古诗词

王令

八桧图

王令

客有要我八桧吟,手携八桧图来悬。kè yǒu yào wǒ bā guì yín,shǒu xié bā guì tú lái xuán。
挂张满壁惕可骇,盼顾左右同嗟叹。guà zhāng mǎn bì tì kě hài,pàn gù zuǒ yòu tóng jiē tàn。
旁摹石刻署名状,各有凭附相夤缘。páng mó shí kè shǔ míng zhuàng,gè yǒu píng fù xiāng yín yuán。
或高相扶互倚碍,或断欲蹶犹支颠。huò gāo xiāng fú hù yǐ ài,huò duàn yù jué yóu zhī diān。
强枝拗回信有力,高干复俯蛟虬拳。qiáng zhī ǎo huí xìn yǒu lì,gāo gàn fù fǔ jiāo qiú quán。
寻根及枝逮条蘖,例不拔直皆旁偏。xún gēn jí zhī dǎi tiáo niè,lì bù bá zhí jiē páng piān。
雷疲风休云雨去,蛇龙斗死犹钩缠。léi pí fēng xiū yún yǔ qù,shé lóng dòu sǐ yóu gōu chán。
安分爪角与尾鬣,徒见上下相蜿蜒。ān fēn zhǎo jiǎo yǔ wěi liè,tú jiàn shàng xià xiāng wān yán。
不知生时竟何谓,略不参类常木然。bù zhī shēng shí jìng hé wèi,lüè bù cān lèi cháng mù rán。
宜乎今古惑昧者,摇摆舌吻归之仙。yí hū jīn gǔ huò mèi zhě,yáo bǎi shé wěn guī zhī xiān。
一龙盘拳老高大,传云聃者由飞跹。yī lóng pán quán lǎo gāo dà,chuán yún dān zhě yóu fēi xiān。
当时驾鹿蹋以上,迹有町疃遗相连。dāng shí jià lù tà yǐ shàng,jì yǒu tīng tuǎn yí xiāng lián。
多应蝎残鸟喙啄,不尔诞者强镵镌。duō yīng xiē cán niǎo huì zhuó,bù ěr dàn zhě qiáng chán juān。
聃能惑人已自幸,岂此上去能欺天。dān néng huò rén yǐ zì xìng,qǐ cǐ shàng qù néng qī tiān。
借如聃功可升跃,鹿亦何幸飞相连。jiè rú dān gōng kě shēng yuè,lù yì hé xìng fēi xiāng lián。
于中一木特甚异,肤华逆理纽左旋。yú zhōng yī mù tè shén yì,fū huá nì lǐ niǔ zuǒ xuán。
传云聃人所自栽,我知此语定凿穿。chuán yún dān rén suǒ zì zāi,wǒ zhī cǐ yǔ dìng záo chuān。
苟令实为聃者植,推以天意犹可言。gǒu lìng shí wèi dān zhě zhí,tuī yǐ tiān yì yóu kě yán。
当年曷不纽向右,若曰世为左道牵。dāng nián hé bù niǔ xiàng yòu,ruò yuē shì wèi zuǒ dào qiān。
如何众辄不省究,反重神怪令聃专。rú hé zhòng zhé bù shěng jiū,fǎn zhòng shén guài lìng dān zhuān。
乾坤中含万品汇,此独自异谁令旃。qián kūn zhōng hán wàn pǐn huì,cǐ dú zì yì shuí lìng zhān。
穷思竟虑莫可索,欲世不惑谁能搴。qióng sī jìng lǜ mò kě suǒ,yù shì bù huò shuí néng qiān。
仙书虚荒喜诞妄,推说事理尤绵延。xiān shū xū huāng xǐ dàn wàng,tuī shuō shì lǐ yóu mián yán。
世人一读即化变,日望飞奋相迷癫。shì rén yī dú jí huà biàn,rì wàng fēi fèn xiāng mí diān。
岂非此木久树此,浸渍亦为异说迁。qǐ fēi cǐ mù jiǔ shù cǐ,jìn zì yì wèi yì shuō qiān。
故其形植与生死,时以异怪招惊怜。gù qí xíng zhí yǔ shēng sǐ,shí yǐ yì guài zhāo jīng lián。
先时世不早斤斧,放大其老讹夸传。xiān shí shì bù zǎo jīn fǔ,fàng dà qí lǎo é kuā chuán。
当年同生好材干,半以直伐成烧燃。dāng nián tóng shēng hǎo cái gàn,bàn yǐ zhí fá chéng shāo rán。
凭妖附诞相树立,卒自死活终完全。píng yāo fù dàn xiāng shù lì,zú zì sǐ huó zhōng wán quán。
叶枝凋疏不有荫,材直弗柱曲莫辕。yè zhī diāo shū bù yǒu yīn,cái zhí fú zhù qū mò yuán。
不知留存护养者,竟以何理惜不捐。bù zhī liú cún hù yǎng zhě,jìng yǐ hé lǐ xī bù juān。
我有尺铁大刚利,久以铸斧磨山巅。wǒ yǒu chǐ tiě dà gāng lì,jiǔ yǐ zhù fǔ mó shān diān。
卒无柯柄尚弃置,懒乞月桂求婵娟。zú wú kē bǐng shàng qì zhì,lǎn qǐ yuè guì qiú chán juān。

