古诗词

王洋

子楚煮雪水瀹团茶乃举陶翰林语以诗见戏不敢不酬

王洋

平生何居士,一壑清江濆。píng shēng hé jū shì,yī hè qīng jiāng fén。
达观真大士,独往乃声闻。dá guān zhēn dà shì,dú wǎng nǎi shēng wén。
我亦策蹇步,不甘子绝群。wǒ yì cè jiǎn bù,bù gān zi jué qún。
追逐到灭景,回视嗟纷纭。zhuī zhú dào miè jǐng,huí shì jiē fēn yún。
今朝玉府开,群仙剪瑶裙。jīn cháo yù fǔ kāi,qún xiān jiǎn yáo qún。
迷空散天花,万叠屯寒云。mí kōng sàn tiān huā,wàn dié tún hán yún。
赏心会两遂,百忧销一焚。shǎng xīn huì liǎng suì,bǎi yōu xiāo yī fén。
双凤已鸣似,神椎抗孤军。shuāng fèng yǐ míng shì,shén chuí kàng gū jūn。
更看阴沴尽,高檐挂晴曛。gèng kàn yīn lì jǐn,gāo yán guà qíng xūn。

谢吴提干惠诗文

王洋

排门雪三尺,闭户饥肠鸣。pái mén xuě sān chǐ,bì hù jī cháng míng。
拥骑远方来,骨法秀以清。yōng qí yuǎn fāng lái,gǔ fǎ xiù yǐ qīng。
袖出一卷书,中有怖俗情。xiù chū yī juǎn shū,zhōng yǒu bù sú qíng。
上言井有德,为费四字铭。shàng yán jǐng yǒu dé,wèi fèi sì zì míng。
下言酒伤道,颠倒虞心兵。xià yán jiǔ shāng dào,diān dào yú xīn bīng。
中流障百川,绝口无纵横。zhōng liú zhàng bǎi chuān,jué kǒu wú zòng héng。
君子皆是术,殄病人自惊。jūn zi jiē shì shù,tiǎn bìng rén zì jīng。
子其欲修我,匪以校我荣。zi qí yù xiū wǒ,fěi yǐ xiào wǒ róng。
再拜采杂佩,斯云得香蘅。zài bài cǎi zá pèi,sī yún dé xiāng héng。

