古诗词

王山

吊盈盈三首

王山

烛花红死睡初醒,一枕孤怀病客情。zhú huā hóng sǐ shuì chū xǐng,yī zhěn gū huái bìng kè qíng。
海上有山应大梦,人间无路可长生。hǎi shàng yǒu shān yīng dà mèng,rén jiān wú lù kě zhǎng shēng。
乾坤意入凭栏阔,风月人归似旧情。qián kūn yì rù píng lán kuò,fēng yuè rén guī shì jiù qíng。
汉殿香销春寂寂,夕阳无语下西城。hàn diàn xiāng xiāo chūn jì jì,xī yáng wú yǔ xià xī chéng。

吊盈盈三首

王山

弦绝秦筝镜任尘,细腰休舞凤凰茵。xián jué qín zhēng jìng rèn chén,xì yāo xiū wǔ fèng huáng yīn。
一枝浓艳埋香土,万颗珍珠湿袖巾。yī zhī nóng yàn mái xiāng tǔ,wàn kē zhēn zhū shī xiù jīn。
行雨不归魂梦断,落花难伴绮罗春。xíng yǔ bù guī hún mèng duàn,luò huā nán bàn qǐ luó chūn。
汉皇甲帐当年意,纵有芳魂不似真。hàn huáng jiǎ zhàng dāng nián yì,zòng yǒu fāng hún bù shì zhēn。

吊盈盈三首

王山

小巷朱桥花又春,洞房何事不归云。xiǎo xiàng zhū qiáo huā yòu chūn,dòng fáng hé shì bù guī yún。
二年前过曾携手,今日重来忽见坟。èr nián qián guò céng xié shǒu,jīn rì zhòng lái hū jiàn fén。
香魄已飞天上去,凤箫犹似月中闻。xiāng pò yǐ fēi tiān shàng qù,fèng xiāo yóu shì yuè zhōng wén。
纵然却入襄王梦,会向阳台忆使君。zòng rán què rù xiāng wáng mèng,huì xiàng yáng tái yì shǐ jūn。

梦中作

王山

绛阙琳宫锁乱霞,长生未晓弃繁华。jiàng quē lín gōng suǒ luàn xiá,zhǎng shēng wèi xiǎo qì fán huá。
断无方朔人间信,远阻麻姑洞里家。duàn wú fāng shuò rén jiān xìn,yuǎn zǔ má gū dòng lǐ jiā。
历劫易翻沧海水,浓春难谢碧桃花。lì jié yì fān cāng hǎi shuǐ,nóng chūn nán xiè bì táo huā。
紫台树稳瑶池阔,凤懒龙娇日又斜。zǐ tái shù wěn yáo chí kuò,fèng lǎn lóng jiāo rì yòu xié。