秋夜

王令

秋夕不自晓,百虫齐一鸣。qiū xī bù zì xiǎo,bǎi chóng qí yī míng。
时节适使然,鼓胁亦有声。shí jié shì shǐ rán,gǔ xié yì yǒu shēng。
争喧鼠公盗,窸窣蛇阴行。zhēng xuān shǔ gōng dào,xī sū shé yīn xíng。
独有东家鸡,苦心为昏明。dú yǒu dōng jiā jī,kǔ xīn wèi hūn míng。

答束孝先

王令

纯金出镕炉,烜赫掩炽火。chún jīn chū róng lú,xuǎn hè yǎn chì huǒ。
锦成洗春江,众目炫莫奈。jǐn chéng xǐ chūn jiāng,zhòng mù xuàn mò nài。
鱼盐物诚微,误用幸不涴。yú yán wù chéng wēi,wù yòng xìng bù wò。
君家兄弟贤,我见始惊夥。jūn jiā xiōng dì xián,wǒ jiàn shǐ jīng huǒ。
文章露光芒,藏蕴包丛脞。wén zhāng lù guāng máng,cáng yùn bāo cóng cuǒ。
关门当自足,何暇更待我。guān mén dāng zì zú,hé xiá gèng dài wǒ。
固知仁人心,姑欲恤穷饿。gù zhī rén rén xīn,gū yù xù qióng è。
苟论才不才,自合弃如唾。gǒu lùn cái bù cái,zì hé qì rú tuò。
忆昨西来初,戚惕侍客坐。yì zuó xī lái chū,qī tì shì kè zuò。
交持驾说口,张阖不可锁。jiāo chí jià shuō kǒu,zhāng hé bù kě suǒ。
间发辨经义,铁舌莫摩挫。jiān fā biàn jīng yì,tiě shé mò mó cuò。
高文忽下投,白日骇天堕。gāo wén hū xià tóu,bái rì hài tiān duò。
眩怖欲前掩,布帛不可裹。xuàn bù yù qián yǎn,bù bó bù kě guǒ。
初视固宜惊,独获亦堪贺。chū shì gù yí jīng,dú huò yì kān hè。
又如遇贵人,绣锦饰婀娜。yòu rú yù guì rén,xiù jǐn shì ē nà。
回眸忽自鉴,恶面复窭裸。huí móu hū zì jiàn,è miàn fù jù luǒ。
屈降心巳甘,叹愤志亦颇。qū jiàng xīn sì gān,tàn fèn zhì yì pǒ。
雄高岂复争,爱恤亦加荷。xióng gāo qǐ fù zhēng,ài xù yì jiā hé。
大诗又来及,推与太浮过。dà shī yòu lái jí,tuī yǔ tài fú guò。
自无贤可称,以是恶甚播。zì wú xián kě chēng,yǐ shì è shén bō。
譬如享尪人,豆食止则可。pì rú xiǎng wāng rén,dòu shí zhǐ zé kě。
苟强担石负,蹉跌适足祸。gǒu qiáng dān shí fù,cuō diē shì zú huò。
何以论报心,结草效鬼颗。hé yǐ lùn bào xīn,jié cǎo xiào guǐ kē。