代徐思远谢张季万

王洋

淳风叹辽远,友道伤浇漓。chún fēng tàn liáo yuǎn,yǒu dào shāng jiāo lí。
交情比一线,断续同羁縻。jiāo qíng bǐ yī xiàn,duàn xù tóng jī mí。
仁惇既难合,义重亦不支。rén dūn jì nán hé,yì zhòng yì bù zhī。
寒谷少温律,衡门自寒扉。hán gǔ shǎo wēn lǜ,héng mén zì hán fēi。
亦闻豪侠地,风月满台池。yì wén háo xiá dì,fēng yuè mǎn tái chí。
可怜伏雌客,出往无所施。kě lián fú cí kè,chū wǎng wú suǒ shī。
淮乡有病客,波浪逐沦弥。huái xiāng yǒu bìng kè,bō làng zhú lún mí。
中流失舟楫,宛在水中泜。zhōng liú shī zhōu jí,wǎn zài shuǐ zhōng zhī。
请叙先世德,缭绕穷方维。qǐng xù xiān shì dé,liáo rào qióng fāng wéi。
始奉华阴组,继迹东南驰。shǐ fèng huá yīn zǔ,jì jì dōng nán chí。
道有海内誉,经为淮上师。dào yǒu hǎi nèi yù,jīng wèi huái shàng shī。
闻风事钻仰,极力忘惫疲。wén fēng shì zuān yǎng,jí lì wàng bèi pí。
求精析晋豕,辨伪正褒漦。qiú jīng xī jìn shǐ,biàn wěi zhèng bāo chí。
大逐千里鹏,小察一寸鳍。dà zhú qiān lǐ péng,xiǎo chá yī cùn qí。
旌善类骋骏,诛奸如戮鲵。jīng shàn lèi chěng jùn,zhū jiān rú lù ní。
鱼虫蛙虾蛤,琐琐俱不遗。yú chóng wā xiā há,suǒ suǒ jù bù yí。
笔阵骥逸野,词锋江斩螭。bǐ zhèn jì yì yě,cí fēng jiāng zhǎn chī。
导江派海尾,疏源河凿岯。dǎo jiāng pài hǎi wěi,shū yuán hé záo pí。
立言经寓宇,刊行结防堤。lì yán jīng yù yǔ,kān xíng jié fáng dī。
礼乐尊中国,春秋挥四夷。lǐ lè zūn zhōng guó,chūn qiū huī sì yí。
书谣切颂帝,诗化淑歌妃。shū yáo qiè sòng dì,shī huà shū gē fēi。
德苑心潜远,文帷性自嬉。dé yuàn xīn qián yuǎn,wén wéi xìng zì xī。
谋心千古近,张目万人睢。móu xīn qiān gǔ jìn,zhāng mù wàn rén suī。
观范推难习,同肩叹莫追。guān fàn tuī nán xí,tóng jiān tàn mò zhuī。
穷荣探沓默,测远极奫而。qióng róng tàn dá mò,cè yuǎn jí yūn ér。
奚事千张锦,真成一角犀。xī shì qiān zhāng jǐn,zhēn chéng yī jiǎo xī。
听言真靡靡,观行自披披。tīng yán zhēn mí mí,guān xíng zì pī pī。
里荐书频上,天恩泽屡垂。lǐ jiàn shū pín shàng,tiān ēn zé lǚ chuí。
翼冲宜遂奋,羽困奈轻摧。yì chōng yí suì fèn,yǔ kùn nài qīng cuī。
贱子承前绪,遗踪恨久违。jiàn zi chéng qián xù,yí zōng hèn jiǔ wéi。
智高思引望,愚下顾难移。zhì gāo sī yǐn wàng,yú xià gù nán yí。
前业皆纷放,今怀孰怨咨。qián yè jiē fēn fàng,jīn huái shú yuàn zī。
志存宜自励,聪失仆安祈。zhì cún yí zì lì,cōng shī pū ān qí。
碌碌追香饵,规规拾腐劙。lù lù zhuī xiāng ěr,guī guī shí fǔ lí。
戴盆思倬汉,屋蔀蔽朝曦。dài pén sī zhuō hàn,wū bù bì cháo xī。
流落真难似,衣冠愧未宜。liú luò zhēn nán shì,yī guān kuì wèi yí。
敢思千里润,但觊一环溪。gǎn sī qiān lǐ rùn,dàn jì yī huán xī。
自分无修翮,何人整困泥。zì fēn wú xiū hé,hé rén zhěng kùn ní。
及门初著足,投分乃知归。jí mén chū zhù zú,tóu fēn nǎi zhī guī。
衮衮窥儒海,汪汪见量陂。gǔn gǔn kuī rú hǎi,wāng wāng jiàn liàng bēi。
风流饶洒落,矩度尽逶迤。fēng liú ráo sǎ luò,jǔ dù jǐn wēi yí。
附尾蝇方借,馀斑豹幸窥。fù wěi yíng fāng jiè,yú bān bào xìng kuī。
自从柸与共,不觉岁逾期。zì cóng pēi yǔ gòng,bù jué suì yú qī。
饮德初难料,蒙庥久尚疑。yǐn dé chū nán liào,méng xiū jiǔ shàng yí。
篇章时继续,杖屦屡追随。piān zhāng shí jì xù,zhàng jù lǚ zhuī suí。
乍履云衢便,俱亡客路危。zhà lǚ yún qú biàn,jù wáng kè lù wēi。
与钱宽剩酒,裹饭接残炊。yǔ qián kuān shèng jiǔ,guǒ fàn jiē cán chuī。
揣质恩奚自,知公德不漓。chuāi zhì ēn xī zì,zhī gōng dé bù lí。
煦濡三尺泽,和暖一囊衣。xù rú sān chǐ zé,hé nuǎn yī náng yī。
盛事真惊俗,神高解起痿。shèng shì zhēn jīng sú,shén gāo jiě qǐ wěi。
老躯财脱病,稚子孰言肥。lǎo qū cái tuō bìng,zhì zi shú yán féi。
慰荐增今喜,栽培任夙期。wèi jiàn zēng jīn xǐ,zāi péi rèn sù qī。
此身如寄托,毕愿服耕耛。cǐ shēn rú jì tuō,bì yuàn fú gēng yí。
悲此孤根弱,愁先百草萎。bēi cǐ gū gēn ruò,chóu xiān bǎi cǎo wēi。
名卿宜达理,直道不容私。míng qīng yí dá lǐ,zhí dào bù róng sī。
饮德宁辞醉,餐和不恨饥。yǐn dé níng cí zuì,cān hé bù hèn jī。
顿忘前事迫,复虑异时悲。dùn wàng qián shì pò,fù lǜ yì shí bēi。
东阁虽开馆,淄川只下帷。dōng gé suī kāi guǎn,zī chuān zhǐ xià wéi。
可能尝燕乐,独肯念贫羸。kě néng cháng yàn lè,dú kěn niàn pín léi。
肉骨非无药,还生信有医。ròu gǔ fēi wú yào,hái shēng xìn yǒu yī。
论情惟藉口,此病敢言腓。lùn qíng wéi jí kǒu,cǐ bìng gǎn yán féi。
枯鲋长思水,官蛙幸给糜。kū fù zhǎng sī shuǐ,guān wā xìng gěi mí。
承庥宜足矣,去德如何之。chéng xiū yí zú yǐ,qù dé rú hé zhī。
道义终祈合,形骸听易睽。dào yì zhōng qí hé,xíng hái tīng yì kuí。
借筹难献策,罄竹莫陈词。jiè chóu nán xiàn cè,qìng zhú mò chén cí。
君子真雄观,幽人乏令姿。jūn zi zhēn xióng guān,yōu rén fá lìng zī。
甘贪宁守鲁,事大复贫齐。gān tān níng shǒu lǔ,shì dà fù pín qí。
已佩添年药,还吟起病诗。yǐ pèi tiān nián yào,hái yín qǐ bìng shī。
命疏从我薄,情解为君怡。mìng shū cóng wǒ báo,qíng jiě wèi jūn yí。
聊述芜词拙,章成复自嗤。liáo shù wú cí zhuō,zhāng chéng fù zì chī。

