古诗词

王朝佐

题英薮山房

王朝佐

筑室傍丹梯,新颜手自题。zhù shì bàng dān tī,xīn yán shǒu zì tí。
空涵龙洞雨,壁污燕巢泥。kōng hán lóng dòng yǔ,bì wū yàn cháo ní。
树色围春昼,书声杂暮溪。shù sè wéi chūn zhòu,shū shēng zá mù xī。
南园花正发,携酒听莺啼。nán yuán huā zhèng fā,xié jiǔ tīng yīng tí。

清辉堂

王朝佐

古汴寒灰不可温,荧荧孤屿火犹存。gǔ biàn hán huī bù kě wēn,yíng yíng gū yǔ huǒ yóu cún。
一抔未问长陵土,两字先劳万乘尊。yī póu wèi wèn zhǎng líng tǔ,liǎng zì xiān láo wàn chéng zūn。
卓笔有锋兵自弱,投戈无志艺何论。zhuó bǐ yǒu fēng bīng zì ruò,tóu gē wú zhì yì hé lùn。
清辉堂外重回首,谩说旋乾与转坤。qīng huī táng wài zhòng huí shǒu,mán shuō xuán qián yǔ zhuǎn kūn。

敬轩

王朝佐

作圣阶梯义甚明,岂容惰慢倒仪形。zuò shèng jiē tī yì shén míng,qǐ róng duò màn dào yí xíng。
气将六马收衔辔,心不多歧守性灵。qì jiāng liù mǎ shōu xián pèi,xīn bù duō qí shǒu xìng líng。
上帝鉴兹恒翼翼,主翁唤醒更惺惺。shàng dì jiàn zī héng yì yì,zhǔ wēng huàn xǐng gèng xīng xīng。
揭楣倘有希贤志,合把斋箴究考亭。jiē méi tǎng yǒu xī xián zhì,hé bǎ zhāi zhēn jiū kǎo tíng。

送林道会归平阳

王朝佐

研朱点易已多年,洞底烟霞别有天。yán zhū diǎn yì yǐ duō nián,dòng dǐ yān xiá bié yǒu tiān。
千里漫来骑只鹤,一官归去领群仙。qiān lǐ màn lái qí zhǐ hè,yī guān guī qù lǐng qún xiān。
药炉暖养烧丹火,茶灶晴分瀹茗泉。yào lú nuǎn yǎng shāo dān huǒ,chá zào qíng fēn yuè míng quán。
安得尘襟都扫却,相从细读悟真篇。ān dé chén jīn dōu sǎo què,xiāng cóng xì dú wù zhēn piān。

贞义女祠

王朝佐

濑水何泱泱,携篚向水旁。lài shuǐ hé yāng yāng,xié fěi xiàng shuǐ páng。
低头事漂洗,不惜湿罗裳。dī tóu shì piāo xǐ,bù xī shī luó shang。
晨出未暮归,老母在高堂。chén chū wèi mù guī,lǎo mǔ zài gāo táng。
三十不愿适,焉知绣鸳鸯。sān shí bù yuàn shì,yān zhī xiù yuān yāng。
道逢困丈夫,行乞良可伤。dào féng kùn zhàng fū,xíng qǐ liáng kě shāng。
一饭妇女仁,况有残壶浆。yī fàn fù nǚ rén,kuàng yǒu cán hú jiāng。
终焉感礼义,出词何慨慷。zhōng yān gǎn lǐ yì,chū cí hé kǎi kāng。
贞洁恐无知,清流见肝肠。zhēn jié kǒng wú zhī,qīng liú jiàn gān cháng。
悲哉伍子胥,百金何足偿。bēi zāi wǔ zi xū,bǎi jīn hé zú cháng。
惟有鸱夷心,可与增辉光。wéi yǒu chī yí xīn,kě yǔ zēng huī guāng。