古诗词

王中立

中秋

王中立

印透山河影,照开天地心。yìn tòu shān hé yǐng,zhào kāi tiān dì xīn。
人世有昏晓,我胸无古今。rén shì yǒu hūn xiǎo,wǒ xiōng wú gǔ jīn。

遗闲闲赵公

王中立

寄与闲闲傲浪仙,枉随诗酒堕凡缘。jì yǔ xián xián ào làng xiān,wǎng suí shī jiǔ duò fán yuán。
黄尘遮断来时路,不到蓬山五百年。huáng chén zhē duàn lái shí lù,bù dào péng shān wǔ bǎi nián。

古鹤

王中立

天地之间一古儒,醒来不记醉中书。tiān dì zhī jiān yī gǔ rú,xǐng lái bù jì zuì zhōng shū。
旁人错比神仙字,只恐神仙字不如。páng rén cuò bǐ shén xiān zì,zhǐ kǒng shén xiān zì bù rú。

杂诗四首

王中立

华山宫殿白云封,不见当年打睡翁。huá shān gōng diàn bái yún fēng,bù jiàn dāng nián dǎ shuì wēng。
贪看终南山色好,不知红日下前峰。tān kàn zhōng nán shān sè hǎo,bù zhī hóng rì xià qián fēng。

杂诗四首

王中立

独跨苍虬下太清,春风万里月华明。dú kuà cāng qiú xià tài qīng,chūn fēng wàn lǐ yuè huá míng。
因君感激为君说,凿破天机我也惊。yīn jūn gǎn jī wèi jūn shuō,záo pò tiān jī wǒ yě jīng。

杂诗四首

王中立

云叶粼粼皱碧空,笙箫递响入天风。yún yè lín lín zhòu bì kōng,shēng xiāo dì xiǎng rù tiān fēng。
忽惊风浪耳边急,不觉形神来世中。hū jīng fēng làng ěr biān jí,bù jué xíng shén lái shì zhōng。

杂诗四首

王中立

此生休更问浮名,名利区区不暂停。cǐ shēng xiū gèng wèn fú míng,míng lì qū qū bù zàn tíng。
我有一丸天上药,用时还解济苍生。wǒ yǒu yī wán tiān shàng yào,yòng shí hái jiě jì cāng shēng。