和沈子美梅诗

王洋

一气如权衡,俯仰在缇室。yī qì rú quán héng,fǔ yǎng zài tí shì。
鼓行橐籥间,草木俱应律。gǔ xíng tuó yuè jiān,cǎo mù jù yīng lǜ。
物物各有长,辈行皆屈膝。wù wù gè yǒu zhǎng,bèi xíng jiē qū xī。
谁能长百花,寒梅最先密。shuí néng zhǎng bǎi huā,hán méi zuì xiān mì。
自此启端兆,次乃排等秩。zì cǐ qǐ duān zhào,cì nǎi pái děng zhì。
微者或易伤,大者或不实。wēi zhě huò yì shāng,dà zhě huò bù shí。
剪除困陵暴,粪扫如扑抶。jiǎn chú kùn líng bào,fèn sǎo rú pū chì。
骈开类争妍,粉败若老佚。pián kāi lèi zhēng yán,fěn bài ruò lǎo yì。
采撷既纷纷,弃置复郁郁。cǎi xié jì fēn fēn,qì zhì fù yù yù。
大抵争春花,柔弱忌寒冽。dà dǐ zhēng chūn huā,róu ruò jì hán liè。
方知岁前梅,义勇过箭疾。fāng zhī suì qián méi,yì yǒng guò jiàn jí。
有如比红儿,观者亦呵叱。yǒu rú bǐ hóng ér,guān zhě yì hē chì。
有如当皱玉,却欲数梨橘。yǒu rú dāng zhòu yù,què yù shù lí jú。
又如奏金石,秋虫并啁唧。yòu rú zòu jīn shí,qiū chóng bìng zhāo jī。
又如持豨苓,便拟簉芝术。yòu rú chí xī líng,biàn nǐ zào zhī shù。
又如白玉堂,光耀映蓬荜。yòu rú bái yù táng,guāng yào yìng péng bì。
以此难著语,老眼徒屡熨。yǐ cǐ nán zhù yǔ,lǎo yǎn tú lǚ yùn。
前贤有题韵,灵还不容乞。qián xián yǒu tí yùn,líng hái bù róng qǐ。
欲写文君容,相如口犹吃。yù xiě wén jūn róng,xiāng rú kǒu yóu chī。
投章自清绝,报聘我战栗。tóu zhāng zì qīng jué,bào pìn wǒ zhàn lì。
昨者得君诗,冬景当暖日。zuó zhě dé jūn shī,dōng jǐng dāng nuǎn rì。
猝然遇彊敌,不战势已屈。cù rán yù jiàng dí,bù zhàn shì yǐ qū。
堂堂既难当,惴惴良自失。táng táng jì nán dāng,zhuì zhuì liáng zì shī。
花前嫫姆陋,篆外青黄质。huā qián mó mǔ lòu,zhuàn wài qīng huáng zhì。
鲁肃思一鸣,展禽恐三黜。lǔ sù sī yī míng,zhǎn qín kǒng sān chù。
旧积已经年,佳情谅难窒。jiù jī yǐ jīng nián,jiā qíng liàng nán zhì。
勉力驾疲钝,着鞭追俊逸。miǎn lì jià pí dùn,zhe biān zhuī jùn yì。
我于掌武公,踪迹亦旧物。wǒ yú zhǎng wǔ gōng,zōng jì yì jiù wù。
差肩固百千,及门或六七。chà jiān gù bǎi qiān,jí mén huò liù qī。
嘉谟传四海,吾君能细述。jiā mó chuán sì hǎi,wú jūn néng xì shù。
馀事付丙丁,词华须甲乙。yú shì fù bǐng dīng,cí huá xū jiǎ yǐ。
始信直道功,子孙定逢吉。shǐ xìn zhí dào gōng,zi sūn dìng féng jí。
门户既未艾,青史当屡笔。mén hù jì wèi ài,qīng shǐ dāng lǚ bǐ。
我思荐一言,君其试无忽。wǒ sī jiàn yī yán,jūn qí shì wú hū。
藻身须英华,造道在经术。zǎo shēn xū yīng huá,zào dào zài jīng shù。
学博贵守约,美质或矫拂。xué bó guì shǒu yuē,měi zhì huò jiǎo fú。
古者亦有言,愚虑千得一。gǔ zhě yì yǒu yán,yú lǜ qiān dé yī。
川流子方兴,绝潢我易毕。chuān liú zi fāng xīng,jué huáng wǒ yì bì。
晴昊插繁华,从今好颜色。qíng hào chā fán huá,cóng jīn hǎo yán sè。

王洋

心妙意难到,理浅语易俗。xīn miào yì nán dào,lǐ qiǎn yǔ yì sú。
惟此公共美,路坦行自局。wéi cǐ gōng gòng měi,lù tǎn xíng zì jú。
彊勉思攀陪,虽恳不见录。jiàng miǎn sī pān péi,suī kěn bù jiàn lù。
料想何水曹,平生一夔足。liào xiǎng hé shuǐ cáo,píng shēng yī kuí zú。

观徐园金橘有感

王洋

金丸不逐肉,聚族居士园。jīn wán bù zhú ròu,jù zú jū shì yuán。
此园岂不佳,百卉念已繁。cǐ yuán qǐ bù jiā,bǎi huì niàn yǐ fán。
主人特爱重,列围限儿孙。zhǔ rén tè ài zhòng,liè wéi xiàn ér sūn。
岁晚甘液成,馈荐笾豆存。suì wǎn gān yè chéng,kuì jiàn biān dòu cún。
楚楚小䍦栏,弥戴覆护恩。chǔ chǔ xiǎo lí lán,mí dài fù hù ēn。
向来丛棘中,岂不茂本根。xiàng lái cóng jí zhōng,qǐ bù mào běn gēn。
零落草木傍,未得依兰荪。líng luò cǎo mù bàng,wèi dé yī lán sūn。
一朝被华藻,如奉贡篚尊。yī cháo bèi huá zǎo,rú fèng gòng fěi zūn。
辉辉黄金实,采摘勤加餐。huī huī huáng jīn shí,cǎi zhāi qín jiā cān。
乃知物贵贱,得失同一原。nǎi zhī wù guì jiàn,dé shī tóng yī yuán。
收用贵瑚琏,弃置轻邱樊。shōu yòng guì hú liǎn,qì zhì qīng qiū fán。
临风一感叹,相向无复言。lín fēng yī gǎn tàn,xiāng xiàng wú fù yán。

