古诗词

王文孙

和答刘习之见赠

王文孙

先天奥学果何传,造化机缄存阖辟。xiān tiān ào xué guǒ hé chuán,zào huà jī jiān cún hé pì。
精微惝恍入神范,天地谓可俄而测。jīng wēi chǎng huǎng rù shén fàn,tiān dì wèi kě é ér cè。
粤从二画抉秘蕴,乾元庶物因首出。yuè cóng èr huà jué mì yùn,qián yuán shù wù yīn shǒu chū。
阳推阴荡六子成,致用坎离为月日。yáng tuī yīn dàng liù zi chéng,zhì yòng kǎn lí wèi yuè rì。
天人相与妙难诘,斯道岂容秦火息。tiān rén xiāng yǔ miào nán jí,sī dào qǐ róng qín huǒ xī。
九家分派流愈远,纬谶纷纷非所及。jiǔ jiā fēn pài liú yù yuǎn,wěi chèn fēn fēn fēi suǒ jí。
韦编三绝系圣经,微言尚切明作述。wéi biān sān jué xì shèng jīng,wēi yán shàng qiè míng zuò shù。
我生苦晚心好古,谩索图书考龟策。wǒ shēng kǔ wǎn xīn hǎo gǔ,mán suǒ tú shū kǎo guī cè。
浩如烟海无津涯,自哂蓬心窥至赜。hào rú yān hǎi wú jīn yá,zì shěn péng xīn kuī zhì zé。
众言淆乱折以理,是非安敢决诸臆。zhòng yán xiáo luàn zhé yǐ lǐ,shì fēi ān gǎn jué zhū yì。
吉凶前定信可推,人事堪怜空役役。jí xiōng qián dìng xìn kě tuī,rén shì kān lián kōng yì yì。
优游姑乐环中趣,默参经世用皇极。yōu yóu gū lè huán zhōng qù,mò cān jīng shì yòng huáng jí。
较量得失心自知,议论无用形于笔。jiào liàng dé shī xīn zì zhī,yì lùn wú yòng xíng yú bǐ。
观君气宇元静定,何虑不优入圣阈。guān jūn qì yǔ yuán jìng dìng,hé lǜ bù yōu rù shèng yù。
不鄙谓予可相友,愿凿浑沌以报德。bù bǐ wèi yǔ kě xiāng yǒu,yuàn záo hún dùn yǐ bào dé。