古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王文卿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
逍遥峰
宋
:
王文卿
耸汉仙峰一柱清,晴春登览四山明。
sǒng hàn xiān fēng yī zhù qīng,qíng chūn dēng lǎn sì shān míng。
祥云昼护神光现,瑞月宵临法乐鸣。
xiáng yún zhòu hù shén guāng xiàn,ruì yuè xiāo lín fǎ lè míng。
华子冈头灵运赋,七星杉下蔡经盟。
huá zi gāng tóu líng yùn fù,qī xīng shān xià cài jīng méng。
慨思今古无穷事,那得逍遥自在情。
kǎi sī jīn gǔ wú qióng shì,nà dé xiāo yáo zì zài qíng。
AI赏析
麻姑坛
宋
:
王文卿
漉酒巾笼五岳冠,懒携琴鹤上朝端。
lù jiǔ jīn lóng wǔ yuè guān,lǎn xié qín hè shàng cháo duān。
丹房昼睡烟霞暖,紫府夜归星斗寒。
dān fáng zhòu shuì yān xiá nuǎn,zǐ fǔ yè guī xīng dòu hán。
诗就几教山鬼泣,剑灵那许俗人看。
shī jiù jǐ jiào shān guǐ qì,jiàn líng nà xǔ sú rén kàn。
麻姑报道桑田变,一曲仙棋尚未残。
má gū bào dào sāng tián biàn,yī qū xiān qí shàng wèi cán。
AI赏析
以二十八字为吾婿他日嘱仲和书付梅隐袁庭植
宋
:
王文卿
吾法元来不妄传,信知道法妙玄玄。
wú fǎ yuán lái bù wàng chuán,xìn zhī dào fǎ miào xuán xuán。
君家自是神仙种,管取儿孙代代贤。
jūn jiā zì shì shén xiān zhǒng,guǎn qǔ ér sūn dài dài xián。
AI赏析
题棺木
宋
:
王文卿
我身是假,松板非真。
wǒ shēn shì jiǎ,sōng bǎn fēi zhēn。
牢笼俗眼,跳出红尘。
láo lóng sú yǎn,tiào chū hóng chén。
AI赏析