古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王翊龙
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
谢王绣使同二教举充讲宾
宋
:
王翊龙
绣衣玉斧下青冥,端为斯文主夏盟。
xiù yī yù fǔ xià qīng míng,duān wèi sī wén zhǔ xià méng。
师道更全双璧白,讲堂初奏六茎清。
shī dào gèng quán shuāng bì bái,jiǎng táng chū zòu liù jīng qīng。
秦灰不烬诗书种,孔壁犹铿丝竹声。
qín huī bù jìn shī shū zhǒng,kǒng bì yóu kēng sī zhú shēng。
惟有渔翁只自叹,谈经敢望汉鸿生。
wéi yǒu yú wēng zhǐ zì tàn,tán jīng gǎn wàng hàn hóng shēng。
AI赏析
煎茶
宋
:
王翊龙
春霆发蕾抽新馥,榷吏穷搜不容粟。
chūn tíng fā lěi chōu xīn fù,què lì qióng sōu bù róng sù。
是谁千金收寸芽,烹鼎车声绕斜谷。
shì shuí qiān jīn shōu cùn yá,pēng dǐng chē shēng rào xié gǔ。
白云飘落甘露碗,清风吹破玉川屋。
bái yún piāo luò gān lù wǎn,qīng fēng chuī pò yù chuān wū。
平生此腹负将军,空揽十年灯火读。
píng shēng cǐ fù fù jiāng jūn,kōng lǎn shí nián dēng huǒ dú。
AI赏析