古诗词

王著

吟赠梦英大师

王著

到处闻人乞篆踪,学来年久有深功。dào chù wén rén qǐ zhuàn zōng,xué lái nián jiǔ yǒu shēn gōng。
墨池阔类湘江水,笔冢高齐太华峰。mò chí kuò lèi xiāng jiāng shuǐ,bǐ zhǒng gāo qí tài huá fēng。
金锡罢飞新解虎,铁盂收掌旧降龙。jīn xī bà fēi xīn jiě hǔ,tiě yú shōu zhǎng jiù jiàng lóng。
知师吟恋烟村景,不肯回头望九重。zhī shī yín liàn yān cūn jǐng,bù kěn huí tóu wàng jiǔ zhòng。

禁林宴会之什

王著

文明天子重词臣,圣制褒扬日月新。wén míng tiān zi zhòng cí chén,shèng zhì bāo yáng rì yuè xīn。
宸翰特颁仙署额,皇风先发玉堂春。chén hàn tè bān xiān shǔ é,huáng fēng xiān fā yù táng chūn。
虬龙逸势诚难伏,鸾鹤回翔信得真。qiú lóng yì shì chéng nán fú,luán hè huí xiáng xìn dé zhēn。
齐武任夸非入妙,汉章虽巧未通神。qí wǔ rèn kuā fēi rù miào,hàn zhāng suī qiǎo wèi tōng shén。
匪唯炫耀鳌宫客,兼是辉华凤阁人。fěi wéi xuàn yào áo gōng kè,jiān shì huī huá fèng gé rén。
幸接英儒同赞咏,辄书狂斐继清尘。xìng jiē yīng rú tóng zàn yǒng,zhé shū kuáng fěi jì qīng chén。