古诗词

王洋

赠笔工周宣

王洋

静闻孤卓漏声迟,午转花阴昼景移。jìng wén gū zhuó lòu shēng chí,wǔ zhuǎn huā yīn zhòu jǐng yí。
能事莫忧身不足,人间不用石榴皮。néng shì mò yōu shēn bù zú,rén jiān bù yòng shí liú pí。

吴使君

王洋

玉皇案吏去纷纷,舟到三山有几人。yù huáng àn lì qù fēn fēn,zhōu dào sān shān yǒu jǐ rén。
西掖文章推独步,早归丹陛演经纶。xī yē wén zhāng tuī dú bù,zǎo guī dān bì yǎn jīng lún。

化僧求诗往宣城

王洋

草鞋踏破世间尘,乞饭因缘不为身。cǎo xié tà pò shì jiān chén,qǐ fàn yīn yuán bù wèi shēn。
一路春风好消息,不知此事付何人。yī lù chūn fēng hǎo xiāo xī,bù zhī cǐ shì fù hé rén。

僧求诗往平江

王洋

一瓶一钵远山寒,野路梅花已向残。yī píng yī bō yuǎn shān hán,yě lù méi huā yǐ xiàng cán。
自古吴门十万户,莫疑开口告人难。zì gǔ wú mén shí wàn hù,mò yí kāi kǒu gào rén nán。

送乡僧证缘归山阳

王洋

千家名满百家村,细说淮南欲断魂。qiān jiā míng mǎn bǎi jiā cūn,xì shuō huái nán yù duàn hún。
师到乡关勤问讯,古人今有几人存。shī dào xiāng guān qín wèn xùn,gǔ rén jīn yǒu jǐ rén cún。

赠廨院主僧

王洋

平生老信爱颠狂,觉子而今继道场。píng shēng lǎo xìn ài diān kuáng,jué zi ér jīn jì dào chǎng。
坐断前溪去来路,为谁辛苦为谁忙。zuò duàn qián xī qù lái lù,wèi shuí xīn kǔ wèi shuí máng。

下云居至瑶田戏赠圆老

王洋

山在云中人在山,人居山与白云闲。shān zài yún zhōng rén zài shān,rén jū shān yǔ bái yún xián。
也须认得瑶田路,方见青云一望间。yě xū rèn dé yáo tián lù,fāng jiàn qīng yún yī wàng jiān。

戏伸监院伸宣力甚勤圆老有传衣之意

王洋

安乐窝前安乐僧,一轮明月一枯藤。ān lè wō qián ān lè sēng,yī lún míng yuè yī kū téng。
与他整顿山林了,更上孤峰第一层。yǔ tā zhěng dùn shān lín le,gèng shàng gū fēng dì yī céng。

赠宣上人二首

王洋

海上孤峰一剑铓,从来匣里自韬光。hǎi shàng gū fēng yī jiàn máng,cóng lái xiá lǐ zì tāo guāng。
如今直面相呈处,怀玉山头春草长。rú jīn zhí miàn xiāng chéng chù,huái yù shān tóu chūn cǎo zhǎng。

赠宣上人二首

王洋

袖被腾腾粥饭师,无人曾见下山时。xiù bèi téng téng zhōu fàn shī,wú rén céng jiàn xià shān shí。
相逢只道无能解,肯作红楼应制诗。xiāng féng zhǐ dào wú néng jiě,kěn zuò hóng lóu yīng zhì shī。

老僧年八十五诵经度僧今五十八年一室翛然日诵法华数过因题壁间

王洋

事随过眼尘常静,愁不关心梦更清。shì suí guò yǎn chén cháng jìng,chóu bù guān xīn mèng gèng qīng。
八十五年香火社,残经七卷席平生。bā shí wǔ nián xiāng huǒ shè,cán jīng qī juǎn xí píng shēng。

酬伯氏再用前韵

王洋

自方国小难回袖,不畏秦彊欲奏盆。zì fāng guó xiǎo nán huí xiù,bù wèi qín jiàng yù zòu pén。
遥想调琴堂上日,仁风曾使满千门。yáo xiǎng diào qín táng shàng rì,rén fēng céng shǐ mǎn qiān mén。

和赋秋声

王洋

初传岩谷声犹静,乍转松篁韵更清。chū chuán yán gǔ shēng yóu jìng,zhà zhuǎn sōng huáng yùn gèng qīng。
莫遣幽人破幽梦,梦中荣辱一般轻。mò qiǎn yōu rén pò yōu mèng,mèng zhōng róng rǔ yī bān qīng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

色分姑射冰肌外,味在金仙露掌中。sè fēn gū shè bīng jī wài,wèi zài jīn xiān lù zhǎng zhōng。
乞与佳人润妆脸,两家春色一般风。qǐ yǔ jiā rén rùn zhuāng liǎn,liǎng jiā chūn sè yī bān fēng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

闻道金城煮?䤙,贡包长伴雨儿梨。wén dào jīn chéng zhǔ mì lì,gòng bāo zhǎng bàn yǔ ér lí。
即今万里风流在,浙水东头又浙西。jí jīn wàn lǐ fēng liú zài,zhè shuǐ dōng tóu yòu zhè xī。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

文人运化得天然,九酝香醪自日边。wén rén yùn huà dé tiān rán,jiǔ yùn xiāng láo zì rì biān。
分与诗人浇舌本,不妨石涧一杯泉。fēn yǔ shī rén jiāo shé běn,bù fáng shí jiàn yī bēi quán。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

南浦红蕖色欲然,北山僧枕梦无边。nán pǔ hóng qú sè yù rán,běi shān sēng zhěn mèng wú biān。
醉乡境界无南北,不用移封向酒泉。zuì xiāng jìng jiè wú nán běi,bù yòng yí fēng xiàng jiǔ quán。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

沙觜冰消水上波,春风初不奈梅何。shā zī bīng xiāo shuǐ shàng bō,chūn fēng chū bù nài méi hé。
雪中犹恐迷真色,残雪如今得似么。xuě zhōng yóu kǒng mí zhēn sè,cán xuě rú jīn dé shì me。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

春入茶山梦未回,闲情独爱一枝梅。chūn rù chá shān mèng wèi huí,xián qíng dú ài yī zhī méi。
团圞要共邻僧借,不怕铜瓶带月来。tuán luán yào gòng lín sēng jiè,bù pà tóng píng dài yuè lái。

和吉父韵谢谹父煮菜二首

王洋

云海堂前饭鼓忙,头陀岩下客船香。yún hǎi táng qián fàn gǔ máng,tóu tuó yán xià kè chuán xiāng。
长因笋蕨甜如蜜,引得游山潘孟阳。zhǎng yīn sǔn jué tián rú mì,yǐn dé yóu shān pān mèng yáng。