枯柏

王洋

斋前两柏树,其大皆十围。zhāi qián liǎng bǎi shù,qí dà jiē shí wéi。
我初营屋时,正与两柏期。wǒ chū yíng wū shí,zhèng yǔ liǎng bǎi qī。
其一傍北亭,其一近南篱。qí yī bàng běi tíng,qí yī jìn nán lí。
相去十步间,当夏无炎曦。xiāng qù shí bù jiān,dāng xià wú yán xī。
我翁时来游,对此颜貌怡。wǒ wēng shí lái yóu,duì cǐ yán mào yí。
群从来其间,或饮或赋诗。qún cóng lái qí jiān,huò yǐn huò fù shī。
宾客来其间,顾盻屡解颐。bīn kè lái qí jiān,gù xì lǚ jiě yí。
桃李几番春,不逐物态移。táo lǐ jǐ fān chūn,bù zhú wù tài yí。
霜雪苦侵刻,曾不颜色衰。shuāng xuě kǔ qīn kè,céng bù yán sè shuāi。
亦知坚贞性,凛凛不可期。yì zhī jiān zhēn xìng,lǐn lǐn bù kě qī。
夫何今年秋,予来自京师。fū hé jīn nián qiū,yǔ lái zì jīng shī。
哭亲苫块间,喘息绝自持。kū qīn shān kuài jiān,chuǎn xī jué zì chí。
忽见南篱柏,索索但枯枝。hū jiàn nán lí bǎi,suǒ suǒ dàn kū zhī。
徘徊柏树下,终日怀嗟咨。pái huái bǎi shù xià,zhōng rì huái jiē zī。
家人对我言,柏死已经时。jiā rén duì wǒ yán,bǎi sǐ yǐ jīng shí。
今年春夏交,老翁初见之。jīn nián chūn xià jiāo,lǎo wēng chū jiàn zhī。
悲伤复爱惜,不忍加斧斯。bēi shāng fù ài xī,bù rěn jiā fǔ sī。
意谓粪壤间,所处非所宜。yì wèi fèn rǎng jiān,suǒ chù fēi suǒ yí。
材已中栋梁,安得死茅茨。cái yǐ zhōng dòng liáng,ān dé sǐ máo cí。
为此感慨久,子岂尽得知。wèi cǐ gǎn kǎi jiǔ,zi qǐ jǐn dé zhī。
我既闻此言,不觉重纷洟。wǒ jì wén cǐ yán,bù jué zhòng fēn tì。
岂为小圃内,失此岁寒姿。qǐ wèi xiǎo pǔ nèi,shī cǐ suì hán zī。
盖念天与人,响答良不疑。gài niàn tiān yǔ rén,xiǎng dá liáng bù yí。
方夏巨柏死,致秋哲人萎。fāng xià jù bǎi sǐ,zhì qiū zhé rén wēi。
岂不明告人,象类来不迟。qǐ bù míng gào rén,xiàng lèi lái bù chí。
所以翁对此,泫然双泪垂。suǒ yǐ wēng duì cǐ,xuàn rán shuāng lèi chuí。
大厦将营度,固非一木支。dà shà jiāng yíng dù,gù fēi yī mù zhī。
奈何如此材,终死不得施。nài hé rú cǐ cái,zhōng sǐ bù dé shī。
芃芃丛生者,朴樕良已卑。péng péng cóng shēng zhě,pǔ sù liáng yǐ bēi。
槐老未及仞,露腹忧明离。huái lǎo wèi jí rèn,lù fù yōu míng lí。
东边一畦菊,岂足充朝饥。dōng biān yī qí jú,qǐ zú chōng cháo jī。
树兰徒九畹,不能比芜蘼。shù lán tú jiǔ wǎn,bù néng bǐ wú mí。
萧萧数竿竹,空腹将何为。xiāo xiāo shù gān zhú,kōng fù jiāng hé wèi。
此外杂花木,不复较雄雌。cǐ wài zá huā mù,bù fù jiào xióng cí。
譬如麟失薮,驽马从竞驰。pì rú lín shī sǒu,nú mǎ cóng jìng chí。
鸾凤要高翔,巢卵何用窥。luán fèng yào gāo xiáng,cháo luǎn hé yòng kuī。
于怀久衡虑,追数苦费词。yú huái jiǔ héng lǜ,zhuī shù kǔ fèi cí。
枯柏复枯柏,汝其亦长思。kū bǎi fù kū bǎi,rǔ qí yì zhǎng sī。

八月道宫闻莺

王洋

密林啭圆吭,流韵入清杳。mì lín zhuàn yuán kēng,liú yùn rù qīng yǎo。
当时太晚计,花前来不早。dāng shí tài wǎn jì,huā qián lái bù zǎo。
致使惜春人,闻声恨先老。zhì shǐ xī chūn rén,wén shēng hèn xiān lǎo。
正缘幽谷春,朋友在久要。zhèng yuán yōu gǔ chūn,péng yǒu zài jiǔ yào。
争春快先鸣,无乃失友道。zhēng chūn kuài xiān míng,wú nǎi shī yǒu dào。
日坞集芳栏,名园唱清晓。rì wù jí fāng lán,míng yuán chàng qīng xiǎo。
得路共迁腾,此事不草草。dé lù gòng qiān téng,cǐ shì bù cǎo cǎo。
即今秋色高,金衣尚鲜好。jí jīn qiū sè gāo,jīn yī shàng xiān hǎo。
歌舞兴未阑,秋空乐晴昊。gē wǔ xīng wèi lán,qiū kōng lè qíng hào。

和谹父寻春之作

王洋

秾华女儿红,芳草王孙绿。nóng huá nǚ ér hóng,fāng cǎo wáng sūn lǜ。
小大各尽态,低昂俱悦目。xiǎo dà gè jǐn tài,dī áng jù yuè mù。
久雨脱滞著,振衣乐休沐。jiǔ yǔ tuō zhì zhù,zhèn yī lè xiū mù。
晴空吟思开,命简句可属。qíng kōng yín sī kāi,mìng jiǎn jù kě shǔ。
起看花覆墙,净扫云为屋。qǐ kàn huā fù qiáng,jìng sǎo yún wèi wū。
幸会二三老,风骚命奴仆。xìng huì èr sān lǎo,fēng sāo mìng nú pū。
欲说未说情,三篇两篇足。yù shuō wèi shuō qíng,sān piān liǎng piān zú。
玉人花映面,眉黛添香醁。yù rén huā yìng miàn,méi dài tiān xiāng lù。
杯酒戒失身,无如饱扪腹。bēi jiǔ jiè shī shēn,wú rú bǎo mén fù。

