古诗词

王佐才

刘帅画道林冬景

王佐才

破墨方纨趣向深,烟峦幽景锁冬阴。pò mò fāng wán qù xiàng shēn,yān luán yōu jǐng suǒ dōng yīn。
溪头雪细春生牖,岩脚风清昼满襟。xī tóu xuě xì chūn shēng yǒu,yán jiǎo fēng qīng zhòu mǎn jīn。
千里断云藏片石,一江流水映疏林。qiān lǐ duàn yún cáng piàn shí,yī jiāng liú shuǐ yìng shū lín。
长沙妙迹谁传宝,龙阁精神学士心。zhǎng shā miào jì shuí chuán bǎo,lóng gé jīng shén xué shì xīn。

答秦兵部求墨竹

王佐才

夜到茆亭近竹篱,影随寒月下苔墀。yè dào máo tíng jìn zhú lí,yǐng suí hán yuè xià tái chí。
吟馀未懒萧疏兴,曾写离披一两枝。yín yú wèi lǎn xiāo shū xīng,céng xiě lí pī yī liǎng zhī。

答秦兵部求墨竹

王佐才

墨传高节未为精,虚辱佳篇拂素屏。mò chuán gāo jié wèi wèi jīng,xū rǔ jiā piān fú sù píng。
不敢持毫强羞缩,喜公心已厌丹青。bù gǎn chí háo qiáng xiū suō,xǐ gōng xīn yǐ yàn dān qīng。

画虎

王佐才

炳毛威骨自精神,好祝提毫点刷人。bǐng máo wēi gǔ zì jīng shén,hǎo zhù tí háo diǎn shuā rén。
纵使不成犹胜狗,休添角翼乱天真。zòng shǐ bù chéng yóu shèng gǒu,xiū tiān jiǎo yì luàn tiān zhēn。

赠昙润画鹑

王佐才

饮啄飞鸣各后先,当时操笔想中传。yǐn zhuó fēi míng gè hòu xiān,dāng shí cāo bǐ xiǎng zhōng chuán。
生来野态无拘束,万里秋风自在天。shēng lái yě tài wú jū shù,wàn lǐ qiū fēng zì zài tiān。

赠徐微中画龙

王佐才

阴阳变化万物从,其间至神惟真龙。yīn yáng biàn huà wàn wù cóng,qí jiān zhì shén wéi zhēn lóng。
庸夫俗眼不得见,或跃或潜无定踪。yōng fū sú yǎn bù dé jiàn,huò yuè huò qián wú dìng zōng。
后来高士探元窟,素缣摹画求形容。hòu lái gāo shì tàn yuán kū,sù jiān mó huà qiú xíng róng。
在昔擅名能几人,争为妍巧夸殊功。zài xī shàn míng néng jǐ rén,zhēng wèi yán qiǎo kuā shū gōng。
东朐徐氏奋奇趣,俊笔醉挥欺古风。dōng qú xú shì fèn qí qù,jùn bǐ zuì huī qī gǔ fēng。
为余好事辄写寄,老鳞苍鬣惊盲聋。wèi yú hǎo shì zhé xiě jì,lǎo lín cāng liè jīng máng lóng。
怒抟沧海喷白浪,暗拖暮雨横长空。nù tuán cāng hǎi pēn bái làng,àn tuō mù yǔ héng zhǎng kōng。
双双头角战初罢,奔腾半没寒云中。shuāng shuāng tóu jiǎo zhàn chū bà,bēn téng bàn méi hán yún zhōng。
只恐霹雳生坐上,爪牙活动拿寰穹。zhǐ kǒng pī lì shēng zuò shàng,zhǎo yá huó dòng ná huán qióng。
轩昂当世称独步,贵臣褒誉闻宸聪。xuān áng dāng shì chēng dú bù,guì chén bāo yù wén chén cōng。
黄金扇成争进入,雄声一日喧深宫。huáng jīn shàn chéng zhēng jìn rù,xióng shēng yī rì xuān shēn gōng。
从此毫端愈珍重,千岁万岁传无穷。cóng cǐ háo duān yù zhēn zhòng,qiān suì wàn suì chuán wú qióng。

赠徐子虚画鱼

王佐才

我尝放意游江湖,喜从钓叟观真鱼。wǒ cháng fàng yì yóu jiāng hú,xǐ cóng diào sǒu guān zhēn yú。
有时临溪行复坐,秋水无风鱼自如。yǒu shí lín xī xíng fù zuò,qiū shuǐ wú fēng yú zì rú。
鳞鳞鬣滑随上下,回旋戏跃形皆殊。lín lín liè huá suí shàng xià,huí xuán xì yuè xíng jiē shū。
两两相逢若对语,聚头戢戢摇双须。liǎng liǎng xiāng féng ruò duì yǔ,jù tóu jí jí yáo shuāng xū。
忽然散漫皆游去,一半掉尾潜菰蒲。hū rán sàn màn jiē yóu qù,yī bàn diào wěi qián gū pú。
往来得所弄晴色,圆波触动生浮珠。wǎng lái dé suǒ nòng qíng sè,yuán bō chù dòng shēng fú zhū。
困依垂杨看不足,尽日忘归谁与俱。kùn yī chuí yáng kàn bù zú,jǐn rì wàng guī shuí yǔ jù。
自从北走尘土窟,十年不复瞻莼鲈。zì cóng běi zǒu chén tǔ kū,shí nián bù fù zhān chún lú。
凭谁画出江湖趣,东海今闻徐子虚。píng shuí huà chū jiāng hú qù,dōng hǎi jīn wén xú zi xū。
毫端夺得生时意,京师好事争传摹。háo duān duó dé shēng shí yì,jīng shī hǎo shì zhēng chuán mó。
写成双幅辄遗我,展舒活动惊堂隅。xiě chéng shuāng fú zhé yí wǒ,zhǎn shū huó dòng jīng táng yú。
穷搜前古少奇笔,此本只恐人间无。qióng sōu qián gǔ shǎo qí bǐ,cǐ běn zhǐ kǒng rén jiān wú。
任教涸辙强濡沫,对面相忘千里书。rèn jiào hé zhé qiáng rú mò,duì miàn xiāng wàng qiān lǐ shū。