戏食雀

王令

秋风云气寒,秋雨昼夜兼。qiū fēng yún qì hán,qiū yǔ zhòu yè jiān。
饥禽湿不飞,左右烦顾瞻。jī qín shī bù fēi,zuǒ yòu fán gù zhān。
有雀独飞下,施徐入吾檐。yǒu què dú fēi xià,shī xú rù wú yán。
毛羽刷参差,嘴距交钩铦。máo yǔ shuā cān chà,zuǐ jù jiāo gōu xiān。
跳乘新舂箕,取饱公不嫌。tiào chéng xīn chōng jī,qǔ bǎo gōng bù xián。
而吾本有意,听之取微纤。ér wú běn yǒu yì,tīng zhī qǔ wēi xiān。
忽惊自飞去,窗聿不少淹。hū jīng zì fēi qù,chuāng yù bù shǎo yān。
反就高高枝,啁哳气不恬。fǎn jiù gāo gāo zhī,zhāo zhā qì bù tián。
嗟乎此微类,岂不无以厌。jiē hū cǐ wēi lèi,qǐ bù wú yǐ yàn。
来既冒弹射,固难责其廉。lái jì mào dàn shè,gù nán zé qí lián。
然余乃无罪,见怒何过严。rán yú nǎi wú zuì,jiàn nù hé guò yán。

金绳挂空虚自勉兼示束孝先

王令

金绳挂空虚,日月系两垂。jīn shéng guà kōng xū,rì yuè xì liǎng chuí。
天童坐戏弄,纵掣成东西。tiān tóng zuò xì nòng,zòng chè chéng dōng xī。
百年未死间,昼夜无穷期。bǎi nián wèi sǐ jiān,zhòu yè wú qióng qī。
短短固可惜,舒舒定非宜。duǎn duǎn gù kě xī,shū shū dìng fēi yí。
有闻未之行,有学未及知。yǒu wén wèi zhī xíng,yǒu xué wèi jí zhī。
白发已班疏,朱颜亦童黎。bái fā yǐ bān shū,zhū yán yì tóng lí。
智虑昏晚年,聪明退前时。zhì lǜ hūn wǎn nián,cōng míng tuì qián shí。
纵欲加自修,去日何胜追。zòng yù jiā zì xiū,qù rì hé shèng zhuī。
奈何少自废,老则成空悲。nài hé shǎo zì fèi,lǎo zé chéng kōng bēi。

寄洪与权

王令

与权江南来,适自满门会。yǔ quán jiāng nán lái,shì zì mǎn mén huì。
初无合我志,财以客面待。chū wú hé wǒ zhì,cái yǐ kè miàn dài。
时时相钩探,稍稍互酬对。shí shí xiāng gōu tàn,shāo shāo hù chóu duì。
根源豁披张,扃鐍失分解。gēn yuán huō pī zhāng,jiōng jué shī fēn jiě。
君然颔还嗟,我恐敬若戴。jūn rán hàn hái jiē,wǒ kǒng jìng ruò dài。
相逢时既多,相待两交快。xiāng féng shí jì duō,xiāng dài liǎng jiāo kuài。
予初请子交,子曰何可外。yǔ chū qǐng zi jiāo,zi yuē hé kě wài。
中又谢不德,卒曰吾而爱。zhōng yòu xiè bù dé,zú yuē wú ér ài。
既而第以年,子合我兄拜。jì ér dì yǐ nián,zi hé wǒ xiōng bài。
扬虽士云多,往往事冠带。yáng suī shì yún duō,wǎng wǎng shì guān dài。
中间满夫子,崛出百万最。zhōng jiān mǎn fū zi,jué chū bǎi wàn zuì。
更以子从之,而吾米则稗。gèng yǐ zi cóng zhī,ér wú mǐ zé bài。
朋从偶许攀,会合日与在。péng cóng ǒu xǔ pān,huì hé rì yǔ zài。
春晨巧夸招,月夕因论话。chūn chén qiǎo kuā zhāo,yuè xī yīn lùn huà。
书狂逸飞蛇,棋毒甚含虿。shū kuáng yì fēi shé,qí dú shén hán chài。
相谋务奇胜,聚口笑拙败。xiāng móu wù qí shèng,jù kǒu xiào zhuō bài。
贪驩不知岁,冬律忽移再。tān huān bù zhī suì,dōng lǜ hū yí zài。
余饥奔先西,饿色面留菜。yú jī bēn xiān xī,è sè miàn liú cài。
子待去亦恨,书以问我奈。zi dài qù yì hèn,shū yǐ wèn wǒ nài。
别来君何如,思子我心痗。bié lái jūn hé rú,sī zi wǒ xīn mèi。
朋分无旧欢,世险有新态。péng fēn wú jiù huān,shì xiǎn yǒu xīn tài。
高言足瑕疵,俗学牵细碎。gāo yán zú xiá cī,sú xué qiān xì suì。
贫知身贵重,病觉学力怠。pín zhī shēn guì zhòng,bìng jué xué lì dài。
壮心已无多,况去日有退。zhuàng xīn yǐ wú duō,kuàng qù rì yǒu tuì。
豫期后相见,顽陋徒老大。yù qī hòu xiāng jiàn,wán lòu tú lǎo dà。
好勤寄余书,思子百忧萃。hǎo qín jì yú shū,sī zi bǎi yōu cuì。