路居士山水歌

王洋

人年八十百虑昏,丈人耳目方聪明。rén nián bā shí bǎi lǜ hūn,zhàng rén ěr mù fāng cōng míng。
他人到此筋力疲,丈人胜如年少时。tā rén dào cǐ jīn lì pí,zhàng rén shèng rú nián shǎo shí。
老中强健闲中忙,经卷丹炉肘后方。lǎo zhōng qiáng jiàn xián zhōng máng,jīng juǎn dān lú zhǒu hòu fāng。
金书千轴造理窟,赤城七篇谈坐忘。jīn shū qiān zhóu zào lǐ kū,chì chéng qī piān tán zuò wàng。
我年三十始相识,丈人年已几六十。wǒ nián sān shí shǐ xiāng shí,zhàng rén nián yǐ jǐ liù shí。
往来出处三十年,体无作用神安然。wǎng lái chū chù sān shí nián,tǐ wú zuò yòng shén ān rán。
静窥了不见根底,我谓君心只如此。jìng kuī le bù jiàn gēn dǐ,wǒ wèi jūn xīn zhǐ rú cǐ。
那知能事有别肠,笔下风光穷妙理。nà zhī néng shì yǒu bié cháng,bǐ xià fēng guāng qióng miào lǐ。
龟溪道人古衲师,心辞声利常无为。guī xī dào rén gǔ nà shī,xīn cí shēng lì cháng wú wèi。
晨钟粥钵半炉火,午日茶瓯一局棋。chén zhōng zhōu bō bàn lú huǒ,wǔ rì chá ōu yī jú qí。
一朝共语小窗前,袖出小卷含风烟。yī cháo gòng yǔ xiǎo chuāng qián,xiù chū xiǎo juǎn hán fēng yān。
为言老路手作此,画出王郎访戴船。wèi yán lǎo lù shǒu zuò cǐ,huà chū wáng láng fǎng dài chuán。
明朝见我微笑语,漏泄丹青奈缁侣。míng cháo jiàn wǒ wēi xiào yǔ,lòu xiè dān qīng nài zī lǚ。
别有一段壶中天,果若知音定分付。bié yǒu yī duàn hú zhōng tiān,guǒ ruò zhī yīn dìng fēn fù。
轻轻一轴数尺长,奇峰突兀烟茫茫。qīng qīng yī zhóu shù chǐ zhǎng,qí fēng tū wù yān máng máng。
其间细屑千万状,领略试为哦新章。qí jiān xì xiè qiān wàn zhuàng,lǐng lüè shì wèi ó xīn zhāng。
初画寒林宿鸟惊,山蹊渐晓人渐行。chū huà hán lín sù niǎo jīng,shān qī jiàn xiǎo rén jiàn xíng。
四僧趁饭分先后,人立渡头沙岸口。sì sēng chèn fàn fēn xiān hòu,rén lì dù tóu shā àn kǒu。
一舟闲泊石岸中,一舟半渡凌云空。yī zhōu xián pō shí àn zhōng,yī zhōu bàn dù líng yún kōng。
两舟一钓一垂网,上有雁落芦花风。liǎng zhōu yī diào yī chuí wǎng,shàng yǒu yàn luò lú huā fēng。
两桥近山转清绝,客携筇杖半卼臲。liǎng qiáo jìn shān zhuǎn qīng jué,kè xié qióng zhàng bàn wù niè。
定是当年鹤氅翁,神气飘飘犯寒雪。dìng shì dāng nián hè chǎng wēng,shén qì piāo piāo fàn hán xuě。
山腰佛寺楼阁明,下有茅店临沙汀。shān yāo fú sì lóu gé míng,xià yǒu máo diàn lín shā tīng。
刹竿挺立照山影,风幡仿佛闻谈僧。shā gān tǐng lì zhào shān yǐng,fēng fān fǎng fú wén tán sēng。
纷然万象争奇怪,缩地便移他境界。fēn rán wàn xiàng zhēng qí guài,suō dì biàn yí tā jìng jiè。
才薄其如此画何,强写娇容捧心态。cái báo qí rú cǐ huà hé,qiáng xiě jiāo róng pěng xīn tài。
昔闻大令驰笔锋,天门未借西南风。xī wén dà lìng chí bǐ fēng,tiān mén wèi jiè xī nán fēng。
众工索钱阳好语,吴起果被公叔沮。zhòng gōng suǒ qián yáng hǎo yǔ,wú qǐ guǒ bèi gōng shū jǔ。
翩然拂袖返田庐,将军妙手今为几。piān rán fú xiù fǎn tián lú,jiāng jūn miào shǒu jīn wèi jǐ。
乃知胸中千顷碧,来自传家万金直。nǎi zhī xiōng zhōng qiān qǐng bì,lái zì chuán jiā wàn jīn zhí。
丈人丈人有馀墨,莫惜逢场时戏剧。zhàng rén zhàng rén yǒu yú mò,mò xī féng chǎng shí xì jù。

