古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王克功
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
思友
宋
:
王克功
孤坐忽太息,拂衣临长风。
gū zuò hū tài xī,fú yī lín zhǎng fēng。
天高夕月冷,木脱秋山空。
tiān gāo xī yuè lěng,mù tuō qiū shān kōng。
良晤匪易得,好怀难再同。
liáng wù fěi yì dé,hǎo huái nán zài tóng。
思君不可见,心逐孤飞鸿。
sī jūn bù kě jiàn,xīn zhú gū fēi hóng。
AI赏析
剑浦思归
宋
:
王克功
韶华客里一番老,自叹此生行路多。
sháo huá kè lǐ yī fān lǎo,zì tàn cǐ shēng xíng lù duō。
独上危楼望乡国,阑干倚遍奈愁何。
dú shàng wēi lóu wàng xiāng guó,lán gàn yǐ biàn nài chóu hé。
AI赏析
剑浦思归
宋
:
王克功
古柳枝头啼暮鸦,清明时候又天涯。
gǔ liǔ zhī tóu tí mù yā,qīng míng shí hòu yòu tiān yá。
故园桃李凭君问,老却春风几度花。
gù yuán táo lǐ píng jūn wèn,lǎo què chūn fēng jǐ dù huā。
AI赏析
梅仙山
宋
:
王克功
芒屩支藤上翠微,长松影里叩柴扉。
máng juē zhī téng shàng cuì wēi,zhǎng sōng yǐng lǐ kòu chái fēi。
石坛丹灶苍苔冷,天阔风高鹤不归。
shí tán dān zào cāng tái lěng,tiān kuò fēng gāo hè bù guī。
AI赏析
咏柳
宋
:
王克功
春到枝枝是绿丝,秋来叶叶是愁眉。
chūn dào zhī zhī shì lǜ sī,qiū lái yè yè shì chóu méi。
灞桥何限经行者,不记寻花系马时。
bà qiáo hé xiàn jīng xíng zhě,bù jì xún huā xì mǎ shí。
AI赏析