寄满子权

王令

子权今谓何,久不治简书。zi quán jīn wèi hé,jiǔ bù zhì jiǎn shū。
子素赐我多,岂以此遂疏。zi sù cì wǒ duō,qǐ yǐ cǐ suì shū。
予亦如常时,病与贫相俱。yǔ yì rú cháng shí,bìng yǔ pín xiāng jù。
冉冉草没阶,客脚不踏庐。rǎn rǎn cǎo méi jiē,kè jiǎo bù tà lú。
贵者事名位,崖岸夸异殊。guì zhě shì míng wèi,yá àn kuā yì shū。
贤者纵肯来,顾我欲取无。xián zhě zòng kěn lái,gù wǒ yù qǔ wú。
惟馀龊龊徒,吾亦羞与居。wéi yú chuò chuò tú,wú yì xiū yǔ jū。
潭潭一室空,编帙环三隅。tán tán yī shì kōng,biān zhì huán sān yú。
暴阳不忧偿,偷饱幸未诛。bào yáng bù yōu cháng,tōu bǎo xìng wèi zhū。
且可延朝昏,忧思老顽愚。qiě kě yán cháo hūn,yōu sī lǎo wán yú。
独有思子怀,涕下时喑呜。dú yǒu sī zi huái,tì xià shí yīn wū。

冬阴寄满子权

王令

玄云载雨惜不下,北风吹急水相黏。xuán yún zài yǔ xī bù xià,běi fēng chuī jí shuǐ xiāng nián。
周遮覆盖不通透,锢结巳厚难披燖。zhōu zhē fù gài bù tōng tòu,gù jié sì hòu nán pī xún。
微阳未复老阴壮,计去暖律时犹淹。wēi yáng wèi fù lǎo yīn zhuàng,jì qù nuǎn lǜ shí yóu yān。
青天何可一日失,渐恐此去无由瞻。qīng tiān hé kě yī rì shī,jiàn kǒng cǐ qù wú yóu zhān。
日驭自惧不得脱,略出急入地下潜。rì yù zì jù bù dé tuō,lüè chū jí rù dì xià qián。
凭阴托寒恣凌烁,风伯得意欣沾沾。píng yīn tuō hán zì líng shuò,fēng bó dé yì xīn zhān zhān。
但幸天公不省悟,谁顾地下人嗟谗。dàn xìng tiān gōng bù shěng wù,shuí gù dì xià rén jiē chán。
隔绝霜露旷不下,帝有润泽何由沾。gé jué shuāng lù kuàng bù xià,dì yǒu rùn zé hé yóu zhān。
非惟勾芽冻天折,亦恐万类由兹歼。fēi wéi gōu yá dòng tiān zhé,yì kǒng wàn lèi yóu zī jiān。
九龙衔火互相暖,称有日职借不甘。jiǔ lóng xián huǒ hù xiāng nuǎn,chēng yǒu rì zhí jiè bù gān。
群儿锐奋不量度,欲仰吐气吁以炎。qún ér ruì fèn bù liàng dù,yù yǎng tǔ qì xū yǐ yán。
惟有壮士抱剑卧,思得美酒聊自酣。wéi yǒu zhuàng shì bào jiàn wò,sī dé měi jiǔ liáo zì hān。