明妃曲

王洋

汉宫沈沈凝紫烟,妾身一入知几年。hàn gōng shěn shěn níng zǐ yān,qiè shēn yī rù zhī jǐ nián。
楼高秋月照清夜,亭暖春花熏醉眠。lóu gāo qiū yuè zhào qīng yè,tíng nuǎn chūn huā xūn zuì mián。
忆初送我辞亲戚,便拟光华列旌戟。yì chū sòng wǒ cí qīn qī,biàn nǐ guāng huá liè jīng jǐ。
君门安得似人间,咫尺千山万山隔。jūn mén ān dé shì rén jiān,zhǐ chǐ qiān shān wàn shān gé。
花月朝朝空暮暮,长恋朱颜不如故。huā yuè cháo cháo kōng mù mù,zhǎng liàn zhū yán bù rú gù。
内家车子散金钱,安得此身沾雨露。nèi jiā chē zi sàn jīn qián,ān dé cǐ shēn zhān yǔ lù。
忽闻花宫选罗绮,单于来朝汉天子。hū wén huā gōng xuǎn luó qǐ,dān yú lái cháo hàn tiān zi。
但言妾欲嫁单于,万一君王赏桃李。dàn yán qiè yù jià dān yú,wàn yī jūn wáng shǎng táo lǐ。
大明宫内宴呼韩,出水芙蓉鉴里看。dà míng gōng nèi yàn hū hán,chū shuǐ fú róng jiàn lǐ kàn。
徘徊顾影花颜靓,绰约丰容广殿寒。pái huái gù yǐng huā yán jìng,chuò yuē fēng róng guǎng diàn hán。
当日君王喜且惊,欲留失信去关情。dāng rì jūn wáng xǐ qiě jīng,yù liú shī xìn qù guān qíng。
若教不杀毛延寿,方信蛾眉画不成。ruò jiào bù shā máo yán shòu,fāng xìn é méi huà bù chéng。
茫茫汉塞连沙漠,柳色阳关断肠处。máng máng hàn sāi lián shā mò,liǔ sè yáng guān duàn cháng chù。
故乡阡陌想依然,马上琵琶向谁语。gù xiāng qiān mò xiǎng yī rán,mǎ shàng pí pá xiàng shuí yǔ。
命薄身存有重轻,天山从此静埃尘。mìng báo shēn cún yǒu zhòng qīng,tiān shān cóng cǐ jìng āi chén。
山西健将如君否,此日安危托妇人。shān xī jiàn jiāng rú jūn fǒu,cǐ rì ān wēi tuō fù rén。
人生景物疾如驰,翻覆由来万事非。rén shēng jǐng wù jí rú chí,fān fù yóu lái wàn shì fēi。
莫笑巫山女粗丑,朝寻楚宫暮柴扉。mò xiào wū shān nǚ cū chǒu,cháo xún chǔ gōng mù chái fēi。
男儿莫厌款段马,女儿莫羡金缕衣。nán ér mò yàn kuǎn duàn mǎ,nǚ ér mò xiàn jīn lǚ yī。
君不见巫山歌舞赛神罢,野老至今怀秭归。jūn bù jiàn wū shān gē wǔ sài shén bà,yě lǎo zhì jīn huái zǐ guī。

乙酉闰八月二十一日出南城游岘山壁间读东坡诗感而有作

王洋

水晶宫名凡几区,此州绝景天下无。shuǐ jīng gōng míng fán jǐ qū,cǐ zhōu jué jǐng tiān xià wú。
寒溪十里出明镜,峭壁千仞涵清虚。hán xī shí lǐ chū míng jìng,qiào bì qiān rèn hán qīng xū。
平生丘壑胸次间,长情自恨无时闲。píng shēng qiū hè xiōng cì jiān,zhǎng qíng zì hèn wú shí xián。
干戈逐我出乡曲,散浪却不拘尘寰。gàn gē zhú wǒ chū xiāng qū,sàn làng què bù jū chén huán。
往时足健轻追逐,吴会山川看未足。wǎng shí zú jiàn qīng zhuī zhú,wú huì shān chuān kàn wèi zú。
行来恰值积雨馀,万叠峰峦发新绿。xíng lái qià zhí jī yǔ yú,wàn dié fēng luán fā xīn lǜ。
溪山长好人长闲,不信此州翻地轴。xī shān zhǎng hǎo rén zhǎng xián,bù xìn cǐ zhōu fān dì zhóu。
流落须论塞上翁,高唱惭无郢中曲。liú luò xū lùn sāi shàng wēng,gāo chàng cán wú yǐng zhōng qū。
千年陵谷多迁变,高名长在唯称贤。qiān nián líng gǔ duō qiān biàn,gāo míng zhǎng zài wéi chēng xián。
岘山上下碑在否,见说父老犹潸然。xiàn shān shàng xià bēi zài fǒu,jiàn shuō fù lǎo yóu shān rán。
襄阳但记羊叔子,霅上风流亦如此。xiāng yáng dàn jì yáng shū zi,zhà shàng fēng liú yì rú cǐ。
壁间谁记万瓦诗,叹息前贤泪如洗。bì jiān shuí jì wàn wǎ shī,tàn xī qián xián lèi rú xǐ。

