古诗词

王十朋

先人旧题东山墓亭三绝

王十朋

新筑茅庐涧壑围,山光水色共依依。xīn zhù máo lú jiàn hè wéi,shān guāng shuǐ sè gòng yī yī。
野人不为闲中趣,谁会朝来与暮归。yě rén bù wèi xián zhōng qù,shuí huì cháo lái yǔ mù guī。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

残生无计可荣亲,一见松楸一损神。cán shēng wú jì kě róng qīn,yī jiàn sōng qiū yī sǔn shén。
惟有青山知此意,晨昏长戴白云巾。wéi yǒu qīng shān zhī cǐ yì,chén hūn zhǎng dài bái yún jīn。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

重葺山亭浚旧溪,杖藜来往独悲悽。zhòng qì shān tíng jùn jiù xī,zhàng lí lái wǎng dú bēi qī。
追思四十年间事,风为哀号鸟为啼。zhuī sī sì shí nián jiān shì,fēng wèi āi hào niǎo wèi tí。

某辛巳秋归自武林省先陇遂修亭宇浚溪流因思先人旧诗已随屋璧坏矣尚能记忆遂追和

王十朋

丘木森森已十围,满林清荫可栖依。qiū mù sēn sēn yǐ shí wéi,mǎn lín qīng yīn kě qī yī。
每忧樵牧伤松柏,游宦三年两度归。měi yōu qiáo mù shāng sōng bǎi,yóu huàn sān nián liǎng dù guī。

十月朔日偶书

王十朋

去年此日对清光,圣德能容一介狂。qù nián cǐ rì duì qīng guāng,shèng dé néng róng yī jiè kuáng。
言略施行非不遇,身虽疏外亦何妨。yán lüè shī xíng fēi bù yù,shēn suī shū wài yì hé fáng。

剪拂花木戏成二绝

王十朋

洒扫衡茅端欲老,剪裁花木自为春。sǎ sǎo héng máo duān yù lǎo,jiǎn cái huā mù zì wèi chūn。
权门炙手非吾事,只合丘园作散人。quán mén zhì shǒu fēi wú shì,zhǐ hé qiū yuán zuò sàn rén。

剪拂花木戏成二绝

王十朋

蔓草芟夷莫许侵,好花封植待成阴。màn cǎo shān yí mò xǔ qīn,hǎo huā fēng zhí dài chéng yīn。
每于小小园林里,长抱惓惓畎亩心。měi yú xiǎo xiǎo yuán lín lǐ,zhǎng bào quán quán quǎn mǔ xīn。

屑玉泉

王十朋

白石岩腰屑玉泉,佳名初自长官传。bái shí yán yāo xiè yù quán,jiā míng chū zì zhǎng guān chuán。
浑疑齿颊冰霜论,终日霏霏落半天。hún yí chǐ jiá bīng shuāng lùn,zhōng rì fēi fēi luò bàn tiān。

李少和像

王十朋

少和辛苦学飞仙,遗像今犹在洞天。shǎo hé xīn kǔ xué fēi xiān,yí xiàng jīn yóu zài dòng tiān。
都似先生能辟谷,何须太守为行田。dōu shì xiān shēng néng pì gǔ,hé xū tài shǒu wèi xíng tián。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

载地浮天浩莫穷,气营楼阁耸虚空。zài dì fú tiān hào mò qióng,qì yíng lóu gé sǒng xū kōng。
道人妙得观澜术,万里沧溟碧眼中。dào rén miào dé guān lán shù,wàn lǐ cāng míng bì yǎn zhōng。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

榴屿何年改玉环,望中犹是旧青山。liú yǔ hé nián gǎi yù huán,wàng zhōng yóu shì jiù qīng shān。
遗民不记当时事,惟有潮声日往还。yí mín bù jì dāng shí shì,wéi yǒu cháo shēng rì wǎng hái。

次韵宝印叔观海三绝

王十朋

误入蓬莱朝未央,至今魂梦记微茫。wù rù péng lái cháo wèi yāng,zhì jīn hún mèng jì wēi máng。
扁舟欲效鸱夷子,遥望沧波兴已狂。biǎn zhōu yù xiào chī yí zi,yáo wàng cāng bō xīng yǐ kuáng。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

不到君家几换春,眼中风物一番新。bù dào jūn jiā jǐ huàn chūn,yǎn zhōng fēng wù yī fān xīn。
吾园小小知何用,不似兹园可养亲。wú yuán xiǎo xiǎo zhī hé yòng,bù shì zī yuán kě yǎng qīn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

琴书得趣有真乐,轩冕倘来何足干。qín shū dé qù yǒu zhēn lè,xuān miǎn tǎng lái hé zú gàn。
种德种花兼着力,要须留与子孙看。zhǒng dé zhǒng huā jiān zhe lì,yào xū liú yǔ zi sūn kàn。

李镇夫辟圃筑堂效孟氏之养吾表兄杖屦其间得日涉之趣某

王十朋

绕堂花木随宜种,堆案文书取次翻。rào táng huā mù suí yí zhǒng,duī àn wén shū qǔ cì fān。
我待衣冠挂林下,杖藜时复到君园。wǒ dài yī guān guà lín xià,zhàng lí shí fù dào jūn yuán。

刘长方自豫章寄书称砮焦蛎房之美恨未知味书一绝以寄之

王十朋

珠屿小蛎圆带石,砮焦巨房深若杯。zhū yǔ xiǎo lì yuán dài shí,nǔ jiāo jù fáng shēn ruò bēi。
吾乡此味亦不恶,故人游宦盍归来。wú xiāng cǐ wèi yì bù è,gù rén yóu huàn hé guī lái。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

黄杨庚甲与吾同,树已萧疏我亦翁。huáng yáng gēng jiǎ yǔ wú tóng,shù yǐ xiāo shū wǒ yì wēng。
藤蔓稍除苔藓去,岁寒犹解傲霜风。téng màn shāo chú tái xiǎn qù,suì hán yóu jiě ào shuāng fēng。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

满架龙须卷复伸,堆盘马乳酿青春。mǎn jià lóng xū juǎn fù shēn,duī pán mǎ rǔ niàng qīng chūn。
泼醅一斗宜延客,莫博凉州学汉人。pō pēi yī dòu yí yán kè,mò bó liáng zhōu xué hàn rén。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

至乐斋西碧玉竿,清阴时过酒杯寒。zhì lè zhāi xī bì yù gān,qīng yīn shí guò jiǔ bēi hán。
明年看长纤纤笋,解箨当为汉帝冠。míng nián kàn zhǎng xiān xiān sǔn,jiě tuò dāng wèi hàn dì guān。

次韵昌龄西园十咏黄杨藓复有

王十朋

拂云修竹绕吾家,竹里仍栽第一花。fú yún xiū zhú rào wú jiā,zhú lǐ réng zāi dì yī huā。
好句更同林处士,月黄昏后影横斜。hǎo jù gèng tóng lín chù shì,yuè huáng hūn hòu yǐng héng xié。