弱弱谁氏子

王令

弱弱谁氏子,鲜鲜一何姝。ruò ruò shuí shì zi,xiān xiān yī hé shū。
来奔富人家,妻与富人俱。lái bēn fù rén jiā,qī yǔ fù rén jù。
严妆问夫子,我岂彼室如。yán zhuāng wèn fū zi,wǒ qǐ bǐ shì rú。
夫子笑遣之,彼宁与汝都。fū zi xiào qiǎn zhī,bǐ níng yǔ rǔ dōu。
升堂由阼阶,德色溢以舒。shēng táng yóu zuò jiē,dé sè yì yǐ shū。
亲宾不敢笑,退语相嚱吁。qīn bīn bù gǎn xiào,tuì yǔ xiāng xì xū。
高堂聚群婢,唯诺相咨睢。gāo táng jù qún bì,wéi nuò xiāng zī suī。
家事忽不图,顾指取自如。jiā shì hū bù tú,gù zhǐ qǔ zì rú。
朝令拆柱薪,暮遣藩篱除。cháo lìng chāi zhù xīn,mù qiǎn fān lí chú。
风雨半夜来,百衅生不虞。fēng yǔ bàn yè lái,bǎi xìn shēng bù yú。
屋压盗随至,夫死别嫁夫。wū yā dào suí zhì,fū sǐ bié jià fū。
东邻有淑子,惟不事铅朱。dōng lín yǒu shū zi,wéi bù shì qiān zhū。
端居待人求,正色不敷腴。duān jū dài rén qiú,zhèng sè bù fū yú。
清镜见白发,行媒不顾闾。qīng jìng jiàn bái fā,xíng méi bù gù lǘ。
不知爱妻人,取舍何异欤。bù zhī ài qī rén,qǔ shě hé yì yú。

赠黄任道

王令

长河之流几万里,骇若泻自天上来。zhǎng hé zhī liú jǐ wàn lǐ,hài ruò xiè zì tiān shàng lái。
奔湍冲山拔地走,直有到海无邪回。bēn tuān chōng shān bá dì zǒu,zhí yǒu dào hǎi wú xié huí。
人之所观乃流沬,犹以激射忧天摧。rén zhī suǒ guān nǎi liú mèi,yóu yǐ jī shè yōu tiān cuī。
想其根源发声势,如纵烈火烧千雷。xiǎng qí gēn yuán fā shēng shì,rú zòng liè huǒ shāo qiān léi。
古来走死万万脚,竟莫识自何来哉。gǔ lái zǒu sǐ wàn wàn jiǎo,jìng mò shí zì hé lái zāi。
我疑鸿荒混沌日,冲破天地之元胎。wǒ yí hóng huāng hùn dùn rì,chōng pò tiān dì zhī yuán tāi。
夸娥摇头巨灵走,避不敢道曾疏开。kuā é yáo tóu jù líng zǒu,bì bù gǎn dào céng shū kāi。
锄耰之成乃畎浍,欲计议此诚可咍。chú yōu zhī chéng nǎi quǎn huì,yù jì yì cǐ chéng kě hāi。
长帆大舰不敢绝,尚恐飘去无垠涯。zhǎng fān dà jiàn bù gǎn jué,shàng kǒng piāo qù wú yín yá。
愚儿脚惯踏潢潦,安敢逆此加溯洄。yú ér jiǎo guàn tà huáng lǎo,ān gǎn nì cǐ jiā sù huí。

