古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王平子
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
谒金门·春恨
宋
:
王平子
书一纸。
shū yī zhǐ。
小砑吴笺香细。
xiǎo yà wú jiān xiāng xì。
读到别来心下事。
dú dào bié lái xīn xià shì。
蹙残眉上翠。
cù cán méi shàng cuì。
怕落傍人眼底。
pà luò bàng rén yǎn dǐ。
握向抹胸儿里。
wò xiàng mǒ xiōng ér lǐ。
针线不忺收拾起。
zhēn xiàn bù xiān shōu shí qǐ。
和衣和闷睡。
hé yī hé mèn shuì。
AI赏析
题雪猎图
宋
:
王平子
烽火一息三千年,汉家将军画凌烟。
fēng huǒ yī xī sān qiān nián,hàn jiā jiāng jūn huà líng yān。
胡儿不识征战事,龙沙万里今桑田。
hú ér bù shí zhēng zhàn shì,lóng shā wàn lǐ jīn sāng tián。
丽谯声里梅花角,云暗雪深风色恶。
lì qiáo shēng lǐ méi huā jiǎo,yún àn xuě shēn fēng sè è。
长嘶一骑骢蝉联,狼帽毡裘寒矍铄。
zhǎng sī yī qí cōng chán lián,láng mào zhān qiú hán jué shuò。
韝鹰走犬登平冈,狂狐剔眼魂飞扬。
gōu yīng zǒu quǎn dēng píng gāng,kuáng hú tī yǎn hún fēi yáng。
贯雕落雁真戏剧,高鸟略尽良弓藏。
guàn diāo luò yàn zhēn xì jù,gāo niǎo lüè jǐn liáng gōng cáng。
凤鸣居士双眼碧,少年读书勇无敌。
fèng míng jū shì shuāng yǎn bì,shǎo nián dú shū yǒng wú dí。
但知横行翰墨场,岂料一禽终不获。
dàn zhī héng xíng hàn mò chǎng,qǐ liào yī qín zhōng bù huò。
向来百非今已无,笔端有口聊自娱。
xiàng lái bǎi fēi jīn yǐ wú,bǐ duān yǒu kǒu liáo zì yú。
故将胸中磊落事,写作人间雪猎图。
gù jiāng xiōng zhōng lěi luò shì,xiě zuò rén jiān xuě liè tú。
AI赏析