēi。

程公辟留客开元饮

方惟深

仙老论文小往还,多才令尹独能攀。xiān lǎo lùn wén xiǎo wǎng hái,duō cái lìng yǐn dú néng pān。
携觞步入千花界,借榻清临一水间。xié shāng bù rù qiān huā jiè,jiè tà qīng lín yī shuǐ jiān。
笑语不惊沙鸟去,襟怀犹过野僧闲。xiào yǔ bù jīng shā niǎo qù,jīn huái yóu guò yě sēng xián。
城中此地无人爱,坐对西南见好山。chéng zhōng cǐ dì wú rén ài,zuò duì xī nán jiàn hǎo shān。

牡丹

方惟深

嫚黄妖紫间轻红,谷雨初晴早景中。mān huáng yāo zǐ jiān qīng hóng,gǔ yǔ chū qíng zǎo jǐng zhōng。
静女不言还爱日,彩云无定只愁风。jìng nǚ bù yán hái ài rì,cǎi yún wú dìng zhǐ chóu fēng。
炉烟坐觉沈檀薄,妆面回看粉黛空。lú yān zuò jué shěn tán báo,zhuāng miàn huí kàn fěn dài kōng。
此别又须经岁月,酒阑携烛绕芳丛。cǐ bié yòu xū jīng suì yuè,jiǔ lán xié zhú rào fāng cóng。

渔父

方惟深

一叶生涯逐浪流,悠悠生事共萍浮。yī yè shēng yá zhú làng liú,yōu yōu shēng shì gòng píng fú。
蓑披残雪湘江晚,钩拂红尘渭水秋。suō pī cán xuě xiāng jiāng wǎn,gōu fú hóng chén wèi shuǐ qiū。
买酒解衣杨柳岸,得鱼吹火荻芦洲。mǎi jiǔ jiě yī yáng liǔ àn,dé yú chuī huǒ dí lú zhōu。
兴阑却返扁舟去,半掩柴门古渡头。xīng lán què fǎn biǎn zhōu qù,bàn yǎn chái mén gǔ dù tóu。

赠黄君俞

方惟深

紫书夕降御床边,门下褒衣绕数千。zǐ shū xī jiàng yù chuáng biān,mén xià bāo yī rào shù qiān。
捧檄喜随亲色动,授经荣胜主恩偏。pěng xí xǐ suí qīn sè dòng,shòu jīng róng shèng zhǔ ēn piān。
相如好赋真童子,贾谊多才患少年。xiāng rú hǎo fù zhēn tóng zi,jiǎ yì duō cái huàn shǎo nián。
道在不须忧绛灌,一时卿相尽知贤。dào zài bù xū yōu jiàng guàn,yī shí qīng xiāng jǐn zhī xián。

题公权壁

方惟深

绕舍清阴白昼寒,野情晴喜到门阑。rào shě qīng yīn bái zhòu hán,yě qíng qíng xǐ dào mén lán。
陶潜岁计惟栽菊,楚客家风只种兰。táo qián suì jì wéi zāi jú,chǔ kè jiā fēng zhǐ zhǒng lán。
雨过落花粘履舄,日长轻絮点杯盘。yǔ guò luò huā zhān lǚ xì,rì zhǎng qīng xù diǎn bēi pán。
明年官满君须去,此地应难得此欢。míng nián guān mǎn jūn xū qù,cǐ dì yīng nán dé cǐ huān。

过黯淡滩

方惟深

溪流怪石碍通津,一一操舟若有神。xī liú guài shí ài tōng jīn,yī yī cāo zhōu ruò yǒu shén。
自是世间无妙手,古来何事不由人。zì shì shì jiān wú miào shǒu,gǔ lái hé shì bù yóu rén。

绝句

方惟深

多年不见玉川翁,今日相逢小榭东。duō nián bù jiàn yù chuān wēng,jīn rì xiāng féng xiǎo xiè dōng。
依旧清凉无长物,只馀松桧养秋风。yī jiù qīng liáng wú zhǎng wù,zhǐ yú sōng guì yǎng qiū fēng。

谒荆公不遇

方惟深

春江渺渺抱墙流,烟草茸茸一片愁。chūn jiāng miǎo miǎo bào qiáng liú,yān cǎo rōng rōng yī piàn chóu。
吹尽柳花人不见,青旗催日下城头。chuī jǐn liǔ huā rén bù jiàn,qīng qí cuī rì xià chéng tóu。

古柏

方惟深

四边乔木尽儿孙,曾见吴宫几度春。sì biān qiáo mù jǐn ér sūn,céng jiàn wú gōng jǐ dù chūn。
若使当时成大厦,也应随例作埃尘。ruò shǐ dāng shí chéng dà shà,yě yīng suí lì zuò āi chén。
2712