答黄薮富道

王令

角角适时足,力走犹或迟。jiǎo jiǎo shì shí zú,lì zǒu yóu huò chí。
从而不逮人,不若坐视之。cóng ér bù dǎi rén,bù ruò zuò shì zhī。
而予始用此,已无先人思。ér yǔ shǐ yòng cǐ,yǐ wú xiān rén sī。
间自念斯世,固亦未易为。jiān zì niàn sī shì,gù yì wèi yì wèi。
以其得而惭,曷若退自宜。yǐ qí dé ér cán,hé ruò tuì zì yí。
老身可孔颜,饿死犹夷齐。lǎo shēn kě kǒng yán,è sǐ yóu yí qí。
予心最乐此,尤喜用自持。yǔ xīn zuì lè cǐ,yóu xǐ yòng zì chí。
岂将六尺躯,贱易五羖皮。qǐ jiāng liù chǐ qū,jiàn yì wǔ gǔ pí。
但无百亩田,得抱刚气归。dàn wú bǎi mǔ tián,dé bào gāng qì guī。
年来事穷蹙,露暴无自依。nián lái shì qióng cù,lù bào wú zì yī。
姊寡不能嫁,儿孤牵我啼。zǐ guǎ bù néng jià,ér gū qiān wǒ tí。
平生事文字,无路活寒饥。píng shēng shì wén zì,wú lù huó hán jī。
勉从进士科,束若缚襁儿。miǎn cóng jìn shì kē,shù ruò fù qiǎng ér。
时时忽自笑,往往穷加悲。shí shí hū zì xiào,wǎng wǎng qióng jiā bēi。
有如高飞鸟,中路饥自低。yǒu rú gāo fēi niǎo,zhōng lù jī zì dī。
锐知从食来,不意身投黐。ruì zhī cóng shí lái,bù yì shēn tóu chī。
神龙拿白日,挟雨万里飞。shén lóng ná bái rì,xié yǔ wàn lǐ fēi。
使其口有衔,安得无驯随。shǐ qí kǒu yǒu xián,ān dé wú xùn suí。
虽然平生志,固未忍相遗。suī rán píng shēng zhì,gù wèi rěn xiāng yí。
闲时自散开,纵吟助嘘嚱。xián shí zì sàn kāi,zòng yín zhù xū xì。
财将舒己私,岂敢偷人知。cái jiāng shū jǐ sī,qǐ gǎn tōu rén zhī。
黄君道德者,术业何颀颀。huáng jūn dào dé zhě,shù yè hé qí qí。
手提九黄钟,旁取折籥吹。shǒu tí jiǔ huáng zhōng,páng qǔ zhé yuè chuī。
悬知失气类,误以唱和期。xuán zhī shī qì lèi,wù yǐ chàng hé qī。
不知里社歌,不可郊庙施。bù zhī lǐ shè gē,bù kě jiāo miào shī。
况余衰病馀,有气亦巳卑。kuàng yú shuāi bìng yú,yǒu qì yì sì bēi。
加之困俗学,羝角方牵羸。jiā zhī kùn sú xué,dī jiǎo fāng qiān léi。
诗陈尽自道,幸子怜无疵。shī chén jǐn zì dào,xìng zi lián wú cī。

春风

王令

春风东来暖如嘘,过拂我面撩我裾。chūn fēng dōng lái nuǎn rú xū,guò fú wǒ miàn liāo wǒ jū。
不知我心老有异,亦欲调我儿女如。bù zhī wǒ xīn lǎo yǒu yì,yì yù diào wǒ ér nǚ rú。
庭前花枝笑自爱,风里草力更相扶。tíng qián huā zhī xiào zì ài,fēng lǐ cǎo lì gèng xiāng fú。
旁林曲树足飞鸟,不问燕雀鸱鸢乌。páng lín qū shù zú fēi niǎo,bù wèn yàn què chī yuān wū。
求雌要雄各有意,岂但斗竞争春呼。qiú cí yào xióng gè yǒu yì,qǐ dàn dòu jìng zhēng chūn hū。
春巢成多夏卵众,明年计此更有馀。chūn cháo chéng duō xià luǎn zhòng,míng nián jì cǐ gèng yǒu yú。
非唯喧呼乱人耳,渐恐巢穴妨人居。fēi wéi xuān hū luàn rén ěr,jiàn kǒng cháo xué fáng rén jū。
收残射中岂无道,我亦力可弯长弧。shōu cán shè zhōng qǐ wú dào,wǒ yì lì kě wān zhǎng hú。
林深枝曲矢不入,况弓待借家所无。lín shēn zhī qū shǐ bù rù,kuàng gōng dài jiè jiā suǒ wú。
行吁坐盻不可奈,安得静默投身俱。xíng xū zuò xì bù kě nài,ān dé jìng mò tóu shēn jù。

