古诗词

王默

梅花

王默

知己林和靖,论心何水曹。zhī jǐ lín hé jìng,lùn xīn hé shuǐ cáo。
平生怀玉雪,独立占风骚。píng shēng huái yù xuě,dú lì zhàn fēng sāo。
月落香方觉,天寒韵更高。yuè luò xiāng fāng jué,tiān hán yùn gèng gāo。
冥搜吟未就,清梦满江皋。míng sōu yín wèi jiù,qīng mèng mǎn jiāng gāo。

春花叹

王默

春花复春花,红红间白白。chūn huā fù chūn huā,hóng hóng jiān bái bái。
相看待明发,已不如昨日。xiāng kàn dài míng fā,yǐ bù rú zuó rì。
雨露费濡染,秉芳几何时。yǔ lù fèi rú rǎn,bǐng fāng jǐ hé shí。
姚魏殿春事,浓绿已盈枝。yáo wèi diàn chūn shì,nóng lǜ yǐ yíng zhī。
长安池馆多,新故如转烛。zhǎng ān chí guǎn duō,xīn gù rú zhuǎn zhú。
所以山中人,但种松与竹。suǒ yǐ shān zhōng rén,dàn zhǒng sōng yǔ zhú。