古诗词

王希吕

学士院入直赋景物二首

王希吕

玉堂昼永暑风微,蔌蔌飞花落小池。yù táng zhòu yǒng shǔ fēng wēi,sù sù fēi huā luò xiǎo chí。
徙倚幽栏凭问讯,夏莺飞出万年枝。xǐ yǐ yōu lán píng wèn xùn,xià yīng fēi chū wàn nián zhī。

学士院入直赋景物二首

王希吕

小池倒影弄馀辉,照耀虚檐极出奇。xiǎo chí dào yǐng nòng yú huī,zhào yào xū yán jí chū qí。
木杪不鸣风力软,闯萍翻藻有鱼嬉。mù miǎo bù míng fēng lì ruǎn,chuǎng píng fān zǎo yǒu yú xī。

湖山十咏

王希吕

瑟瑟轻冰拆御沟,沟边柳色弄春柔。sè sè qīng bīng chāi yù gōu,gōu biān liǔ sè nòng chūn róu。
数声啼鸟破幽梦,断送西湖寻旧游。shù shēng tí niǎo pò yōu mèng,duàn sòng xī hú xún jiù yóu。

湖山十咏

王希吕

石罅微泉咽浅沙,沙头细草换年华。shí xià wēi quán yàn qiǎn shā,shā tóu xì cǎo huàn nián huá。
疏篱酒旆管春事,倚马短檐梅着花。shū lí jiǔ pèi guǎn chūn shì,yǐ mǎ duǎn yán méi zhe huā。

湖山十咏

王希吕

山南山北异阴晴,雨脚垂垂日脚明。shān nán shān běi yì yīn qíng,yǔ jiǎo chuí chuí rì jiǎo míng。
落尽桃花春事退,柔桑深处一鸠鸣。luò jǐn táo huā chūn shì tuì,róu sāng shēn chù yī jiū míng。

湖山十咏

王希吕

冥冥细雨不成泥,十里平沙快马蹄。míng míng xì yǔ bù chéng ní,shí lǐ píng shā kuài mǎ tí。
总为好山牵醉眼,不知纵辔过西溪。zǒng wèi hǎo shān qiān zuì yǎn,bù zhī zòng pèi guò xī xī。

湖山十咏

王希吕

雨挟东风作嫩寒,短墙围水柳藏烟。yǔ xié dōng fēng zuò nèn hán,duǎn qiáng wéi shuǐ liǔ cáng yān。
游人不出西湖静,白鹭飞来在画船。yóu rén bù chū xī hú jìng,bái lù fēi lái zài huà chuán。

湖山十咏

王希吕

雨后桃花脱瘦红,钩窗平揖竹闲风。yǔ hòu táo huā tuō shòu hóng,gōu chuāng píng yī zhú xián fēng。
文书满案不经意,心在西湖山水中。wén shū mǎn àn bù jīng yì,xīn zài xī hú shān shuǐ zhōng。

湖山十咏

王希吕

山光拥翠落杯中,水色天容上下同。shān guāng yōng cuì luò bēi zhōng,shuǐ sè tiān róng shàng xià tóng。
身入蓬山人不悟,碧桃无数倚春风。shēn rù péng shān rén bù wù,bì táo wú shù yǐ chūn fēng。

湖山十咏

王希吕

露葵抱蕊未全开,翠竹阴凉蔽绿苔。lù kuí bào ruǐ wèi quán kāi,cuì zhú yīn liáng bì lǜ tái。
贪看青林飞白鸟,丁丁啄木又惊回。tān kàn qīng lín fēi bái niǎo,dīng dīng zhuó mù yòu jīng huí。

湖山十咏

王希吕

荷花过眼作鲜妍,小艇初疑久自便。hé huā guò yǎn zuò xiān yán,xiǎo tǐng chū yí jiǔ zì biàn。
日日孤山山下路,红菱白藕不论钱。rì rì gū shān shān xià lù,hóng líng bái ǒu bù lùn qián。

湖山十咏

王希吕

窗外平畴交远风,豆花成实谷苗丰。chuāng wài píng chóu jiāo yuǎn fēng,dòu huā chéng shí gǔ miáo fēng。
向来河朔经行地,尽在江南烟雨中。xiàng lái hé shuò jīng xíng dì,jǐn zài jiāng nán yān yǔ zhōng。

本觉寺三过堂

王希吕

门外惊风吹细沙,入门水气湛清华。mén wài jīng fēng chuī xì shā,rù mén shuǐ qì zhàn qīng huá。
呼童试向林间看,岩桂应开第二花。hū tóng shì xiàng lín jiān kàn,yán guì yīng kāi dì èr huā。