古诗词

王景月

采石渡

王景月

兴亡怀此渡,贳酒易为醺。xīng wáng huái cǐ dù,shì jiǔ yì wèi xūn。
数树松青处,千年李白坟。shù shù sōng qīng chù,qiān nián lǐ bái fén。
晓山看夜雪,淮甸没江云。xiǎo shān kàn yè xuě,huái diān méi jiāng yún。
牛渚矶边过,惊涛不可闻。niú zhǔ jī biān guò,jīng tāo bù kě wén。

桃源行

王景月

秦皇有地包沙漠,秦民无地堪托足。qín huáng yǒu dì bāo shā mò,qín mín wú dì kān tuō zú。
民心咫尺不戴秦,秦令安能到空谷。mín xīn zhǐ chǐ bù dài qín,qín lìng ān néng dào kōng gǔ。
商山紫芝青门瓜,武陵洞底栽桃花。shāng shān zǐ zhī qīng mén guā,wǔ líng dòng dǐ zāi táo huā。
草木不共人逃去,虞妃山赭良堪嗟。cǎo mù bù gòng rén táo qù,yú fēi shān zhě liáng kān jiē。
秦皇一世二世歇,秦民万世桃花月。qín huáng yī shì èr shì xiē,qín mín wàn shì táo huā yuè。
渔子相逢五百年,已闻几度乾坤裂。yú zi xiāng féng wǔ bǎi nián,yǐ wén jǐ dù qián kūn liè。
靖节先生曾作记,祇云贤者兹避世。jìng jié xiān shēng céng zuò jì,qí yún xián zhě zī bì shì。
时人浪作神仙传,空自渺茫涉奇异。shí rén làng zuò shén xiān chuán,kōng zì miǎo máng shè qí yì。
君不见年来礼乐卯金刀,先生归对庐山高。jūn bù jiàn nián lái lǐ lè mǎo jīn dāo,xiān shēng guī duì lú shān gāo。
所种柴桑五株柳,胜是武陵千树桃。suǒ zhǒng chái sāng wǔ zhū liǔ,shèng shì wǔ líng qiān shù táo。