长风

王令

长风吹百草,势力亦随靡。zhǎng fēng chuī bǎi cǎo,shì lì yì suí mí。
地长风易休,草力复随起。dì zhǎng fēng yì xiū,cǎo lì fù suí qǐ。
长风随令归,风去何时来。zhǎng fēng suí lìng guī,fēng qù hé shí lái。
百草安正繁,兰生尔何哉。bǎi cǎo ān zhèng fán,lán shēng ěr hé zāi。

东风

王令

东风来几日,穷巷不见春。dōng fēng lái jǐ rì,qióng xiàng bù jiàn chūn。
不知得花由,只见插花人。bù zhī dé huā yóu,zhǐ jiàn chā huā rén。
东风能几时,听尔多欢欣。dōng fēng néng jǐ shí,tīng ěr duō huān xīn。
徒恐春风归,汝我同悲辛。tú kǒng chūn fēng guī,rǔ wǒ tóng bēi xīn。

哭诗六章

王令

死者徒已死,思之恨无涯。sǐ zhě tú yǐ sǐ,sī zhī hèn wú yá。
生者非素心,还作死者嗟。shēng zhě fēi sù xīn,hái zuò sǐ zhě jiē。
今古悲略同,斯道竟奈何。jīn gǔ bēi lüè tóng,sī dào jìng nài hé。
哀弦直易绝,哭词曲难歌。āi xián zhí yì jué,kū cí qū nán gē。

哭诗六章

王令

朝哭声吁吁,暮哭声转无。cháo kū shēng xū xū,mù kū shēng zhuǎn wú。
声无血随尽,安得目不枯。shēng wú xuè suí jǐn,ān dé mù bù kū。
目枯不足叹,无目心自安。mù kū bù zú tàn,wú mù xīn zì ān。
目存多所见,不若无目完。mù cún duō suǒ jiàn,bù ruò wú mù wán。

哭诗六章

王令

切切复切切,泪尽琴弦绝。qiè qiè fù qiè qiè,lèi jǐn qín xián jué。
愤气吐不出,内作心肝热。fèn qì tǔ bù chū,nèi zuò xīn gān rè。
朝浆渴不胜,暮潦浊不清。cháo jiāng kě bù shèng,mù lǎo zhuó bù qīng。
何以慰我怀,安得沧海冰。hé yǐ wèi wǒ huái,ān dé cāng hǎi bīng。

哭诗六章

王令

哭莫傍沧海,泪落长海流。kū mò bàng cāng hǎi,lèi luò zhǎng hǎi liú。
流深风涛多,驾荡覆我舟。liú shēn fēng tāo duō,jià dàng fù wǒ zhōu。
不若洒春草,荆榛芜蔓茎。bù ruò sǎ chūn cǎo,jīng zhēn wú màn jīng。
怨气触草死,犹得香兰生。yuàn qì chù cǎo sǐ,yóu dé xiāng lán shēng。

哭诗六章

王令

朝歌忧思多,暮歌无奈何。cháo gē yōu sī duō,mù gē wú nài hé。
偶叹气亦绝,未恸血先沱。ǒu tàn qì yì jué,wèi tòng xuè xiān tuó。
泪落入口少,不如出眼多。lèi luò rù kǒu shǎo,bù rú chū yǎn duō。
安得常病躯,不为瘠且瘥。ān dé cháng bìng qū,bù wèi jí qiě chài。

哭诗六章

王令

目虽泪所出,由来心乃源。mù suī lèi suǒ chū,yóu lái xīn nǎi yuán。
白日照我面,意欲干汍澜。bái rì zhào wǒ miàn,yì yù gàn wán lán。
而不照我心,我泪何由乾。ér bù zhào wǒ xīn,wǒ lèi hé yóu qián。
况在重云遮,使我何自安。kuàng zài zhòng yún zhē,shǐ wǒ hé zì ān。