邻僧以木龛养蜂一日坠地僧见蜜积燎烟薰蜂蜂大骇散因割取几尽适睹此事感而有作

王洋

采花供课能满庾,不自营巢庇风雨。cǎi huā gōng kè néng mǎn yǔ,bù zì yíng cháo bì fēng yǔ。
垒土削板非爱君,君自归之若安堵。lěi tǔ xuē bǎn fēi ài jūn,jūn zì guī zhī ruò ān dǔ。
一声衙集律令严,两股挟持筋力苦。yī shēng yá jí lǜ lìng yán,liǎng gǔ xié chí jīn lì kǔ。
栋宇不牢偶堕地,尽见室家窥积聚。dòng yǔ bù láo ǒu duò dì,jǐn jiàn shì jiā kuī jī jù。
王缘积久颇厚实,招寇慢藏谁自取。wáng yuán jī jiǔ pǒ hòu shí,zhāo kòu màn cáng shuí zì qǔ。
山僧平日恐物伤,忍向么微施数罟。shān sēng píng rì kǒng wù shāng,rěn xiàng me wēi shī shù gǔ。
岂嫌嚼蜡味太薄,一割未厌犹再鼓。qǐ xián jué là wèi tài báo,yī gē wèi yàn yóu zài gǔ。
初犹忍恋纵追螫,俄困薰灼难力拒。chū yóu rěn liàn zòng zhuī shì,é kùn xūn zhuó nán lì jù。
惊飞浪走触藩篱,往往散堕折肱股。jīng fēi làng zǒu chù fān lí,wǎng wǎng sàn duò zhé gōng gǔ。
害身即是养身人,爱本为仇慈是虎。hài shēn jí shì yǎng shēn rén,ài běn wèi chóu cí shì hǔ。
尝闻释氏戒夺食,此道胡为今不数。cháng wén shì shì jiè duó shí,cǐ dào hú wèi jīn bù shù。
刀头得蜜吾何有,出力为君傍作主。dāo tóu dé mì wú hé yǒu,chū lì wèi jūn bàng zuò zhǔ。
劝僧切勿苦有情,盍用慈悲铭肺腑。quàn sēng qiè wù kǔ yǒu qíng,hé yòng cí bēi míng fèi fǔ。
且留馀食供岁事,庶得春风容慢舞。qiě liú yú shí gōng suì shì,shù dé chūn fēng róng màn wǔ。
丁宁更喻众蜂王,自此亦可宽祖簿。dīng níng gèng yù zhòng fēng wáng,zì cǐ yì kě kuān zǔ bù。

读中兴颂碑

王洋

峨峨蜀道艰难路,万里行人走征戍。é é shǔ dào jiān nán lù,wàn lǐ xíng rén zǒu zhēng shù。
招摇夜发川谷惊,回首长安满烟雾。zhāo yáo yè fā chuān gǔ jīng,huí shǒu zhǎng ān mǎn yān wù。
朔方日已催天明,朱辉散射朝霞升。shuò fāng rì yǐ cuī tiān míng,zhū huī sàn shè cháo xiá shēng。
旌旗指顾豺虎静,风雨汛扫烟云清。jīng qí zhǐ gù chái hǔ jìng,fēng yǔ xùn sǎo yān yún qīng。
臣能奸君子诈父,身有妖雏不知顾。chén néng jiān jūn zi zhà fù,shēn yǒu yāo chú bù zhī gù。
江中鹿死始悲嗟,帐下猪惊犹躁怒。jiāng zhōng lù sǐ shǐ bēi jiē,zhàng xià zhū jīng yóu zào nù。
万年枝上春风回,明明九庙无风埃。wàn nián zhī shàng chūn fēng huí,míng míng jiǔ miào wú fēng āi。
扶鞋缀组命书重,崇邑大县华封开。fú xié zhuì zǔ mìng shū zhòng,chóng yì dà xiàn huá fēng kāi。
如何李父干天路,祸未单诛已交恶。rú hé lǐ fù gàn tiān lù,huò wèi dān zhū yǐ jiāo è。
子仪不保坟土乾,淮阳岂为幽燕惧。zi yí bù bǎo fén tǔ qián,huái yáng qǐ wèi yōu yàn jù。
太宗功业三代前,煌煌建立今古传。tài zōng gōng yè sān dài qián,huáng huáng jiàn lì jīn gǔ chuán。
两宫哀笳十五曲,至今谈者犹潸然。liǎng gōng āi jiā shí wǔ qū,zhì jīn tán zhě yóu shān rán。

吴兴苦雨

王洋

黄流浑浑弥川渎,此邦不求长自足。huáng liú hún hún mí chuān dú,cǐ bāng bù qiú zhǎng zì zú。
人家蚕治怕桑寒,阶下决明随意绿。rén jiā cán zhì pà sāng hán,jiē xià jué míng suí yì lǜ。
朝来横急如少止,忙乱车沟畎秧水。cháo lái héng jí rú shǎo zhǐ,máng luàn chē gōu quǎn yāng shuǐ。
还君膏泽莫贪功,放出扶桑照千里。hái jūn gāo zé mò tān gōng,fàng chū fú sāng zhào qiān lǐ。

病眼

王洋

寄身虽闲念未除,敌念赖有前贤书。jì shēn suī xián niàn wèi chú,dí niàn lài yǒu qián xián shū。
如何昏花接旬月,古史散落经耘锄。rú hé hūn huā jiē xún yuè,gǔ shǐ sàn luò jīng yún chú。
我知禀赋分量浅,费出稍泰寻空虚。wǒ zhī bǐng fù fēn liàng qiǎn,fèi chū shāo tài xún kōng xū。
衣服饮食悉若此,耳目形体应相如。yī fú yǐn shí xī ruò cǐ,ěr mù xíng tǐ yīng xiāng rú。
此如用多随困阙,不似缓节安虚徐。cǐ rú yòng duō suí kùn quē,bù shì huǎn jié ān xū xú。
解衾卧稳省开目,细琐悉悉分虫鱼。jiě qīn wò wěn shěng kāi mù,xì suǒ xī xī fēn chóng yú。
异时意气尚掀举,欲取功烈规名誉。yì shí yì qì shàng xiān jǔ,yù qǔ gōng liè guī míng yù。
从天且乞一双眼,此外不敢求赢馀。cóng tiān qiě qǐ yī shuāng yǎn,cǐ wài bù gǎn qiú yíng yú。

悯旱

王洋

天心爱民非不勤,民心有恨天必闻。tiān xīn ài mín fēi bù qín,mín xīn yǒu hèn tiān bì wén。
为嫌流水入城郭,指撝山泽收浮云。wèi xián liú shuǐ rù chéng guō,zhǐ huī shān zé shōu fú yún。
浮云未肯便承命,往来空中无定性。fú yún wèi kěn biàn chéng mìng,wǎng lái kōng zhōng wú dìng xìng。
平时风伯谗口多,忍看云师自奔横。píng shí fēng bó chán kǒu duō,rěn kàn yún shī zì bēn héng。
愿得天公张网罗,要令灭迹须严科。yuàn dé tiān gōng zhāng wǎng luó,yào lìng miè jì xū yán kē。
雷公传声泽灵死,呜呼奈尔风伯何。léi gōng chuán shēng zé líng sǐ,wū hū nài ěr fēng bó hé。

