古诗词

王庭圭

赠别僧绍存

王庭圭

踢倒净瓶呼木?,华林已坐一生穷。tī dào jìng píng hū mù tú,huá lín yǐ zuò yī shēng qióng。
却教一座沩山主,都在头陀相法中。què jiào yī zuò wéi shān zhǔ,dōu zài tóu tuó xiāng fǎ zhōng。

和赵伯达二绝句

王庭圭

王孙疑是李长吉,诗句兼如孟浩然。wáng sūn yí shì lǐ zhǎng jí,shī jù jiān rú mèng hào rán。
乱后相逢初识面,便当倾廪与谈天。luàn hòu xiāng féng chū shí miàn,biàn dāng qīng lǐn yǔ tán tiān。

和赵伯达二绝句

王庭圭

邂逅闻弦即赏音,况逢清境夜携琴。xiè hòu wén xián jí shǎng yīn,kuàng féng qīng jìng yè xié qín。
一樽相遇烟霞外,不废江湖万里心。yī zūn xiāng yù yān xiá wài,bù fèi jiāng hú wàn lǐ xīn。

次韵彭青老咏雪三绝句

王庭圭

雪窗未怕笔头乾,能写春江三峡寒。xuě chuāng wèi pà bǐ tóu qián,néng xiě chūn jiāng sān xiá hán。
笑指渔翁卧蓬里,不知流下钓鱼竿。xiào zhǐ yú wēng wò péng lǐ,bù zhī liú xià diào yú gān。

次韵彭青老咏雪三绝句

王庭圭

天公剪水散花林,试比江梅色浅深。tiān gōng jiǎn shuǐ sàn huā lín,shì bǐ jiāng méi sè qiǎn shēn。
梁苑词人能赋咏,终篇不作苦寒吟。liáng yuàn cí rén néng fù yǒng,zhōng piān bù zuò kǔ hán yín。

次韵彭青老咏雪三绝句

王庭圭

莫倚雪车诗句好,池台草木待春风。mò yǐ xuě chē shī jù hǎo,chí tái cǎo mù dài chūn fēng。
稍晴更上高楼望,要看馀霞散晚红。shāo qíng gèng shàng gāo lóu wàng,yào kàn yú xiá sàn wǎn hóng。

赠曦上人二绝句

王庭圭

学诗真似学参禅,水在瓶中月在天。xué shī zhēn shì xué cān chán,shuǐ zài píng zhōng yuè zài tiān。
夜半鸣钟惊大众,斩新得句忽成篇。yè bàn míng zhōng jīng dà zhòng,zhǎn xīn dé jù hū chéng piān。

赠曦上人二绝句

王庭圭

寺倚村南涧水开,终年行脚看山回。sì yǐ cūn nán jiàn shuǐ kāi,zhōng nián xíng jiǎo kàn shān huí。
卢仝欲洗尘埃渴,入寺却愁曦未来。lú tóng yù xǐ chén āi kě,rù sì què chóu xī wèi lái。

次韵刘惠

王庭圭

雪压寒梢玉作容,岭头相见又东风。xuě yā hán shāo yù zuò róng,lǐng tóu xiāng jiàn yòu dōng fēng。
人间欲问春消息,半在竹桥溪影中。rén jiān yù wèn chūn xiāo xī,bàn zài zhú qiáo xī yǐng zhōng。

次韵刘惠

王庭圭

吴姬玉面如相识,寒立山隈欲下来。wú jī yù miàn rú xiāng shí,hán lì shān wēi yù xià lái。
先与江南作春色,一枝倾倒向人开。xiān yǔ jiāng nán zuò chūn sè,yī zhī qīng dào xiàng rén kāi。

夜郎归日答葛令惠诗

王庭圭

七载投荒万里馀,交游半作晓星疏。qī zài tóu huāng wàn lǐ yú,jiāo yóu bàn zuò xiǎo xīng shū。
门前梅柳换新叶,忽得故人相问书。mén qián méi liǔ huàn xīn yè,hū dé gù rén xiāng wèn shū。

南岳张道人见访言论亹亹若有所自非鹿鹿然者也摭其语作诗赠之三十年相见为汝掀髯一笑考其所自

王庭圭

唤起赤龙耕玉池,池边龙虎自交驰。huàn qǐ chì lóng gēng yù chí,chí biān lóng hǔ zì jiāo chí。
周天一毂三十辐,十二楼前看雪飞。zhōu tiān yī gǔ sān shí fú,shí èr lóu qián kàn xuě fēi。

次韵李宜仲以诗寄龙涎三首

王庭圭

愁眉此日为君开,谁道岭南无雁回。chóu méi cǐ rì wèi jūn kāi,shuí dào lǐng nán wú yàn huí。
邂逅江南逢驿使,龙涎风味敌官梅。xiè hòu jiāng nán féng yì shǐ,lóng xián fēng wèi dí guān méi。

次韵李宜仲以诗寄龙涎三首

王庭圭

鹊噪柴门晓未开,香风撩我梦惊回。què zào chái mén xiǎo wèi kāi,xiāng fēng liāo wǒ mèng jīng huí。
恨无好句酬高咏,唤起谪仙苏与梅。hèn wú hǎo jù chóu gāo yǒng,huàn qǐ zhé xiān sū yǔ méi。

次韵李宜仲以诗寄龙涎三首

王庭圭

谤投山箧书犹在,力挽九关天可回。bàng tóu shān qiè shū yóu zài,lì wǎn jiǔ guān tiān kě huí。
胡不北归陈苦语,莫贪南海恋甜梅。hú bù běi guī chén kǔ yǔ,mò tān nán hǎi liàn tián méi。

戏向文刚生子

王庭圭

平生只欠掌中珠,天与此儿聊慰渠。píng shēng zhǐ qiàn zhǎng zhōng zhū,tiān yǔ cǐ ér liáo wèi qú。
郎罢新来著彩服,要令啼戏觅银鱼。láng bà xīn lái zhù cǎi fú,yào lìng tí xì mì yín yú。

和曾英伯

王庭圭

江东渭北关心事,樽酒论文更不疑。jiāng dōng wèi běi guān xīn shì,zūn jiǔ lùn wén gèng bù yí。
马上皱眉应得句,诗筒聊复寄微之。mǎ shàng zhòu méi yīng dé jù,shī tǒng liáo fù jì wēi zhī。

雷秀才尝学诗于吕居仁能谈江西宗派中事辄次居仁韵二绝赠行

王庭圭

逐客归寻溪上居,钓竿犹挂洞庭湖。zhú kè guī xún xī shàng jū,diào gān yóu guà dòng tíng hú。
忽逢雷子谈诗派,传法传衣共一途。hū féng léi zi tán shī pài,chuán fǎ chuán yī gòng yī tú。

雷秀才尝学诗于吕居仁能谈江西宗派中事辄次居仁韵二绝赠行

王庭圭

闻有牙签万卷藏,槐花应笑举人忙。wén yǒu yá qiān wàn juǎn cáng,huái huā yīng xiào jǔ rén máng。
向来阅士知多少,他日昂霄见此郎。xiàng lái yuè shì zhī duō shǎo,tā rì áng xiāo jiàn cǐ láng。

周秀才取古物作十绝句见惠如丰城临平鼓之类作一绝句题其后

王庭圭

众宝沈埋万古悲,斩新拈出更题诗。zhòng bǎo shěn mái wàn gǔ bēi,zhǎn xīn niān chū gèng tí shī。
临平石鼓无人识,谁把铜鱼作鼓椎。lín píng shí gǔ wú rén shí,shuí bǎ tóng yú zuò gǔ chuí。