答盈盈

王山

东风艳艳桃李松,花园春入屠酥浓。dōng fēng yàn yàn táo lǐ sōng,huā yuán chūn rù tú sū nóng。
龙脑透缕鲛绡红,鸳鸯十二罗芙蓉。lóng nǎo tòu lǚ jiāo xiāo hóng,yuān yāng shí èr luó fú róng。
盈盈初见十五六,眉试青膏鬓垂绿。yíng yíng chū jiàn shí wǔ liù,méi shì qīng gāo bìn chuí lǜ。
道字不正娇满怀,学得襄阳大堤曲。dào zì bù zhèng jiāo mǎn huái,xué dé xiāng yáng dà dī qū。
阿母偏怜掌上看,自此风流难管束。ā mǔ piān lián zhǎng shàng kàn,zì cǐ fēng liú nán guǎn shù。
莺啄含桃未咽时,便会郎时风动竹。yīng zhuó hán táo wèi yàn shí,biàn huì láng shí fēng dòng zhú。
日高一丈罗窗晚,啼鸟压花新睡短。rì gāo yī zhàng luó chuāng wǎn,tí niǎo yā huā xīn shuì duǎn。
腻云纤指摆还偏,半被可怜留翠暖。nì yún xiān zhǐ bǎi hái piān,bàn bèi kě lián liú cuì nuǎn。
淡黄衫袖仙衣轻,红玉栏干妆粉浅。dàn huáng shān xiù xiān yī qīng,hóng yù lán gàn zhuāng fěn qiǎn。
酒痕落腮梅忍寒,春羞入眼横波艳。jiǔ hén luò sāi méi rěn hán,chūn xiū rù yǎn héng bō yàn。
一缕未消山枕红,斜睇整衣移步懒。yī lǚ wèi xiāo shān zhěn hóng,xié dì zhěng yī yí bù lǎn。
才如韩寿潘安亚,掷果窃香心暗嫁。cái rú hán shòu pān ān yà,zhì guǒ qiè xiāng xīn àn jià。
小花静院酒阑珊,别有私言银烛下。xiǎo huā jìng yuàn jiǔ lán shān,bié yǒu sī yán yín zhú xià。
帘声浪皱金泥额,六尺牙床罗帐窄。lián shēng làng zhòu jīn ní é,liù chǐ yá chuáng luó zhàng zhǎi。
钗横啼笑两不分,历尽风期腰一搦。chāi héng tí xiào liǎng bù fēn,lì jǐn fēng qī yāo yī nuò。
若教飞上九天歌,一声自可倾人国。ruò jiào fēi shàng jiǔ tiān gē,yī shēng zì kě qīng rén guó。
娇多必是春工与,有能动人情几许。jiāo duō bì shì chūn gōng yǔ,yǒu néng dòng rén qíng jǐ xǔ。
前年按舞使君筵,睡起忍羞头不举。qián nián àn wǔ shǐ jūn yán,shuì qǐ rěn xiū tóu bù jǔ。
凤凰箫冷曲成迟,凝醉桃花过风雨。fèng huáng xiāo lěng qū chéng chí,níng zuì táo huā guò fēng yǔ。
阿盈阿盈听我语,劝君休向阳台住。ā yíng ā yíng tīng wǒ yǔ,quàn jūn xiū xiàng yáng tái zhù。
一生纵得楚王怜,宋玉才多谁解赋。yī shēng zòng dé chǔ wáng lián,sòng yù cái duō shuí jiě fù。
洛阳无限青楼女,袖笼红牙金凤缕。luò yáng wú xiàn qīng lóu nǚ,xiù lóng hóng yá jīn fèng lǚ。
春衫粉面谁家郎,只把黄金买歌舞。chūn shān fěn miàn shuí jiā láng,zhǐ bǎ huáng jīn mǎi gē wǔ。
就中薄幸五陵儿,一日冷心玉如土。jiù zhōng báo xìng wǔ líng ér,yī rì lěng xīn yù rú tǔ。
云零雨落正堪悲,空入他人梦来去。yún líng yǔ luò zhèng kān bēi,kōng rù tā rén mèng lái qù。
浣花溪上海棠湾,薛涛朱户皆金镮。huàn huā xī shàng hǎi táng wān,xuē tāo zhū hù jiē jīn huán。
韦皋笔逸玳瑁落,张佑盏滑琉璃乾。wéi gāo bǐ yì dài mào luò,zhāng yòu zhǎn huá liú lí qián。
压倒念奴价百倍,兴来奇怪生毫端。yā dào niàn nú jià bǎi bèi,xīng lái qí guài shēng háo duān。
醉眸觑纸聊一扫,落花飞雪声漫漫。zuì móu qù zhǐ liáo yī sǎo,luò huā fēi xuě shēng màn màn。
梦得见之为改观,乐天更敢寻常看。mèng dé jiàn zhī wèi gǎi guān,lè tiān gèng gǎn xún cháng kàn。
花间不肯下翠幕,竟日烜赫罗雕鞍。huā jiān bù kěn xià cuì mù,jìng rì xuǎn hè luó diāo ān。
扫眉涂粉迨七十,老大始顶菖蒲冠。sǎo méi tú fěn dài qī shí,lǎo dà shǐ dǐng chāng pú guān。
至今愁人锦江口,秋蛩露草孤坟寒。zhì jīn chóu rén jǐn jiāng kǒu,qiū qióng lù cǎo gū fén hán。
盈盈大雅真可惜,尔身此后不可得。yíng yíng dà yǎ zhēn kě xī,ěr shēn cǐ hòu bù kě dé。
满天风月独倚阑,醉岸浓云呼佚墨。mǎn tiān fēng yuè dú yǐ lán,zuì àn nóng yún hū yì mò。
久之不见予心忆,高城去天无几尺。jiǔ zhī bù jiàn yǔ xīn yì,gāo chéng qù tiān wú jǐ chǐ。
斜阳衡山云半红,远水无风天一碧。xié yáng héng shān yún bàn hóng,yuǎn shuǐ wú fēng tiān yī bì。
望眼空遥沈翠翼,银河易阔天南北。wàng yǎn kōng yáo shěn cuì yì,yín hé yì kuò tiān nán běi。
瘦尽休文带眼移,忍向小楼清泪滴。shòu jǐn xiū wén dài yǎn yí,rěn xiàng xiǎo lóu qīng lèi dī。

忆盈盈题玉女池二首

王山

浮世繁华一梦休,登临因忆昔年游。fú shì fán huá yī mèng xiū,dēng lín yīn yì xī nián yóu。
人归依旧野花笑,玉冷几经坟树秋。rén guī yī jiù yě huā xiào,yù lěng jǐ jīng fén shù qiū。
风月过情须感慨,江山多恨即迟留。fēng yuè guò qíng xū gǎn kǎi,jiāng shān duō hèn jí chí liú。
如今纵拟夸才思,事往情多特地愁。rú jīn zòng nǐ kuā cái sī,shì wǎng qíng duō tè dì chóu。

忆盈盈题玉女池二首

王山

柳条黄尽杏梢新,山翠无非昔日春。liǔ tiáo huáng jǐn xìng shāo xīn,shān cuì wú fēi xī rì chūn。
花色笑风春似醉,寂寥惟少赏花人。huā sè xiào fēng chūn shì zuì,jì liáo wéi shǎo shǎng huā rén。
忆昔闲妆淡纻衣,一枝红拂牡丹徽。yì xī xián zhuāng dàn zhù yī,yī zhī hóng fú mǔ dān huī。
无端不入襄王梦,为雨为云到处飞。wú duān bù rù xiāng wáng mèng,wèi yǔ wèi yún dào chù fēi。