近冬至祭肉未给因叙其事

王洋

去年至日犹从俗,今年至日曾无肉。qù nián zhì rì yóu cóng sú,jīn nián zhì rì céng wú ròu。
食无脔䏑情勿伤,祭不毛血贫太酷。shí wú luán dì qíng wù shāng,jì bù máo xuè pín tài kù。
起与妇谋宜早计,我典春衫君剪髻。qǐ yǔ fù móu yí zǎo jì,wǒ diǎn chūn shān jūn jiǎn jì。
但得豚肩略掩豆,敢事三牲共日祭。dàn dé tún jiān lüè yǎn dòu,gǎn shì sān shēng gòng rì jì。
妇将捩发犹忸怩,请君凭几听致词。fù jiāng liè fā yóu niǔ ní,qǐng jūn píng jǐ tīng zhì cí。
所闻奉祀贵诚洁,诚果不立丰何为。suǒ wén fèng sì guì chéng jié,chéng guǒ bù lì fēng hé wèi。
自为君妇今有年,君家俭德相流传。zì wèi jūn fù jīn yǒu nián,jūn jiā jiǎn dé xiāng liú chuán。
以其所养昔固尔,称所丰俭今宜然。yǐ qí suǒ yǎng xī gù ěr,chēng suǒ fēng jiǎn jīn yí rán。
况闻隆杀古有制,礼贵视时成恺悌。kuàng wén lóng shā gǔ yǒu zhì,lǐ guì shì shí chéng kǎi tì。
顺成八蜡乃得通,圣治功成方飨帝。shùn chéng bā là nǎi dé tōng,shèng zhì gōng chéng fāng xiǎng dì。
方今大礼曾未充,仓廪不与昔日同。fāng jīn dà lǐ céng wèi chōng,cāng lǐn bù yǔ xī rì tóng。
无财无田不可祭,子有笾豆那能丰。wú cái wú tián bù kě jì,zi yǒu biān dòu nà néng fēng。
且求远去酌行潦,在野不应嫌薄少。qiě qiú yuǎn qù zhuó xíng lǎo,zài yě bù yīng xián báo shǎo。
待得故乡兵马空,共买羔羊荐清醥。dài dé gù xiāng bīng mǎ kōng,gòng mǎi gāo yáng jiàn qīng piǎo。

外屏不固婢有思逸者小儿作高栅限之

王洋

一从为客今五年,囊中羞涩无一钱。yī cóng wèi kè jīn wǔ nián,náng zhōng xiū sè wú yī qián。
虽逢恶客如栎社,匠石不顾斤斧全。suī féng è kè rú lì shè,jiàng shí bù gù jīn fǔ quán。
自矜尚可诧妻子,不用戒谨长安眠。zì jīn shàng kě chà qī zi,bù yòng jiè jǐn zhǎng ān mián。
性慵外户纵不闭,窃类陈平佐刺船。xìng yōng wài hù zòng bù bì,qiè lèi chén píng zuǒ cì chuán。
昨者小儿治藩落,坚不可拔高逾肩。zuó zhě xiǎo ér zhì fān luò,jiān bù kě bá gāo yú jiān。
心疑过意使辍作,瓦棺自免一坏穿。xīn yí guò yì shǐ chuò zuò,wǎ guān zì miǎn yī huài chuān。
答云灶下不安室,慵倦未终频计日。dá yún zào xià bù ān shì,yōng juàn wèi zhōng pín jì rì。
饥鹰在臂常掣韝,病鹤伤心怀旧匹。jī yīng zài bì cháng chè gōu,bìng hè shāng xīn huái jiù pǐ。
有自而然尔莫惭,无以聚人吾自黜。yǒu zì ér rán ěr mò cán,wú yǐ jù rén wú zì chù。
又思厨清固无馀,以我养尔何怨疾。yòu sī chú qīng gù wú yú,yǐ wǒ yǎng ěr hé yuàn jí。
忍饥只合且困眠,何为目眺思悠然。rěn jī zhǐ hé qiě kùn mián,hé wèi mù tiào sī yōu rán。
尔今肠空尚图逸,藉饱安得同周旋。ěr jīn cháng kōng shàng tú yì,jí bǎo ān dé tóng zhōu xuán。
人生有命甘淡泊,安贫听我歌薰弦。rén shēng yǒu mìng gān dàn pō,ān pín tīng wǒ gē xūn xián。
古来饥渴第可忍,醉饱以德方称贤。gǔ lái jī kě dì kě rěn,zuì bǎo yǐ dé fāng chēng xián。

方春时群兔食麦先生置罝焉终无所获今者原头草枯无所隐遁乃得以投汤饼是兔得所嗜以死而先生之愤亦快也既感斯语因继前韵

王洋

吴山积雪不润麦,客子思乡疑卜宅。wú shān jī xuě bù rùn mài,kè zi sī xiāng yí bo zhái。
先生好客如聚书,岂料向来遭五厄。xiān shēng hǎo kè rú jù shū,qǐ liào xiàng lái zāo wǔ è。
㕙㕙自是安无虞,尔身那计归庖厨。jùn jùn zì shì ān wú yú,ěr shēn nà jì guī páo chú。
遐方自此欲同轨,书文正合求长须。xiá fāng zì cǐ yù tóng guǐ,shū wén zhèng hé qiú zhǎng xū。
当时咀食应矜狡,汤饼于今得称巧。dāng shí jǔ shí yīng jīn jiǎo,tāng bǐng yú jīn dé chēng qiǎo。
幸因所嗜同一烹,吾鼎饶伊送肝脑。xìng yīn suǒ shì tóng yī pēng,wú dǐng ráo yī sòng gān nǎo。